Chương 47:Làm Hòa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau.
Suryeon thức dậy trước,cô vừa mở mắt ra đã thấy Seo Jin ôm mình vào lòng.Suryeon nhúc nhích một chút để thoải mái hơn nhưng lại làm Seo Jin thức giấc,nàng đưa tay lên dụi dụi mắt.

'Chị dậy rồi à'

Nàng đưa tay lên sờ tráng cô.

'Chị còn mệt không,sao vẫn còn sốt vậy'

'Chị hơi đau đầu chút'

Seo Jin gỏ lên đầu cô một cái.

'Đau chị'

'Cho chị chừa cái tật uống rượu,từ giờ trở đi chị mà tự tiện uống rượu thì chết với em'

Suryeon giận quay đi chỗ khác.

'Chị giận cái gì,khuya hôm qua tại ai đó mà tôi phải chạy ra ngoài mua thuốc giữa trời thu với một bộ đồ ngủ mỏng lét đây này'

Suryeon quay đầu lại nhìn nàng mà hỏi.

'Sao phải chạy ra ngoài'

'Nhà em làm gì có thuốc'

'Ừ nhỉ,chị cứ tưởng đang ở nhà mình'

Seo Jin nhìn cô mà nói.

'Em sẽ không bao giờ về căn nhà đó đâu'

'Rồi để chị bán'

Seo Jin cười mà nhìn cô.

'Chị không đi làm sao'

'Có chứ,mà em ôm chị như vậy rồi sao đi được'

Seo Jin nghe xong ngượng đỏ cả mặt,nàng thả tay ra rồi bước xuống giường.

'Chị đi đi,trưa em tới'

Suryeon thấy Seo Jin cư xử như vậy tò mò hỏi.

'Em ngượng đấy à'

'Không có'

Suryeon đi về phía đối diện Seo Jin,rồi cuối thấp người nhìn mặt nàng.

'Đỏ hết rồi đây này'

Không để Seo Jin nói gì cô liền hôn nhẹ lên môi nàng.

'Trưa nhớ tới nha'

Seo Jin nhìn cô mà nói.

'Chị vừa làm gì đấy'

Suryeon đưa tay ôm lấy eo nàng.

'Hôn em'

'Chị hứa với em cái gì quên rồi à'

'Quên rồi'

Suryeon cuối thấp người xuống hôn lấy môi Seo Jin,nụ hôn đầy ngọt ngào khiến Seo Jin không thể nào đẩy cô ra.Phải một hồi lâu sau cô mới thả Seo Jin ra mà nhìn nàng nói.

'Môi em ngọt đến chết người Seo Jin ạ'

'Chỉ hôm nay thôi đấy,chị mà như thế một lần nữa thì không xong với em đâu'

'Em nỡ đánh người bị bệnh sao?'

Seo Jin đ không nói gì mà đi xuống dưới lầu,cô thấy lạ mà hỏi.

'Em sao thế Mèo'

Cô cũng không để ý lắm mà đi thay đồ,thay xong cô đi xuống lầu thì không thấy Seo Jin đâu cả.Cô liền lấy điện thoại gọi cho Seo Jin.

'Mèo nhỏ,em không ăn sáng à'

'Chị ăn đi em ăn ở ngoài,thuốc em để trên bàn ở phòng khách ấy nhớ uống đó'

'Chị thấy rồi'

'Vậy em cúp máy đấy'

'Ừm'

Suryeon thấy Seo Jin cúp máy,cô liền đi về phía bàn ở phòng khách mà lấy thuốc.Cô cầm bịch thuốc trên tay mà cười.

'Em ấy thật sự hết giận mình chưa nhỉ?'

Tại công ty
Suryeon vừa bàn việc với đối tác xong thì Seo Jin gọi đến.

'Ừmh,chị nghe'

'Ăn gì chưa'

'Chị chưa ăn'

Tiếng gõ cửa truyền đến.

