Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- c...chia tay với Samiko ?
- mình biết là yêu cầu hơi quá đáng ... nhưng ...
Ran ngập ngừng .
- ...
- không được sao ?
- có lẽ ... được ...
- thật không ?!
- ừm !
- cậu chắc chưa ?
- rất chắc ! Dù sao chúng ta cũng là thanh mai trúc mã mà , ha ?
Chị Ran nhà mình đỏ hết mặt luôn á . Ngại quá ! Anh Shinichi cuối cùng cũng đã nói từ "thanh mai trúc mã" với chị Ran rồi , hạnh phúc quá !!!
Hôm sau ...
- Samiko , anh ... chúng ta ... chia tay đi ...
Samiko chưa kịp hoàn hồn : ( tức là hồn cô ta bay hết rồi ) :
- a... anh nói sao ?

- chia tay ...
Samiko kiên quyết :
- vì sao ? Vì con nhỏ Mouri Ran đó ư ?
Shinichi nghe vậy không khỏi bực bội :
- chúng ta không có kết cục tốt đẹp gì đâu , tốt nhất là chia tay .
Samiko không chịu , ứa nước mắt :
- vì sao vậy Shinichi ?
Shinichi cũng chẳng muốn trả lời :
- vì cô ấy là thanh mai trúc...
Shinichi chưa kịp nói hết thì Samiko đã lên tiếng :
- Thanh mai trúc mã ? Thanh mai trúc mã thì làm được gì nào ? Cô ta như thế thì chắc trăm tên theo đuổi , anh làm sao biết chứ ?
Shinichi thấy có lí :
- em nói cũng phải ... nhưng anh đã quyết định rồi , vẫn là chia tay !
Shinichi mở cửa định ra ngoài thì gặp Ran :
- Ran ?
Samiko nghe thấy tiếng "Ran" mà Shinichi nói , vô ta chửi :
- Mouri Ran ! Tất cả là do loại đàn bà như mày ! Nhờ mày nên tao mới có kết cục ngày hôm nay , mày khiến anh ấy chia tay với tao !!! Thứ đàn bà đê tiện này , hôm nay , tao sẽ cho mày đi gặp Diêm Vương !!!!
Samiko phóng tới Ran , tên tay cầm 1 cao dao rất bén và nhọn . Con dao ấy thường xuyên dùng để làm phẫu thuật , sao coi ta lại có ? Nhưng không , Shinichi năm lấy cổ tay cô ta và đẩy ngược lại . Mũi dao ấy đâm ngay vào bàn tay trái của Samiko ( tức là cô ta cầm dao tay phải ) .
- Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa !!!!!!!!!!!!!!!! Máuuuuuuuuuuuuuuuu !!!!
Samiko hét toáng lên . Đúng lúc ba của cô ta tới :
- Kudo !! Cậu làm ... là cậu làm đúng không ? Sao cậu lại hại con gái tôi ?!
- hại con gái ông ? Chứ ai là người hại bạn gái tôi nhỉ ?
- cậu tàn nhẫn thật ! Dùng mũi dao đâm vào bàn tay trái của nó , cậu có phải là người không ? Hay là súc sinh ?
- ông đang tự chửi con gái ông đấy ! Còn cô , Michura ( họ của con Samiko ) cô mà làm hại Ran thì đừng hỏi tại sao tôi vô tình ...
Shinichi bế Ran lên , Ran túm chặt vào cái cà vạt của cậu , khung cảnh trông thật lãng mạn làm sao .
- Shinichi ... có quá lắm không ?
Ran còn chút lòng từ bi để hỏi thăm cô ta .
- kệ chó cô ta !
Shin vừa bé Ran lên xe vừa trả lời .
- chúng ta đi đâu ?
- về nhà tớ !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net