Chương 2: Tôi ghét chị ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chị à, tối lắm rồi đó. Ngày mai hãy làm tiếp. Ba ngày liên tiếp chị tăng ca rồi". YoonA ở bên cạnh thúc giục Tiffany về nhà. Bây giờ đã 9h tối hơn, là lúc thời điểm làm việc hành chính đã qua từ lâu lắm

Nàng mỗi ngày đều tăng ca không phải lúc nào cũng là chuyện tốt. Hại cho não bộ là một, ảnh hưởng đến sức khỏe là mười. Tắm vào buổi đêm có khả năng đột quỵ cao gấp mấy lần bình thường. Tuy vậy, Tiffany vẫn là một con người quá ham công tiếc việc

"Chị còn vài hồ sơ nữa, em về rồi chị sẽ về ngay"

Nàng vẫn chăm chú vào xấp tài liệu trên bàn. Nói nó cao thì không đúng, nhưng không phải là thấp đâu. Nàng hoàn thành đống hồ sơ này, ít nhất là phải đến 12h đêm

Mà cái giờ đó thì sao về nhà được nữa? Vậy là Tiffany ngủ trên sofa trong phòng làm việc

"Không được! Chị phải đi về! Chị ở lại, em cũng ở lại đó"

"YoonA à, rốt cuộc là em đang làm loạn gì vậy.. Chỉ có xíu nữa là chị làm xong công việc rồi"

"Chút xíu cũng không, mau về nào!". YoonA toan nắm áo Tiffany lôi đi. Thân hình hai người như nhau, có điều YoonA khỏe hơn nàng nên cuộc chiến này nàng thua

"Ok, chúng ta về. Em hài lòng chứ?"

Không cần suy nghĩ cũng đoán ra cô nàng thư kí cực kì vui vẻ. "Yahoo.. Tiffany Hwang cùng về và chúng ta được ăn thịt nướng.. lalala~"

"Em không cần xem chị như cái máy bán thịt. Chị sẽ không tiêu một đồng nào và người chi trả toàn bộ là em"

Bộ dạng thích thú nhanh chóng biến mất. YoonA lập tức yểu xìu. "Không phải chứ.."

"Chị đói thật, chúng ta nhanh nào". Người lật bài trở lại là nàng. Giờ đến lượt YoonA kì kèo không muốn đi

"Hwang Tổng~ em không mang theo nhiều tiền~". YoonA bắt đầu làm nũng. Từ lúc này, cô chính thức không quan tâm đến món thịt. Cô chỉ lo cho túi tiền đáng thương của mình thôi

"Không có tác dụng với chị đâu"

Nàng không hề quan tâm điều này. Nàng xoay tròn chìa khóa xe trong tay, áo khoác thậm chí cũng đã mặc, chỉ còn chờ ra xe là di chuyển đến cửa hàng đồ nướng

"Tiffany à.. Nghe em nói cái đã.."

Taeyeon đứng lại khi nghe thấy tiếng nói ồn ào từ tầng trên. Cô yên lặng lắng tai nghe và nhận ra đó là giọng nói của Tổng giám đốc và Thư kí


Giờ này mà chị ta còn chưa về nhỉ, chị gái váy bút chì đó


Cô huýt môi chán ghét rồi bỏ về


Nếu không phải vì miếng ăn, cô sẽ không bao giờ ở chung cái công ti với cái người kia. Lần trước khi đậu phỏng vấn, Taeyeon đã có ý định bỏ kết quả mà đi nơi khác. Nhưng rồi cô vô tình nghe được người nào đó nói công ti này là môi trường cực kì tốt để phát huy khả năng và có nhiều khả năng được nhiều tiền hơn. Do đó cô đã nghiến răng mà ở nơi này. Chứ việc nghĩ đến lãnh đạo của mình là một người đáng ghét như chị ta, cô sẽ không bao giờ chấp nhận

"Pull à, chị Taetae về rồi đây!". Pull là tên con chó mặt xệ của cô. Taeyeon nuôi nó đến nay là năm thứ hai

