Hát Dưới Vòi Sen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: jamsel

Nguồn: https://ronhermionevietfiction.wordpress.com/2011/10/31/singing-in-the-shower/

Chuyển ngữ: Stracciatella

Rating: PG

Độ dài: Một chương

Tình trạng: Hoàn thành

Tóm tắt: Hermione tìm ra một người có thể song ca cùng mình trong buồng tắm của các Huynh trưởng, nhưng không biết thực sự đó là ai. Cô có thực sự muốn tìm hiểu điều này không?

Ghi chú: Truyện được viết trước khi ra mắt tập Hoàng Tử Lai, nhưng lấy bối cảnh các nhân vật chính học năm thứ bảy.

***

 you so?’” hắn tiếp tục, dù cô dám nói hắn đã nhận ra cô ngừng lại.

Hắn đã thay đổi lời bài hát. Việc nhận ra điều này tấn công cô bất ngờ như một tấn gạch ngói. Đáng lẽ ra nó đã phải là, ‘although you’re untrue,’ hắn lại hát thành, ‘although you’re so true.’ [3] Cô cố gắng không suy diễn quá nhiều về chi tiết này, nhưng cô đã ngừng hẳn việc tắm và chỉ lắng nghe.

“‘Hey, hey, hey. Baby, baby, try to find a little time, and I’ll make you mine, I’ll be home, I’ll use the fellytone, waiting for you.’” [4]

Không thể nào… cô không dám hy vọng. “Đừng bắt mình phải hát đoạn điệp khúc một mình chứ,” hắn gọi to và cô bắt nhịp theo, có phần kém nồng nhiệt hơn mọi khi, niềm hy vọng ớn lạnh làm đông cứng cô lại. Cô gãi đầu thật mạnh, thất vọng khi bài hát đã kết thúc. Cô không nói gì với hắn, để cho dòng nước xối đi bọt xà phòng trên tóc cô.

“Bạn có thể cho mình biết bạn là ai không?” Giọng nói cất lên với vẻ khấp khởi hy vọng sau một khoảng lặng.

Hơi thở cô đột ngột đông cứng trong cổ họng. Không. Mọi thứ đã không được định ra theo cách này; đáng lẽ chỉ có sự thoải mái, vui vẻ và nặc danh. Nhưng hắn thật đặc biệt, dù sao đi nữa, một kiểu người đặc biệt mà cô có thể cùng thoải mái vui đùa đến xuẩn ngốc. Một người để cô trở nên bất kỳ thế nào cô muốn. Có phải quá ngu ngốc không nếu cứ giữ bí mật với hắn?

“Tại sao chúng ta không hẹn nhau ở đâu đó,” cô đề nghị, tim cô đập nhanh hơn mức cao nhất mà cô có thể nghĩ được. “Tại hành lang chính, bên cạnh bức tượng khổng lồ trong mười phút nữa được không?”

“Vậy cũng được,” giọng nói chấp thuận và cô nghe tiếng vòi sen của hắn đóng lại. Cô làm điều tương tự và bước ra ngoài, với lấy cái khăn bông. Bươm bướm nhảy múa trong bao tử cô và cô cảm thấy cô biết rõ mình muốn gã con trai bí ẩn này là ai. Gạt đi mọi suy nghĩ trong đầu, cô làm khô tóc bằng đũa phép, khiến cho nó xoăn nhẹ xinh đẹp và ra khỏi cửa. Bất kể điều gì xảy ra, cô vẫn sẽ vui vẻ tận hưởng những bữa tắm sáng. Bất kể hắn là ai đi nữa.

Hermione quẹo qua khúc quanh một cách vô tâm và chết trân. Cậu đang nhìn cô chăm chú, một biểu hiện không thể đoán được trên khuôn mặt. Cậu chỉ đứng đó, hai tay cứng ngắc hai bên, ngó cô trân trân với cái cảm xúc làm cô tức điên vì không thể đọc ra.

