chap 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chưa bao giờ Yoon Jaehyuk nghĩ rằng anh sẽ gặp mấy chuyện như bị ăn hiếp hay bạo lực học đường đâu. Anh đường đường là một học bá, nhìn chả có vẻ gì là dễ bắt nạt, tính cách cũng không phải dạng nhút nhát, thân hình thì cao to lực lưỡng. Thế nhưng không biết là may hay rủi mà ngay ngày đầu đi học ở trường mới anh đã bị một đám học sinh tìm đến kiếm chuyện.

"Chào cậu! Bạn học mới."

Cậu bạn nhỏ xíu này nhìn có vẻ quen quen, anh hình như có chút ấn tượng.

À! Là thằng nhóc ngủ gục ở cuối lớp suốt ba tiết đầu. Thì ra là bạn cùng lớp!

Trước giờ Jaehyuk chẳng thèm để ý đến cái loại học sinh lười biếng điển hình như vậy. Nhưng hôm nay cậu bạn này lại gây ra một chuyện làm cho anh không thể không để cậu ấy vào mắt.

"Chào! Cậu tìm tôi có chuyện gì quan trọng à? Cần thiết phải dẫn theo nhiều người tới xem như thế?"

Sau lưng cậu có khoảng chục đứa học sinh khác bao quanh, nhìn đứa nào đứa nấy to cao, bặm trợn. Khác với chúng nó, cậu bạn trước mặt anh lại đặc biệt trắng trẻo, xinh trai. Nói không ngoa thì đây là lần đầu Yoon Jaehyuk thấy một nam sinh còn đẹp hơn cả hoa như vậy.

"Làm cậu sợ à?"

Tiến lại gần Jaehyuk hơn. Asahi cười cười, miệng nhỏ ngậm cây kẹo mút chu lên, căng mọng.

"Tất nhiên là không sợ.

Jaehyuk vẫn giữ nguyên thái độ lạnh nhạt, lại càng làm cho cậu bạn thêm phần thích thú.

"Bộ dạng của tôi nhìn hiền lành đến vậy sao?"

Cậu lại tiến thêm một bước, khoảng cách càng được rút ngắn.

"Không phải. Chỉ đơn giản là không sợ."

"Cậu từ hôm nay nên bắt đầu sợ đi! Làm quen chút nhé, tôi là Asahi! Hamada Asahi."

Asahi nghiêng đầu ghé vào tai người trước mặt, định nói gì đó thì Jaehyuk theo phản xạ, bất giác lùi lại một bước.

Bỗng, bàn tay cậu nắm lấy gáy anh, dùng một lực không nhỏ kéo gương mặt người con trai lại gần mình hơn. Gần đến mức Jaehyuk còn có thể ngửi được mùi kẹo mút hương dâu quanh quẩn nơi chóp mũi.

Khoảng cách gần như vậy không phải là quá ám muội sao?

"Bạn học Yoon Jaehyuk, cậu có phải là gay không?"

Sắc mặt Jaehyuk chuyển từ đen thành đỏ, bực bội trong lòng vì câu nói của người kia mà cư nhiên xuất hiện, cuộn trào. Anh nắm tay thành quyền, muốn con mẹ nó đấm chết thằng nhóc lưu manh trước mặt. Nhưng nghĩ đến những ngày tháng đến trường sau này, học bá họ Yoon nuốt xuống cơn giận, dùng giọng nói bình thản nhất mà đáp lại.

"Tôi thẳng!"

Asahi lập tức ôm bụng cười lớn.

"Tôi có một đề nghị. Muốn cùng cậu chơi một trò chơi."

"Trò gì?" - Jaehyuk hỏi vậy thôi, chứ căn bản đã là không hề muốn chơi.

Cậu choàng tay khoác lên vai anh.

"Cậu nói "A" đi."

Không hiểu thứ năng lực ngu ngốc nào lại khiến Jaehyuk làm theo lời Asahi nữa.

"Aaaaaa...!"

Bỗng trong miệng anh lại xuất hiện chút hương dâu ngòn ngọt. Đúng vậy! Asahi nhân lúc đó cho thẳng cây kẹo đang ngậm dở vào miệng Jaehyuk, coi như là quà làm quen.

Anh đơ ra vài giây, đến khi hoàn hồn lại thì đã thấy cậu chạy ra xa. Nhưng cũng không quên hét thật to cho Jaehyuk biết tên của trò chơi, còn cố ý nhấn mạnh từng chữ.

"Bẻ cong bạn học thẳng nam Yoon! Jae! Hyuk!"

