{<>}

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Bé B.I ( 8 chuổi) *giật giật góc áo anh hàng xóm*, giọng nũng nịu: Anh oiii>< em muốn ăn chuối và dưa chuột ( chòi 0_0, sở thích lạ vậy em~)

Jinhwanie * cười nhạt*: Em có thể chờ đợi anh một tí không??? *con quạ quác quác bay quanh*

B.I *ngây ther*: Là bao lâu ạ???

Jinhwanie: 10 năm em ạ (0_0')

B.I *phụng phịu bĩu môi*: Lâu thế anh ơiiiiiii!

Jinwanie: Rồi em sẽ biết *cười damdang*

Ten years laters... (*quạc quạc*)

Sau 1 trận "mua gió bão bùng xối xả, kịch liệt" qua đi~

B.I mệt nhọc thở hổn hển chửi rủa hờn rỗi: " Biết thế năm đó đéo nói câu đấy cho xong"

Jinhwanie có vẻ không quan tâm cho lắm, tiếp lời cậu 1 cách *trịnh trọng*: " Thỏa mãn em là vinh dự của tôi!"

B.I: " CÚTTT, đéo đéo và đéo"

Jinhwanie * ủa chứ em nhìn mặt gia trông giống quan tâm không?*: Hiệp nữa em nhé! Để chúc mừng cho sự nghiệp đôi ta ( nghiệp cái con khỉ nhà ông)

B.I: " Có điên tôi mới nghe anh" *bất mãn mặt*

Jinhwanie: "Đúng! Anh bị điên mới yêu em lồng cháy và xâu đậm như vậy" *thỏa mãn mặt*

(con au: sặc, em cười ỉa, cái gì mà ngôn tình đậm đặc mắm vại cha~, Jinhwanie: Biến lẹ coi em! mất hết không khí nhọt nhào, vâng vâng em đi liền)

B.I: "Nghe vui tai nhở!?" *liếc xéo boy*

Jinhwanie: " Anh thấy vui mà em~" * cười nhạt boy*

B.I: "Hờ hờ, VUI VUI CÁI CON KHỈ CẦM CỦ CẢI NHÀ ÔNG"

Sáng hôm sau, ở một ngôi nhà sinh sắn nào đó, 1 giống đực đang khóc lóc thảm thiết khi biết tin *tày đình*. Nội dung tin *tày đình* ấy như sau:

B.I: Alo mẹ à! Tình hình nà con zai mẹ làm bụi cúc nho nhỏ con nuôi náng 18 năm trời bâyh sắp thành cúc đại đóa rồi ạ!" *Sụt xịt nước mũi, chấm chấm nước mắt than khổ*

Mom vạn tuế: Ối dời con rể dâu yêu quý của mẹ, đau không con??? ( dạ nát luôn r cô ơi~)

B.I * òa lơn*: Dạ đâu lắm mẹ oiiiii T_T*

Thế là tắt máy cái *phụp* (troidu-.- phước tỏ tiên 36 đời con nào dám làm vậy mà mẹ gan lớn vậy 0_0)

5' bình yên trôi qua thầm lặng, Jinhwan nhận được cuộc gọi phờ-zom Mom vạn tuế:

" Con à~ làm gì cũng phải nhẹ nhàng nâng niu như nâng trứng chứ con, sao lại chà đạp con rể dâu yêu quý của mẹ mạnh bạo vậy!? Thôi thì dù gì con cũng là con zai yêu quý của mẹ, con cũng hiểu 1 điều là " Con đẻ là nhất đúng không!", nên mẹ chắc cũng phạt nho nhỏ thôi nha con~"

Jinhwanie: " dạ dạ, là gì ạ?"

Mom vạn tuế: " Nhẹ lắm con ơi~ mẹ là mẹ hiểu tâm lí của con mà, 1 tháng tròn trịa nha con yêuuuuu! Chòi oi~ mẹ yêu con quá~"

Jinhwanie *đen mặt, quạ bay qoác qoác 3 con* tắt máy, khóc không ra nước mắt

( Dạ bác, bác quả thật cao tay đi~ bái phục bái phục)

*Dạ cố lên anh ơi~ 1 tháng ăn chay nhẹ nhàng mà k khổ sở j đâu, bọn em luôn cổ vũ anh từ phía xa*

*Cố cố cái con khỉ cầm củ cải, biến!*

Thế là có chàng trai bơ vơ lủi thủi trong góc ngâm thơ:

" Mỏi mắt mệt mông nhịn nhục

Mênh mông mệt mỏi mãi mịt mờ* (T_T)

B.I: Mờ củ cải, lau nhà đi. Á à còn nhìn tôi chằm chằm à? Móc mắt giờ!"

Jinhwanie: "Hãy đợi đấy, anh đây sẽ nhịn nhục", rồi lại lủi thủi đi lau nhà ngoan ngoãn nghe lời

________________________________________________________

Dạ lời cuối xin các bạn hãy miên man mòn mỏi cố gắng đọc, vote sao chơi chữ cmt nhận xét bình luận blah blah blah.

Dạ nhớ follow con au để biết thêm thông tin chút ít chi tiết coi như là để động viên con au khi khổ sở lết thân viết truyện đầu chân trong những ngày bà thím xinh đệp àn combo cúm. * chấm chấm nước mắt* cuối cùng xin cảm ơn ạ!!!

* ài nớp du pặc pặc*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net