“Hermione,” cậu gọi khẽ, một nụ cười chầm chậm vẽ ra. Mái tóc đỏ của cậu vẫn còn ướt nhẹp, để lại những vệt nước trên hai vai.

“Ron,” cô nghẹn lời. Cô có thể cảm thấy luồng khí nóng dâng lên xương đòn, lan tới cổ họng và cuối cùng là thiêu đốt hai má mình như sắt nung.

Cậu cười và tiến vài bước về phía cô. “Mình không thể tin được tụi mình đã không nhận ra… Bồ sẽ nghĩ là sau khi chơi thân với nhau đến vậy suốt bảy năm trời, hai ta đã phải biết rõ đối phương hát dở tệ thế nào rồi.”

Sự căng thẳng vỡ tan. Bất chợt cô cảm thấy hai vai mình thả lòng khi cô ngước nhìn cậu. Cô không thể ngăn mình khỏi một niềm hy vọng mơ hồ nào đó. Ron Weasley là người cô vẫn chôn chặt trong tim. Cô đã tưởng rằng gã con trai bí ẩn kia có thể thay thế được cậu ấy.

“Tụi mình hát khá dở,” cô thừa nhận, nhìn vào mắt cậu, cố gắng che giấu niềm hy vọng của mình.

“Tệ hại ý chứ,” cậu đồng tình, bước tới gần hơn cho tới khi dừng lại ngay trước mặt cô. Cậu cao đến nỗi tầm mắt cô chỉ ngang với vai cậu và cô phải ngẩng cao đầu để nhìn cậu. “Bồ biết không, mình chưa bao giờ có thể hát trong buồng tắm cho tới khi tìm được ai đó hát cùng mình.”

“Mình hiểu ý bồ là gì.”

“Bồ có muốn một lần nữa không, mai chẳng hạn?” cậu hỏi. Mai là Thứ Ba. Cậu đang đi chệch khỏi quỹ đạo thường lệ. Đắm chìm trong đôi mắt xanh, cô gật đầu, quyết định rằng đối với cậu, mình có thể tạo ra ngoại lệ. “Tuyệt vời,” cậu lẩm bẩm, nhìn sâu vào mắt cô. Một câu hỏi đặt ra trong đôi mắt cậu và tìm kiếm câu trả lời trong đôi mắt cô. Cô lùi lại, mong đợi cậu sẽ xóa đi khoảng cách giữa họ. Như thể đọc được suy nghĩ của cô, cậu cúi xuống gần hơn cho tới khi môi họ chỉ còn cách nhau vài inch. Nhắm mắt lại, cô đặt tay lên vai cậu và vươn cao để bắt gặp cậu, hy vọng, trong một khoảnh khắc thoáng qua, rằng cô hôn giỏi hơn là hát.

— Hết —

______________________

[1] Build Me Up, Buttercup là một bài hát nổi tiếng từ thập kỷ 60 của ban nhạc The Foundations. — ND

[2] Lời bài hát này, dưới sự thể hiện của Hermione (một cô gái), mang ý nghĩa nói về người cô gái yêu, đem cho cô hy vọng nhưng rồi lại lừa dối và dập tắt nó. — ND

[3] Câu này (dịch dưới sự thể hiện của giọng nam) có ý nghĩa: “Mặc dù em giả dối nhưng anh vẫn bị em lôi cuốn. Tại sao anh vẫn cần em đến vậy?” Lời bài hát đã được sửa thành “Mặc dù em chân thật” — ND

[4] Câu này có ý nghĩa: “Này em thân yêu, hãy dành cho anh một chút thời gian, anh sẽ biến em là của anh, anh sẽ ở nhà, dùng tiện thoại và chờ đợi em.” Lời bài hát gốc là “telephone” đã được hát thành “fellytone”, cách gọi “điện thoại” thành “tiện thoại” của Ron; vì vậy Hermione mới ngờ ngợ và hy vọng.— ND


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net