Từ khi qua Mĩ sinh sống, vì quá cô đơn nên quyết định tìm thú cưng để nuôi. Bước vào cửa hàng, cô thích Pull từ cái nhìn đầu tiên. Mặc cho giá cả hơi đắt, nếu mua Pull Taeyeon phải nhịn ăn trong tháng đó, cô vẫn mua. Cô cưng nó lắm, mỗi ngày 3 bữa đều có đủ, sáng sớm tinh mơ vừa mở mắt việc thứ nhất làm là dẫn Pull đi dạo

Con chó này không hẳn là ngoan. Nó có thói quen khi đói sẽ lục tung nhà bếp

"Yahh Pull ngốc, tại sao em cứ làm rối loạn mọi thứ lên vậy? Nhìn xem, tay chân dính đầy bụi, tối nay em không được lên giường!"

Pull lẳng lặng cuối đầu không nhìn vào mắt Taeyeon. Có lẽ nó thấy có lỗi

Cô thở dài. "Sao khi nào chị mắng em cũng làm mặt đáng thương hết. Rõ là thuyết âm mưu cả"

Bây giờ Pull không ngồi yên nữa. Nó đứng dậy đi từ từ về phía Taeyeon, hơi e dè. Cu cậu lựa đúng chỗ cô đang đứng mà tựa, cọ cọ mũi vào bàn chân. Nó rất biết cách làm cô gái ngốc hết tức giận

"Cuối cùng, em vẫn là người thắng cuộc". Taeyeon xách hai nách tay nó. "Đi tắm nào"

Cả đêm hôm đó cô vật vã với Pull tới 12h mới lên giường

Mọi chuyện sẽ không có gì xảy ra nếu sáng hôm đó Taeyeon dậy sớm. Phải, Kim Taeyeon đã ngủ quá giấc. Bình thường, vào lúc 8h sáng, cô nàng không những quần áo tươm tất, đến đồ dùng còn được cất gọn đầy đủ trong túi xách chỉ chờ ăn xong bữa sáng là đi làm. Bây giờ, kim giờ chỉ số 8 kim phút chỉ đến con số 20 mà Taeyeon vẫn hiên ngang chễm chệ trên giường

Pull vì quá giờ ăn sáng, lật đật gọi cô chủ dậy để được cho ăn

Cu cậu liếm lên má cô, nhiều đến nỗi làm Taeyeon giật cả mình. Cách này có vẻ hiệu quả, lần sau nên áp dụng thêm đây

"Em làm sao vậy... Chị đang ngủ đó.."

Cô dò tìm đồng hồ. "Mấy giờ rồi nhỉ.."

Khi mắt Taeyeon điểm vào đồng hồ, hai mắt của cô lập tức mở to. Cô nhìn trân trân vào nó như một sự thật không được chấp nhận

"8h25? Trời đất ơi! Trễ làm rồi! Pull! Là tại em hết! Đồ đáng ghét! Chị sẽ bỏ đói em cả ngày hôm nay!"

9h hơn có cô gái từ ngoài chạy lẽo đẽo vào công ti

Taeyeon đang rất vội. Cô không thích việc bị bắt lỗi vì thế cô đã cố gắng hoàn hảo nhất có thể để không ai có cơ hội la mắng mình và giờ thì hay rồi. Buổi sáng hôm nay thôi là quá đủ để chị gái váy bút chì tìm cớ đuổi việc cô

Không biết cô xui xẻo đến mức nào nữa. Tiffany vì đêm qua lúc đi ăn với YoonA uống rất nhiều. Hậu quả là nàng cũng thức dậy muộn. Cùng lúc Taeyeon chạy vào, nàng cũng cho xe vào cổng


Mắt nàng híp lại để nhìn kĩ con người đang chạy thục mạng bên ngoài

"Là cô ta?"

"Tiffany, chị nhìn gì vậy?". YoonA nhận thấy thái độ có phần kì lạ của nàng, ánh mắt không ngừng dò xét. Cô đã quyết tâm phai chú ý đến Tiffany nhiều hơn, không để bị chị lừa nữa. Đêm qua cô mất rất nhiều tiền rồi

"YoonA này, Kim Taeyeon, cô ấy vừa tuyển vào, cô ấy làm ở bộ phận nào nhỉ?"

