Chương 51:Tôi nhớ em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Seo Jin ah'

'Dạ'

Seo Jin bước ra từ phòng tắm,nàng vừa đi tới chỗ Suryeon vừa nói.

'Chị gọi em gì thế'

'Lại đây'

Suryeon kéo nàng ngồi lên người mình.

'Diễn về mệt không'

'Không mệt lắm,mà chị sao thế'

'Chị phải bay về Seoul rồi'

'Sao thế'

'Thư ký bảo công ty có việc gấp nên phải về liền'

'Bây giờ á'

'Ừmhhh,đang gấp lắm'

Seo Jin bĩu môi lại nhìn cô mà nói.

'Bây giờ khuya rồi mà mai đi không được sao'

'Không được'

'Vậy khi nào chị quay lại đây'

'Ngày mai,sao thế'

'Em lại phải ngủ một mình'

Suryeon ân cần lấy khắn lau khô tóc cho nàng.

'Chị về với em liền,nhớ thì cứ gọi'

'Nhưng gọi lúc chị đang bận thì sao'

Suryeon cười rồi xoa đầu nàng nói.

'Chỉ cần thấy em gọi dù bận đến đâu chị cũng nghe'

'Vậy giờ chị ra sân bay à'

'Nữa tiếng nữa mới ra sân bay'

'Em đi cũng được không'

'Mẹ chị sẽ giận em đó'

Seo Jin nhìn cô bằng gương mặt đáng thương.

'Không được'

Seo Jin dỗi cô quay sang chỗ khác mà nói.

'Keo kiệt'

Suryeon bỗng chồm người lấy thứ gì đó rồi đưa cho nàng.

'Nè cầm lấy mà xài đi'

Seo Jin quay qua thì thấy cô đang cầm ba chiếc thẻ ngân hàng đưa cho mình.

'Thẻ phụ của chị đấy lấy mà xài'

'Thôi em không cần chị làm như nhà em không có'

'Đây là thẻ đen giới hạn đấy em có chắc là mình không lấy chứ'

'Không em không lấy'

'Em không lấy thì tiền đâu ra mua váy dạ hội'

'Sao chị biết em quên đem'

'Hôm qua đi vào phòng em lấy ít đồ thì thấy vali bị xốc tung lên như đang tìm thứ gì đó vậy'

Seo Jin miễn cưỡng nhận lấy.

'Mật khẩu'

'Ngày sinh nhật của em'

Suryeon hôn nhẹ lên môi nàng.

'Đi sấy tóc đi,không thì em cảm đấy.Người gì đâu có tí đồ cũng quên'

'Ya,tại chị chứ bộ'

'Sao tại chị'

'Tại em trong đầu em toàn nhớ chị còn chỗ nào đâu mà nhớ mấy thứ đó'

Cô nghe xong thì ngẩn người một lúc,cô bị câu nói đó làm cho đỏ mặt.

'Ừmhh,thì lâu lâu quên cũng được'

'Chị đỏ mặt à'

'Làm gì có'

Seo Jin cố nhịn cười mà nhìn cô nói.

'Vậy chị nhớ lấy nhẫn cho em nha'

'Nhẫn nào'

'Nhẫn chị tặng em á'

'Em quên cả cái đó'

'Bữa em thay đồ quên đeo lại'

'Hết hiểu nổi'

Seo Jin chui vào lòng cô mà nũng nịu nói.

'Em xin lỗi mà'

'Đừng giận em'

Suryeon bế nàng lên,rồi đi vào phòng tắm.

'Hửm,vô đây làm gì'

'Sấy tóc,em mà không sấy cảm thì ai lo'

Suryeon đứng đó sấy tóc cho nàng mà quên bén đi mình còn phải bay về Seoul.Đến khi cô nhận ra thì đã trễ rồi,Suryeon vội vàng ra khỏi nhà nhưng cô vẫn không quên dặn dò Seo Jin.

'Ngủ sớm nhé,nhớ đừng có ăn đêm đấy'

'Em biết rồi'

'Còn nữa có gì gọi chị nhé'

'Em nhớ mà'

Cô hôn lên tráng Seo Jin một cái.

'Ngủ ngon nhé,Yêu em'

'Ữmhhh,Yêu chị'

'Chị đi đây'

Seo Jin vẫy tay chào cô,nàng đứng ngoài cửa đến khi xe của Suryeon biến mất giữa màn đêm mới chịu vô nhà.
Nàng một mình đi lên phòng,Sso leo lên giường bấm điện thoại đến tận nữa đêm vẫn chưa thấy buồn ngủ.Seo Jin nhìn vào số điện thoại của Suryeon,nàng muốn gọi lắm nhưng không được.Sso đặt điện thoại xuống rồi đắp mềm lại cố ngủ.
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm nàng giật mình.Sso với tay lấy điện thoại thì ra là Suryeon gọi,nàng liền mỉm cười mà bắt máy.

'Ah,em nghe gọi em làm gì'

'Sao giờ này chưa ngủ'

'Em chưa ngủ được'

Suryeon bên đầu dây bên kia thở dài một cách bất lực.

'Mà đang làm gì đấy'

'Em đang cố ngủ nhưng không được'

'Đừng có mà nằm bấm điện thoại nguyên đêm nghe chưa'

'Chị điện về chỉ để cằn nhằn em thôi sao'

'Không chị tính gọi để xem em ngủ chưa với lại ....'

'Với lại gì..'

'Nhớ em'

Seo Jin cười rồi,nàng ngồi dậy tựa vào đầu giường.

'Giờ thì lại ngủ được rồi'

'Tôi nhớ em'

'Không phải chị là người không cho em đi theo sao,giờ lại than nhớ'

'Ai biết tôi sẽ nhớ em nhiều đến như vậy chứ,ngồi đọc tài liều mà trong đầu toàn Cheon Seo Jin'

'À thì ra gọi về để trách em'

'Tôi nhớ em'

'Biết rồi thưa cô'

'Nhớ đến phát điên rồi này'

Seo Jin cười mà nói với cô.

'Bộ em không nhớ chị hay gì'

'Điện cho em chỉ để nghe câu nhớ mà cũng khó khăn nữa'

'Em nhớ chị,Yêu chị'

'Ơn trời cuối cùng cũng nghe được'

'Em cúp máy nhé'

'Sao thế'

'Em muốn ngủ'

'Ừmhhh,Yêu em'

'Yêu chị'

Seo Jin cúp máy,nàng nằm xuống liền có thể chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau tại sân bay thư ký của Suryeon nói với cô thứ gì đó mà khiến cô chỉ cưới một cách bí ẩn mà nhắc lại.

'The rumors about angel ?'

'Bảo bối ah~có vẻ em không như vẻ bề ngoài nhỉ'

'Lời đồn về thiên thần từ trước đến nay là về em sao'

'Một lần nữa tôi lại thấy em thú vị rồi'

'Cheon Seo Jin ah~em phải là phải là người của tôi mãi mãi rồi'










Truyện mới đã ra lò rồi vô trang tui coi á.Nhớ ủng hộ nha iu mọi người.<3
Trưa mai đăng tiếp.
























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net