'Cho em vào đi,sao lâu thế'

'Em tới rồi à'

'Ừmh,đang ngoài cửa nè'

Suryeon đi đến mở cửa,cửa vừa được mở ra cô liền ôm chầm lấy Seo Jin.

'Này buông em ra'

'Cho chị ôm em chút đã'

'Nhanh lên em đang cầm đồ nặng lắm đấy'

Suryeon nhìn xuống tay nàng.

'Đồ của ai thế'

'Của mẹ chị đưa cho chị đấy'

Suryeon cầm lấy giúp Seo Jin rồi đem vào trong.Sso thì đi theo sau cô vào trong,cô vừa đặt đồ xuống thì liền hỏi.

'Mà đồ gì trong này thế'

'Quần áo của chị đấy'

'Mẹ chị đưa cho em làm gì'

'Mẹ chị nói,chừng nào mà chị làm em hết giận thì mới được về nhà còn không thì tới một xu chị cũng không có'

'Vậy là chị đang bị đuổi khỏi nhà á hả'

'Ừm'

Suryeon thở dài mà nhìn đống đồ,đi lại rồi ôm Seo Jin từ phía sau mà nhõng nhẽo nói.

'Còn không mau hết giận chị đi'

'Bây giờ mẹ chị còn đuổi chị ra khỏi nhà vì em đây này'

Seo Jin xoay người lại nói.

'Ai sai trước'

'Chị sai,bởi vậy chị mới đi theo năn nỉ bé đây nè'

'Trẻ con'

'Bé là người đầu tiên và duy nhất thấy được bộ dạng trẻ con này của chị đấy'

Suryeon nhìn Seo Jin đắm đuối,cô đắm chìm trong vẻ đẹp mê hồn của Seo Jin.

'Làm gì mà nhìn em lâu vậy'

'Không được sao'

'Nhưng em đang đói đấy'

Suryeon cười mà xoa đầu nàng nói.

'Rồi chị dẫn em đi ăn'

'Nhưng em muốn gọi đồ đến đây'

'Được em muốn ăn gì chị gọi'

'Mì ý hay Pizza chị muốn ăn cái nào'

'Em chọn đi'

'Vậy cả hai'

'Rồi để chị gọi'

Suryeon gọi đồ ăn đến,nhưng cô lại quên mất việc công ty không cho gọi đồ ăn ngoài.Suryeon nghĩ trong đầu:'Chắc không sao đâu nhỉ,dù gì đây cũng là công ty của mình mà.'
Tiếng điện thoại bỗng cắt đứt dòng suy nghĩ của cô,cô nghe điện thoại xong thì nói với Seo Jin.

'Chị đi xuống lấy đồ rồi lên nha'

Seo Jin gật đầu vài cái rồi lại ngồi bấm điện thoại.
Suryeon lấy đồ ăn lên thì thấy Seo Jin vẫn ngồi chơi điện thoại.Cô nhíu mày mà đi tới trước mặt nàng,Suryeon đưa tay dựt lấy điện thoại của Seo Jin.

'Đừng có coi nữa'

'Trả cho em đi'

Suryeon hôn lên môi nàng một cái.

'Ăn đi rồi chị trả'

Seo Jin liền dỗi mà quay đi chỗ khác.Suryeon thấy thế liền bế nàng lên mà đi lại chỗ để thức ăn.

'Em ăn đi'

'Em không muốn ăn nữa'

Suryeon bỗng chồm tới hôn lấy môi Seo Jin,cô hôn một cách mạnh bạo khiến Seo Jin không tài nào mà vùng vẫy được.
Cô lấy hôn đến khi lấy hết mật ngọt từ khoang miệng Seo Jin mới chịu thôi.Suryeon nhìn Seo Jin mà bảo.

'Hay là giờ tôi ăn em'






















Tuần sau tui bận thi òi nên có thể hai ngày mới ra truyện á nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net