"À, Kim Taeyeon phụ trách phiên dịch ở phòng hành chính. Có gì sao?"

Đột nhiên nàng nở nụ cười. Theo YoonA, đó là nụ cười rất nham hiểm, nhưng vì gương mặt quá đỗi baby của nàng nên nó bị che lấp đi vài phần

"Không có gì. Chị thấy vài điều thú vị thôi. Một lát đem tài liệu ở văn phòng qua cho chị"

"Đống tài liệu đó chị nói là không cần nữa mà. Chúng ta cũng đâu có hợp tác với mấy công ti con đó..."

"Cứ đem qua cho chị"

Giọng Tiffany kiên quyết lạ thường, mắt vẫn không rời cửa sổ

"Nae, em biết rồi"

"Taeyeon? Sao đến giờ này cậu mới vào? Trễ gần 30 phút đó!". Sunny - cô bạn cùng phòng hết sức ngạc nhiên nhìn cô

"Mình ngủ dậy trễ, tại vì đêm qua con Pull nó hành mình đến tận khuya.."

"Ôi trời.. vậy cậu đã ăn uống gì chưa? Trông cậu như ở khu vực gặp bão về ấy. Thật buồn cười"

Taeyeon nhìn lại mình. Sunny nói cũng phải.. Tóc tai thì rối tung, váy lại còn nếp nhăn ở sau đùi, son còn đánh lệt hơn mọi lần nữa

"À mà, cậu có thấy Tổng giám đốc đi làm chưa?". Mắt Taeyeon một mực nhìn về phía cánh cửa gỗ

Sunny vừa chỉnh lại son môi vừa nói. "Chưa. Hôm nay cậu thật sự thoát kiếp nạn rồi"

Câu nói vừa dứt, Tiffany bước vào, mang theo uy thanh lẫm liệt của Tổng giám đốc một tập đoàn lớn

Taeyeon là người nhìn thấy Tiffany đầu tiên. Cô cũng có cảm giác là nàng đang nhìn mình. Ánh mắt đó không có tí cảm xúc nào. Cô nhận thấy có điều chẳng lành, chỉ kịp nhích tay Sunny thông báo cho cô ấy

"Sunny.. cậu mau về vị trí.."

"Sao vậy?"

Đến lúc mây đen sắp kéo đến thế này mà Sunny còn ngốc nghếch như thể không có chuyện gì

Taeyeon không nghe câu hỏi của người bạn đứng cạnh mình nữa. Toàn bộ sự chú ý của cô đặt vào chồng hồ sơ trên tay Tiffany rồi. Cô thắc mắc nó dành cho ai..

Sunny vì cái nhìn trân trân của Taeyeon, lại thấy bầu không khí hơi ngột ngạt nên quay về hướng cô đang nhìn. Sunny vừa quay người sang là lúc nghe thấy Ji Hoon ở bàn đối diện lên tiếng

"Tổng giám đốc, xin chào!"

Anh ta có vẻ khẩn trương. Tổng giám đốc rất ít khi đến bộ phận hành chính kiểm tra. Nếu có giao tài liệu cũng là thư kí của nàng - YoonA. Hôm nay không chỉ đích thân ghé qua diện kiến, trên tay còn là chồng giấy dày đến 20cm

Giờ thì Sunny cũng khẩn trương theo rồi

Sunny chân vấp chân ngã chạy về vị trí làm việc, hối hả tỏ thái độ thật nghiêm chỉnh, không quên sửa sang y phục cho đứng đắn, cùng mọi người lên tiếng chào

"Tổng giám đốc!"

Tiffany không bận tâm đến những người xung quanh. Mắt nàng đặt ở vị trí của chỗ Taeyeon đang đứng, bắt đầu dò xét

Ji Hoon là trưởng phòng bộ phận này, anh ta là người đầu tiên di chuyển đến chỗ nàng

"Tổng giám đốc Hwang.. Không biết hôm nay có chuyện gì quan trọng, khiến Tổng giám đốc đích thân xuống bộ phận chúng tôi vậy?"

