Chap 6: Có Muốn Kết Hôn Không ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6: Có muốn kết hôn không ?

- … Và Jessica biết rõ điều đó….!  

    Với linh cảm của một người từng tiếp xúc lâu năm, ông Hwang biết nhất định Jessica là một người chồng rất hoàn hảo. Không yêu thì thôi chứ đã yêu thì có đánh chết nó vẫn ở bên cạnh người nó yêu. Tình yêu đôi khi không cần nghe trái tim, chúng ta phải biết phân biệt giữa lý trí và con tim cái nào mới là tốt. Nói chung, Jessica rất xứng với bảo bối của ông !

- Biết thì đã sao ? Cậu ta cũng đâu yêu thương gì Fany ! – Theo bà, một người đàn ông khỏe mạnh sẽ giúp Tiffany có một chỗ dựa vững chắc. Tiền tài không mang đến hạnh phúc, một người cho mình cảm giác bình yên vẫn tốt hơn.

- Rồi bà sẽ thấy, không ai cho Fany hạnh phúc bằng nó đâu ! – Mỉm cười hiền hậu, ông biết bà đang suy nghĩ những gì. Nhưng tất cả điều là tương lai, con người không ai đoán trước được.

~*~

…Jung House…

_Thư phòng_

    Đứng bên kệ sách lớn, Tiểu Thiếu Gia thư thái chọn cho mình một cuốn sách. Vẫn như thường bữa, cuộc sống của cậu vẫn ảm đạm và cô đơn. Chỉ có khác là hôm nay, cậu cảm thấy bớt đi một chút lo lắng. Ít ra không cần xem người con gái ấy có ổn không ? Có dùng bữa sáng chưa hay vẫn còn ngẩn ngơ nhờ về người con trai đã khuất….

    Chọn được quyển sách ưng ý, Jessica lại ghế ngồi và tập trung vào nội dung của cuốn sách. NHưng sao mỗi lần suy nghĩ là mỗi lần hình ảnh ấy trong vô thức tìm về. Cậu ngưỡng mộ tình yêu của In Hoon dành cho Sulli. Nhưng cậu ghét anh vì đã làm người con gái nhỏ bé ấy sống trong đau đớn suốt đời. Sự ra đi khiến anh thanh thản, nhưng có khiến tình yêu kia tan vỡ không ?

   Lòng tự sinh khí, Jessica tức giận quăn mạnh cuốn sách vào góc tường. Từ khi nào mà cuộc sống tự do của cậu bị chôn vùi trong quá khứ ? Từ khi nào mà tình yêu cậu trao luôn mãi lặng thầm ? Từ khi nào !

  Từ đầu, người đến trước luôn là cậu. Người quan tâm chăm sóc Sulli từng chút một cũng chỉ là cậu. Nhưng sao mọi yêu thương cô luôn dành trọn cho anh. Jessica này cũng là con người, cũng có tim và cũng biết đau. Cớ sao hai người họ thay nhau dày vò trái tim cậu. Sống trên đau thương của người khác, họ thoải mái sao ?

…Cạch….

- “Thiếu Gia” sao thế ? – Đẩy cửa bước vào, Quản gia Choi lo lắng hỏi. Lúc đang dọn dẹp, ông nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ thư phòng. Nhưng vào buổi sáng sớm này thì chỉ có “Thiếu Gia” là thường vào đó. Nên ông mạn phép đẩy cửa bước vào.

- Ta không sao… - Ánh mắt đỏ ngầu trong sự tức giận, Jessica biết mình không nên hành độnh như vừa rồi. Nhưng sao trái tim này, vẫn cứ thổn thức vì người con gái tên Sulli ấy.

- Vậy tôi xin phép lui ! – Cúi đầu tôn kính, quản gia Choi không quá xa lạ với sự tức giận vô cớ của Tiểu “Thiếu Gia”. Tình yêu bao dung năm nào làm sao phai nhạt trong tim kẻ si tình được…

- À mà khoan…hôn lễ chuẩn bị thế nào rồi ? – Lấy lại bình tĩnh, Jessica nói. Chuyện qua rồi, có tiếc họ cũng đã rời xa cậu.

- Ông bà chủ dặn, chiều cậu qua chở Tiểu thư Hwang đi thử đồ cưới… -  Nhớ lại và nói rõ ràng những gì ông bà Jung dặn, quản gia Choi khẽ mỉm cười. Ông thực sự rất vừa ý vị tiểu thư này.

