Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đề nghị mọi người không loạn mang fic của ta đi nơi khác. Fic chỉ đăng duy nhất tại wattpad!!

Enjoy~~~

Lái xe đến trước Wind, Vương Nguyên mang theo Karry tiến vào. Wind là một quán cà phê mang phong cách Châu Âu, cách bài trí nhã nhặn mà không quá lố khiến những khách hàng đến đây vô cùng hài lòng, bản thân Vương Nguyên cũng vậy. Cẩn thận nhìn ngó xung quanh một lúc, Vương Nguyên nhận ra bàn bên goc trái, người đàn ông mặc vest đen ngồi ở đó chính là Trần Tử Tinh.

_______

"Nói đi, anh muốn gặp tôi vì điều gì?"

"Nguyên Nhi... anh..."

"Ngài Trần, xin ngài đừng gọi tôi Vương Nguyên!"

"Được Vương Nguyên, anh không biết vì sao em bỏ đi, nhưng anh chắc chắn em đanh hiểu lầm anh điều gì đó, có thể nghe anh giải thích không?"

Vương Nguyên nhíu mày, cậu thật sự chán ghét khi gặp mặt anh ta, nhưng hôm nay, chính là ngày giải quyết hết tất cả, sau đó xem như chẳng ai liên quan ai.

"Anh muốn giải thích, vậy anh giải thích thế nào khi tôi thấy anh làm tình cùng với một người phụ nữ ngay tại nhà, anh giải thích thế nào khi tôi thấy anh lẽn vào phòng tôi để lấy cắp bản thiết kế của tôi đưa cho người phụ nữ kia, hại tôi mất việc, lang thang ngoài đường, có nhà mà không dám về! Anh đừng nói với tôi là anh bị bỏ thuốc hay bị ép buộc, tôi không phải là con nít và đây cũng không phải như trong mấy bộ phim ngôn tình cẩu huyết nhàm chán."

"Anh..."

"NGAO~~ Grrr~~ NGAO NGAO~~~.."

"Karry, ngoan, đừng nháo, xong ta sẽ đưa mi về ngay, ngoan a~"

Xoa nhẹ đầu bạn mèo Karry đang xù lông trừng Trần Tử Tinh, Vương Nguyên không hiểu vì sao ngay từ lần đầu gặp mặt Karry lại ghét Tử Tinh như vậy, dù gã ta chưa làm gì nó, nhưng mà thôi kệ đi, dù sao cậu cũng chẳng ưa gì gã, cứ để cho nó ghét cũng tốt (^_^')

"Như vậy có lẽ là đủ rồi, chuyện chúng ta xem như kết thúc tại đây, và tôi cũng hi vọng hai chúng ta ai đi đường nấy, không xen vào cuộc sống của nhau."

"Vương Nguyên..."

"Tạm biệt."

Để lại câu tạm biệt cụt ngủn, Vương Nguyên mang theo Karry rời đi. Phải, cậu đã một thời yêu hắn ta, một thời ngu ngốc mà bị hắn đùa bỡn. Nhưng bây giờ đã khác, nếu nói cậu không còn cảm giác với hắn thì đó chính lag tự lừa dối mình, nhưng nó không phải yêu mà đại loại là cái cảm giác "người yêu cũ", cơ mà, tất cả đã qua rồi, phải không :).

Vương Nguyên rời đi, Trần Tử Tinh ở lại thất thần, gã biết cậu rất tốt, nhưng lúc đó đúng thật là gã vì tiền mà phản bội cậu. Nhưng cậu nào biết nếu gã không làm vậy thì cô ta sẽ làm cho gia đình gã mất hết tất cả.

"Vương Nguyên, có lẽ kết thúc này là tốt nhất cho chúng ta, có lẽ anh đã sai khi cố níu kéo. Nguyên Nhi của anh... tạm biệt."

...

___

Về tới nhà thì cũng đã khá trễ, Vương Nguyên uể oải lao thẳng lên sopha nằm nghỉ, chốc lát lại ngủ quên mất tiêu, cả đèn cũng chưa kịp bật và quần áo cũng chưa kịp thay, aizz, cậu chắc là mệt chết rồi đi, thôi vậy, chuyện gì để mai tính tiếp =))

Vẫn như cũ, tròng đêm tối, đôi mắt mèo xanh biết mở to lau láu nhìn chằm chằm về phía sopha, nơi mà Vương Nguyên đang say giấc. Nhờ vào bóng tối đôi mắt ấy trở nên đặc biệt sáng, nếu nhìn kĩ, bạn sẽ thấy một cỗ ôn nhu khó thấy trong đôi mắt kia, nó ấm áp đến kì lạ.

"Nguyên Nhi, đợi ta, một chút nữa, một chút nữa thôi chúng ta sẽ được gặp nhau, Nguyên Nhi của ta, bảo bối của ta..."