Nàng đặt chồng tài liệu nặng trịch xuống bàn, tay nhẹ nhàng chỉnh sửa lại vạt áo. Giọng nói từ tốn thoát ra như tiếng chuông gọi cửa ngục cho Taeyeon

"Tôi cần giải quyết những thứ này. Trong vòng một ngày, dịch hết công văn bên trong"

"Một ngày? Nhưng Tổng giám đốc.. hồ sơ nhiều thế này không thể làm xong trong bảy tiếng đồng hồ...". Ji Hoon là người làm già dặn nhất ở đây. Đến anh cũng phải lắc đầu trước đống hồ sơ cao như núi

"Vậy thì tăng ca! Bất kể là ai phải hoàn thành nó cho tôi! Người phụ trách biên dịch là ai?"

"Là cô ấy..". Ji Hoon chỉ tay về phía Taeyeon. Cô bất chợt sợ hãi khi nàng nở nụ cười

"Ồ.. Thì ra là cô.. Tôi nhớ không lầm thì sáng nay cô vừa đi làm trễ đúng không?"

Taeyeon, Sunny, kể cả Ji Hoon đều giật mình

Làm sao chị ta biết? Mình nhớ lúc đó không có ai mà?

"Vậy cho nên..". Taeyeon nuốt nước bọt theo từng câu nói của Tiffany. "Tối nay cô phải làm việc bù cho khoảng thời gian đi trễ của mình. Sao, ý kiến gì không?"

"Không.."

Taeyeon cúi đầu lí nhí trả lời

"Cô nói gì, tôi không nghe rõ?"

Mình phải nhịn, mình phải nhịn

Cô thở dài, tăng âm lượng giọng nói của mình lên. "Tôi không có ý kiến gì thưa Tổng giám đốc.."

"Vậy thì tốt. Nhớ là phải làm cho xong mới được về. Trưởng phòng, tôi đi đây"

"Tổng giám đốc đi thong thả"

Nàng vui vẻ rời đi với ý đồ trả thù đã được thực hiện. Nàng thích thú khi nghĩ đến bộ dạng đáng thương của Taeyeon khi phải tăng ca

Còn bên trong phòng...

Ngay khi trưởng phòng nhắc nhở và động viên Taeyeon làm cho xong công việc được giao, Sunny đi sang chỗ bạn mình. Sunny làm việc ở đây trước Taeyeon một năm, nhưng chưa bao giờ cô phải làm nhiều chuyện trong cùng một ngày như thế

Ngoài cổ vũ cô bạn ra, Sunny không biết nên làm gì

"Taengoo, cậu cố lên nhé. Vất vả cho cậu rồi..."

"Mình ổn.. Trưa nay cậu có thể mua giúp mình bữa trưa không?"

"Được, cứ để mình. Cậu chuyên tâm làm việc đi, biết đâu xảy ra kì tích, không cần tăng ca thì sao?"

"Ừ.. mình biết rồi.."

Taeyeon làm việc đã ba tiếng đồng hồ. Độ dày của chồng giấy bắt đầu có dấu hiệu giảm xuống, ít nhất là đã 4cm. Cô nhìn đồng hồ và thấy nản chí

"Lần này mình toi thật rồi.. Chị ta lại trả thù bằng cách này.."

"Trả thù? Ai trả thù vậy?"

Taeyeon giật phắt quay ra sau. Hoá ra là Sunny. Cô còn tưởng Tiffany Hwang đứng phía sau mình thật. Cô nhém tí rớt cả tim ra ngoài

"Sunny! Cậu làm mình hết hồn!"

"Đồ ăn mình mua cho cậu này, ăn đi rồi làm tiếp. Hết hồn cái gì, là cậu có tật giật mình". Đúng rồi, nói xấu người khác, còn là Tổng giám đốc, đương nhiên phải lo lắng sợ hãi chứ

"Để cho cho mình, cậu làm tiếp đi. Cám ơn nhé!"

"Cậu đúng là lạ thật Kim Taengoo.."