- Ừm, ông ra ngoài được rồi ! – Sau khi quản gai Choi rời đi, Jessica cũng đứng dậy và đi về phòng thay đồ.

*Biển Seoul*

   Ngước nhìn biển trong xanh mà Tiffany ao ước thời gian quay trở lại.  Phải chi đêm ấy cô nắm chặt lấy tay  Huyn Hoon thì chắc giờ  hơi ấm anh ấy vẫn đọng trên bàn tay. Nhưng biết làm sao khi đó chỉ là ước muốn, anh đi rồi có thê trở lại với cô sao ?

  Nhắc đến cũng đã 10 năm rồi, từ một cô bé 15 tuổi  nay đã trở thành một thiếu nữ 25 tuổi. Nếu như anh còn sống  chắc giờ đã  29 tuổi rồi. Hazzi…hạnh phúc sao mà mong manh quá. Tình yêu của anh thay đổi quá mau. Chắc ở một đất nước nào đó, anh đã và đang có một gia đình thật hạnh phúc. Có lẽ anh quên cô rồi !

- Đừng đi lấy chồng nha Fany ! – Nắm chặt lấy tay Tiffany, Nickkhun lo sợ nói. Thật lòng anh khong muốn mất người con gái xinh đẹp này.

“Phải chi người nói câu này là Huyn Hoon nhỉ !” Tiffany’s Por

- Anh không ghét em sao ? – Vu vơ nói, Tiffany cảm thấy bản thân thật quá ích kỹ. Lúc nào đi bên Nickkhun cô cũng nhớ về một người khác.

- Tại sao lại ghét em ? – Gãi đầu suy nghĩ, trong lòng anh Tiffany luôn hoàn hảo. Chưa từng có khuyết điểm nào khiến anh ghét cả .

- Bỏ qua đi!

   Quay lưng đi, Tiffany bước chậm trên bờ cát mịn. Gió lạnh từng cơn lùa vào tim cô. Nhưng nó không đủ sát thương đối với trái tim đã quá nhiều vết thương này. Có chăng nó đã trai sạn kể từ ngày anh đi. Không đau không khóc , không yêu là những thứ cô nhận được sau cuộc tình đầu. Giờ có lẽ cô chỉ mong anh sẽ mãi hanh phúc bên nhữg điều anh đã chọn.

   Nhìn lướt qua những tảng đá lớn trước mắt, Tiffany thoáng thấy bóng dáng ai đó như hình ảnh anh ngày đầu gặp cô. Cũng u sầu và cô đơn, nhưng sao cảm giác này thật là không như ngày ấy. Hiện tại lòng cô chỉ toàn nước mắt, chứ không đầy ngạc nhiên như ngày đầu. Phải chăng anh đã quay về …

   Bước lại gần, Tiffany bỡ ngỡ khi đó là Jessica Jung. Người mà cô không muốn giáp mặt . Nhưng sao ánh mắt ấy mang nhiều tâm sự thế. Kẻ vô tình và lạnh nhạt như băng cũng biết đau sao ? Nói thật, thân ảnh này thu hút ánh nhìn cô.  Nó khiến trái tim này một lần nữa lỗi nhịp. Càng nhìn, cô lại càng nhớ anh. Người con trai mang trọn trái tim cô.

- Đó không phải là tên lần trước chúng ta gặp ở nhà hàng sao ?! – Đứng phía sau, Nickkhun lên tiếng. Hình như anh còn thấy hắn ta ở đâu rồi thì phải. Đáng tiếc là anh không nhận ra…

- Ừm… - Định quay lưng rời khỏi, nhưng lý trí lại muốn cô giáp mặt với cậu ta. Cuộc hôn nhân này cả hai điều không mong muốn thì cớ gì lại ép buộc nhau bởi một lời hứa.

Sau một vài giây suy nghĩ, Tiffany quyết định một mặt hai lời với Jessica. Leo lên tảng đá và căn dặn Nickkhun về trước. Dù không muốn, nhưng Nickkhun cũng đành rời đi. Nhìn thấy Nickkhun đã rời đi, Tiffany bước lại sau lưng Jessica và vỗ nhẹ.

- Tôi có chuyện muốn nói ! – Ngồi xuống cạnh khối băng đó, Tiffany nói.

- Có chuyện gì sao ? – Vẫn nhìn vào một góc trời nào đó, Jessica nói. Hình như cả hai điều không muốn gặp mặt nhau. Lời nói tuy hợp tác, nhưng thái độ thì vẫn không chung hướng.