Mặt Jaehyuk hiện tại trải đầy hắc tuyến. Ngày đi học đầu tiên thật là đặc biệt xúi quẩy.

Sau buổi hôm ấy các học sinh trong trường liền truyền tai nhau tin đồn.

"Trùm trường Hamada Asahi đem lòng cảm nắng học bá thẳng nam Yoon Jaehyuk."

~~~~~
Sau cả một ngày học dài, cuối cùng Yoon Jaehyuk cũng được về kí túc xá mà tắm rửa, nghỉ ngơi. Suốt mấy ngày hôm nay bên tai Jaehyuk lúc nào cũng văng vẳng những lời bàn tán về anh và Asahi. Chưa biết chuyện bẻ cong cậu ấy nói là như thế nào, nhưng trước mắt anh cái làm anh khó chịu chính là những tin đồn thất thiệt, méo mó ngày càng được truyền đi xa.

Jaehyuk nằm trên giường vò loạn mái tóc ướt còn chưa kịp vào nếp. Mới đi học có vài ngày, còn chưa làm quen được với trường lớp thì đã bị một đống thị phi đè đến sắp ngạt chết.

Nguồn căn của mấy chuyện này chính là thằng nhóc Hamada đó. Nhưng quái lạ là kể từ hôm đó đến nay Asahi vẫn chưa làm gì cả, tiếp xúc cũng không, nói chuyện cũng không, như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy. Ngồi trong lớp cậu không ngủ thì sẽ ngồi tô tô vẽ vẽ gì đó, vị trí ngồi học cũng cách Jaehyuk khá xa. Dù anh có không tránh né thì cậu cũng chẳng thèm tìm đến anh.

Jaehyuk nghĩ thế nào cũng thấy khó hiểu, chuyện tán tỉnh gì đó cũng là Asahi bày ra nhưng sao lại không thèm chịu trách nhiệm dập tắt mấy tin đồn nhảm nhí kia. Làm cho học bá họ Yoon khó chịu đến chết đi được.

Biết rằng cứ nằm nghĩ thế này thì cũng chẳng giải quyết được gì, Jaehyuk nhắn cho bạn học vài tin liền xin được số điện thoại của Asahi. Suy nghĩ một lúc lâu cũng có thể nghĩ ra một câu để bắt đầu câu chuyện.

|Chào cậu! Là tôi Yoon Jaehyuk đây|

Rất nhanh liền nhận được tin nhắn phản hồi.

|Cậu gay rồi à?|

Mặt anh họ Yoon bỗng hóa đen xì. Sống mười bảy năm trên đời anh chưa từng gặp loại người như Hamada Asahi. Kĩ năng giao tiếp vỏn vẹn chỉ bằng một con số không tròn trĩnh. Còn kĩ năng chọc điên người khác, Yoon Jaehyuk mạnh dạn cho cậu hẳn một trăm điểm.

|Con mẹ nó! Cậu không nói chuyện đàng hoàng được à?|

|Tôi không thích :))|

Thôi Jaehyuk cũng thôi chẳng buồn tính toán với cậu chuyện này nữa, anh muốn tính xổ chuyện khác quan trọng hơn.

|Này! Khi nào cậu mới giải quyết mấy tim đồn thất thiệt do cậu gây ra. Phiền tôi chết đi được.|

|Tin đồn tôi gây ra nhiều lắm. Ý của cậu là tin nào.|

Thật hết nói nổi mà.

|Chuyện trò chơi bẻ cong gì đó cậu nói đó. Tính giải quyết sao?|

|Cậu nóng lòng muốn chơi vậy à? Còn chưa bắt đầu nữa mà. Mấy hôm nay tôi còn đang bận rộn chuẩn bị cho nó đây.|

|Tôi không rảnh chơi với cậu.|

|Vậy tôi có thể chơi một mình. Chơi một mình cũng không tệ.|

|Phiền phức.|

Bỗng tiếng gõ cửa vang lên. Quái lạ! Ai lại đến tìm anh giờ này cơ chứ? Jaehyuk vội vàng chạy ra mở cửa.

"Là ai vậy?"

Tiếng nổ của pháo giấy đột ngột vang lên làm tai Yoon Jaehyuk ù đi vài phần.

"Chào cậu bạn phòng bên. Trò chơi của tôi bây giờ mới chính thức bắt đầu."

Dưới cơn mưa pháo giấy trắng xóa, cậu bạn Asahi miệng ngậm kẹo mút, cười đến khóe mắt cong lên, xinh đẹp, xán lạn.

End chap 1.

Tada!!! Mình đã trở lại với một chiếc hố mới rồi đâyyyyyy. Mong mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net