Cứ như thế, Taeyeon chúi đầu vào công việc gần 6 tiếng đồng hồ hơn

Kim giờ chỉ 18h. Trời đã sập tối. Mọi người trong phòng đã về hết, Sunny cũng chào tạm biệt cô lúc 5h. Cả căn phòng giờ đây chỉ còn một mình cô

Vì một tương lai có thể được về sớm, Taeyeon thấy mình cần quyết tâm hơn nữa. Tần suất làm việc của cô bắt đầu đẩy nhanh

Tiffany cảm thấy hơi đói. Cô thấy hối hận vì lúc chiều cho YoonA về sớm, hậu quả là bây giờ không có ai mua đồ ăn giúp cho. Công ti này, có ai nhờ được sao?

Gọi thức ăn nhanh cho gọn vậy

Điện thoại vừa cúp, Tiffany nhớ đến con người kia. Bây giờ vẫn sớm, chắc hẳn người kia chưa làm xong. Có lẽ nàng nên ghé qua "hỏi thăm" một chút

Bước chân Tiffany nhanh dần. Căn phòng duy nhất trong hành lang còn sáng đèn dần hiện ra. Nàng tăng tốc thêm. Chẳng hiểu sao lại muốn gặp Taeyeon đến vậy. Nhìn gương mặt cam chịu của cô ta làm nàng hả hê và vui thú hẳn hơn

"Tổng giám đốc? Chị làm gì ở đây?"

Tiffany bước đến trước cửa, Taeyeon ở bên trong bước ra. Nàng bị doạ một phen bất ngờ

"Cô đi đâu đấy? Định trốn về à? Công việc làm xong chưa?". Giọng nói lạnh lùng như cũ vang lên

"Tôi đói bụng, định ra ngoài mua tí đồ ăn. Tổng giám đốc cần gì không, tôi mua giúp cho"


Dù có muốn bà đây cũng không mua cho đâu nhé

Nàng lập tức phản bác. "Không cần, cô làm xong thứ tôi giao là được rồi"

Tiffany bỏ đi

Tiffany ở trong thang máy. Nàng từ tốn đóng cửa thang máy lại. Thang máy vừa đóng lại bị kéo ra. Taeyeon chạy vào, giọng nói có vẻ van xin

"Chị à.. tôi biết chị ghét tôi, nhưng làm ơn, cho tôi đi nhờ thang máy với nhé. Nếu đợi nữa thì lâu lắm, tôi còn rất nhiều hồ sơ.."


"Không"


Taeyeon nhìn vào gương mặt xinh đẹp trước mặt, ngoài vẻ lạnh lùng ra chẳng còn có sự thương xót nào khác

Taeyeon chửi thầm trong lòng nhưng vẫn tươi cười bên ngoài


"Vậy thì tôi xin phép vậy"


Tiffany nghĩ rằng cô gái kia đã bỏ cuộc và chấp nhận thang máy sau. Nàng nhấn nút đóng cửa như cũ và dửng dưng đứng chờ thang máy đi. Nhưng không, có một bàn tay kéo cửa thang máy ra


Nàng trông thấy gương mặt của Kim Taeyeon ngoài cửa nên càng bấm nút hơn nữa. Cuối cùng,  Taeyeon vẫn lọt được vào thang máy với vẻ hứng thú của một người thắng cuộc


"Cảm ơn Tổng giám đốc đã cho tôi vào"


Nàng không đáp và cười một nụ cười khinh bỉ


Taeyeon vươn người nhấn nút G

"Tổng giám đốc cũng xuống tầng trệt mà đúng không?"


Taeyeon nghe tiếng rầm. Đó không phải là giọng nói của chị ta, tất nhiên rồi. Đó là tiếng của thang máy


"Tiếng gì vậy?"


Tiffany ngước nhìn lên trần thang máy. Dường như nàng cũng nghe thấy tiếng động lạ đó


Sau đó, chỉ khoảng vài giây, đèn trong thang máy phụt tắt


"AAAAAAAAA..."


"Có lẽ thang máy bị hư rồi"

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net