- Chúng ta đừng kết hôn ! – Nói với ánh mắt long lanh, Tiffany thật sự không thể chôn vùi tuổi xuân vào cuộc hẹn vớ vẩn này.

- Đơn giản chỉ thế ? – Quay qua nhìn người vừa nói, Jessica thoáng mỉm cười.

- Ừm… - Bĩu môi khó chịu, Tiffany cảm thấy Jessica đang trêu chọc mình. Vẻ cười cười ấy, khiến cô thoáng nhờ đến nụ cười của anh lúc mới quen.

- …

   Đứng dậy, Jessica bước đi. Hôn nhân không ai mong muốn, nhưng tất cả rồi sẽ phải thực hiện, Chống cự làm chi mệt trông khi cứ thoải mát sống tiếp cuộc sống của mình. Chuyện hôn nhân tới đâu thì tới đó. Không ai sống bên ai cả đời cả…

   Chạy lại nắm lấy khuỷu tay của Jessica, Tiffany ghét thái độ khinh người này của Jessica. Cứ làm như Tiffany này cần cậu ta lắm ấy chứ. Trong số người xếp hàng dài theo đuổi Tiffany Hwang này thì cậu ta  không xứng với ai cả. Hứ …. Kiêu ngạo khiến cậu ta no sao ?

   Mặc kệ người đang níu lấy mình, Jessica vẫn cứ bước. Nhưng do không cẩn thận, Tiffany trượt chân té. Sự nhức nhói ở chân khiến cô rơi nước mắt. Nếu có Huyn Hoon ở đây, chắc hẳn sẽ không đau đến thế này đâu.

    Thở dài vì phiền phức, Jessica quay lưng lại và xoa nắn chân cho Tiffany. Vẻ mặt đau đớn nhưng kiên cường không rên la đó khiến cậu chú ý. Người con gái này vì cái gì mà phải chịu đựng như thế….

- Có đau không ? – Ngước lên nhìn Tiffany, Jessica quan tâm hỏi. Thật ra cậu ghét nhất là hậu đậu, nhưng khi nhìn người con gái này té, lòng cậu lại không yên ?

   Gật nhẹ đầu, Tiffany bặm môi đau đớn khi Jessica buông tay ra khỏi vết thương. Nhưng rồi lại bất ngờ khi nhìn thấy Tiểu “Thiếu Gia” đang khom lưng xuống và đỡ lấy cô lên lưng. Xốc nhẹ cô trên lưng, Jessica lạnh lùng bước trên bờ cát. Nơi đây một lần nữa khiến trái tim cô ấm áp.

...

  Gài dây an toàn xong, Tiffany thoáng ngại ngùng khi thấy Jessica không hề di chuyển xe. Gương mặt không chút biểu cãm thật là quá cho người vừa được giúp đỡ như cô mở lời cảm ơn. Đến khi lấy hết can đảm để nói thì …

- Cuộc hôn nhân đó, em có gì muốn yêu cầu với tôi không ?

- Ờ … có…

- Thế là gì ?

- Đừng đụng vào cơ thể của tôi !

- Tại sao không ?

- Thế tại sao phải có !

- Đơn giản là chúng ta đã kết hôn…

- Nhưng…

- Đến khi đó rồi tính, giờ tôi chỉ muốn biết em có đồng ý kết hôn không ?

   Nhìn qua gương mặt lạnh nhạt ấy, Tiffany thoáng thấy bất ngờ. Cậu ta cũng biết nghĩ đến ý kiến của người khác sao. Huống chi nếu cô nói “ không “ thì cậu ta làm gì được ngoài im lặng để mọi chuyện tới đâu thì tới. Người gì đâu mà y hệt tảng băng  đánh chìm tàu Titanit, vô tình và tàn ác.

   Không chờ Tiffany trả lời, Jesisca liền lái xe đi. Cuộc đời này, có lẽ sẽ không ai có thể khiến cậu đối tốt như thể cậu từng làm với Sulli đâu. Từ nay cố gắng có con nối dõi, sau đó sẽ không màn yêu đương gì nữa…

- Nà, tôi chưa trả lời đó ! – Quay qua liếc người đang chăm chú lái xe, Tiffany nói với vẻ cáu gắt.

- Im lặng tức là đồng ý …

(=.=)”

End chap 6

Votes và Cmt cho Au ý kiến nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net