CHAP 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy cô chuẩn bị tinh thần khóc tiếp đi nha~~~~~
_____________________________
_________________

Tôi mở cửa bước vào căn hộ , đưa tay bật công tắc điện. Ánh điện ấm áp trải mọi ngóc ngách trong căn nhà vắng lạnh, đột nhiên tôi vẫn không cảm thấy ấm

Tôi lên phòng, mở tủ quần áo và thấy một chiếc hộp cát tông lớn nằm dưới đáy tủ. Tôi bê ra đặt lên giường và nhẹ mở hộp.

Một chiếc mũ len nam mà xám sáng kèm theo một mảnh giấy

-  "Lim Changkyun. Cái này là sinh nhật 21 tuổi của em nhé. Anh tự đan đó nha, mặc ấm nhé!"

Một đôi găng tay đen

- "Lim Changkyun. Đây là quà sinh nhật 22 tuổi của em. Nhớ giữ ấm!"

Một cái áo khoác tối màu.

- " Bởi vì sinh nhật em vào lúc sắp đông nên anh chỉ mua những đồ ấm thôi  Đừng để bị ốm. Sinh nhật 23 tuổi vui vẻ.

Năm đôi tất lông mềm.

- " Hãy mang nó lúc ngủ, giấc ngủ của em sẽ ngon hơn. Đây là quà sinh nhật thứ 24, đừng vứt nó đi nhé..."

Và cuối cùng là một chiếc khăn quàng cổ.

-" Món quà cuối cùng của anh tự làm cho em, anh đã không còn đủ sức để làm thêm những món quà năm em 25, 26, 27 tuổi. Sinh nhật 28 vui vẻ. Anh yêu em . Quên anh đi.."

Mọi thứ nhòa dần qua màn nước mắt mỏng tan, tôi chớp mắt cho một giọt rơi xuống, cố bắt nhịp thở cho cái cổ họng nghẹn đắng.

Sự bao dung đôi khi mang lại nỗi đau như mũi dao.

- " Kihyun à..."

Tôi gọi anh, nhìn quanh như thể anh đang trốn ở đâu đó. Cái sự thật về anh đã ra đi đang len lỏi dần dần vào không khí quanh tôi như cơn lạnh từ cơn mưa ngoài cửa.

-" Kihyun à..." - Tôi gọi to hơn? thở hổn hển vì nghẹn ngào -".....Đừng như vậy mà...."

Tôi khóc.

Tôi bàng hoàng nhận ra rằng đã lâu rồi tôi không khóc.

Tôi không cần quà sinh nhật, tôi không cần gì hết.

Tôi muốn anh về với tôi.

-" Kihyun à....đừng như vậy mà.....Kihyun à..."

Tôi khóc, ôm siết trong tay những mũ, những tất, những khăn quàng cổ,....

-" Xin lỗi anh....Kihyun, em xin lỗi.... Về với em....Về với em đi anh..."

.

-" Vì sao em yêu anh?"

-" Em không biết cưng ạ."

-" Sao lại không biết? Anh có lí do yêu em này!"

-" Là gì cơ?"

-" Là vì em là chính em....hehe.."

-" Vậy mà cũng nói. Đồ nai ngốc..."

.

.

- " Em sai rồi...Kihyun à, em sai rồi..."

Nước mắt.

Nỗi đau.

-" Yên nào, khóc cái gì? Có phải em đi luôn đâu..."

-" Anh sẽ nhớ anh nhiều lắm.."

-" Em cũng vậy."

-" Anh yêu em..."

Tóc.

Máu.

-" Em xin lỗi anh....xin lỗi anh....."

Tôi cuộn người trên chiếc đệm trắng, láp váp những từ không rõ nghĩ ,trong khi tay nắm chặt bức ảnh anh áp vào ngực.

-" Changkyun à~ Hôm nay trời mưa đó , nhớ mang theo ô..."

.

-" Changkyun! Đừng có ăn hamburger hoài như vậy, ăn cơm đi"

.

-" Hôm nay em muốn ăn gì?"

.

-"Changkyun! Tránh cho anh lau nhà, sao em cứ lượn qua lượn lại hoài vậy?"

.

-" Hôm nay em rửa bát đi, anh đình công , heheeh...""

.

-" Á a! Nhột! Đừng có cắn anh....ha ha ha....anh thua.....anh thua.... để anh nói....anh yêu em, được chưa?"

Anh của tôi....

-" Changkyun,sao mấy tuần nay em về trễ vậy?"

.

-" Sao em không về nhà?"

.

-".....Vâng ,vậy nhớ ăn uống đủ bữa..."

.

-".....Anh biết anh ngờ nghệch, anh phiền phức, anh không xinh đẹp như cô ấy, anh chẳng cười rạng rỡ như cô ấy. Nhưng mà anh yêu em mà Changkyun, anh yêu em mà, em đã hết yêu anh rồi , tại sao còn lam anh đau?"

.

.

.

.

.

.

.

.

Phải làm sao thì anh mới về bên tôi, phải làm sao mới được đây? Tôi cần anh, Kihyun của tôi, làm sao tôi mang anh về được đây?

Trả lại anh cho tôi. Tôi biết tôi sai rồi, tôi xin lỗi , tôi sai rồi,làm ơn trả anh về với tôi. Kihyun à, về với em đi anh....

Tôi sẽ chăm sóc anh,sẽ nắm tay anh qua nỗi đau bệnh tật. Tôi sẽ ôm anh, sẽ kể cho anh nghe về những ngày tôi không có anh,sẽ vuốt ve đôi bàn tay bé gầy, lau đi giọt nước mắt anh lăn tròn trên má.... Tôi sẽ rửa bát,sẽ lau nhà,giặt áo quần giúp anh, sẽ cố nấu cho anh những món ăn anh thích. Sẽ siết chặt anh trong vòng tay mỗi tối, dỗ dành anh mỗi khi cơn ho đến bất chợt.

Tôi sẽ làm hết, Kihyun à, em sẽ làm hết

Về với em đi anh.

Kihyun à...em cần anh, về đi anh, về  bên em như mọi khi đi anh.

Tôi đợi anh, chúng ta sẽ lại như xưa.... Tôi đợi anh...

Tôi cũng yêu anh

Anh của tôi

Kihyun của tôi

Về đi anh....

                  - HOÀN -




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net