Sau một cái chớp mắt, một bóng người cao lớn hiện ra, gương mặt tuấn tú, ngũ quan như tạc, đôi con ngươi xanh biếc, đôi môi mỏng cùng hai chiếc răng hổ tinh nghịch, dù là trong đêm tối bạn cũng có thể thấy rõ ràng, con người này thật sự rất anh tuấn nga~~. (Hé hé, ta hông hề chém nha, Tiểu Khải trong lòng ta là vậy, cậu ấy đẹp như một vì thần í, ngta nói người yêu trong mắt hóa tây thi, có vẻ đúng nhề :3 ).

Hắn ta nhẹ nhàng bước đến bên cạnh sopha mà Vương Nguyên đang nằm, khóe miệng khẽ nhếch, bàn tay hắn khẽ lướt nhẹ trên má Vương Nguyên, rồi đến mắt, đến mũi, đến môi, đến cằm. Gương mặt này, con người này là thứ hắn luôn hằng mong ước, hắn đã sắp thành công rồi, chỉ cần qua đêm nay, khi ánh dương sáng sớm chiếu rọi lên vạn vật, là lúc hắn có thể đi gặp tình yêu của hắn. Hắn có thể làm tất cả chỉ vì cậu, Vương Nguyên, chỉ vì nụ cười của Cậu, bảo hắn  vứt bỏ ngàn nam tu hành để đến bên cậu hắn cũng nguyện ý.

Bế Vương Nguyên trên tay, hắn lại từ từ tiến về phía phòng ngủ, lại đặt cậu xuống giường, cẩn cẩn dựt dựt đổi quần áo rồi đắp chăn. Khi xong làm xong tất cả, hắn khẽ khàng đặt một nụ hôn lên môi cậu, rồi thân ảnh tuấn tú đột nhiên biến mất, chỉ để lại đôi mắt màu lam mở to cùng những tiếng kêu "meo meo" mơ hồ. Bạch miêu karry thành thạo nhảy thẳng lên giường, tìm một góc chăn chui vào cuốn mình lại, sau đó mới toát ra những hơi thở đều đều. Một người một mèo cứ như thế chìm vào những giấc mộng đẹp,vượt qua một đêm an ổn.
...
...
____

Sáng sớm.

Đồng hồ sinh học của Vương Nguyên rất tốt, mỗi ngày đều đúng 7 giờ là bật dậy, đương nhiên trừ những lúc cậu bệnh hoặc cố ý ngủ quên nga :">
Từ từ ngồi thẳng người, Vương Nguyên mơ mơ màng màng dụi dụi mắt rồi lại ngáp một cái thật dài, đột nhiên động tác của cậu khựng lại ( bây giờ ẻm mới phát hiện vấn đề :v) ân, vì sao cậu lại nằm trên giường nga, tối qua rõ ràng cậu nằm ngủ ở sopha cơ mà??? Không lẽ nữa đêm đi tiểu rồi quay lại giường nằm mà cậu không biết, hừm~~~~

!!!!

Nani(*)?? Quần áo... quần áo cậu sao lại bị đổi thành như vầy a, kì quái, hông lẽ..... CÓ TRỘM!! (Thằng trộm nào quởn tới nỗi thay quần áo cho em vậy Nguyên Nguyên -_-)

Vương Nguyên theo quán tính xoay người gọi tỉnh Karry ở bên cạnh, nhưng Karry đâu rồi, nam nhân nằm ở trên giường cậu hiện tại là ai?? Hổng lẽ, hổng lẽ...

"Aaaaaaaaa.....BIẾN THÁI!!!!"

Vương Nguyên sợ hãi hét, sau đó lại theo quán tính kéo chăn che ngực ( hị hị hị, ngực em đâu có mà che :3 ) rồi đạp thẳng người kia xuống giường.

Rốt cuộc nam nhân ấy là ai đây :> đón xem tập tiếp theo nhá :">

End chap 7.

(*) nani: là tiếng nhật, có nghĩa cái cái gì! Bạn nào xem anime nhật chắc cũng biết hén :)
Hé hé hé, au già đã trở lại đêy, nhớ au đi thưn au đi :">
Như ý nguyện của các reader yêu vấu mặt như con gấu nhìn là muốn bấu của au, bạn Khải đập trai đã chính thức xuất hiện với thân phận một anh cũng đập trai nốt :3
Cơ mà mới vừa xuất hiện đã bị Nguyên Nguyên hiểu lầm là biến thái rồi cho thêm một cước bay thẳng xuống giường nữa =)) mọi người cùng cuối đầu mặc niệm cho đại ca nào :">
Nhảm đủ rồi, au thăng đây, muốn ai nhanh ra chap thì comt nhận xét và vote nhiều cho au nha. Bye bye, moa moa ta~~~~

Á quên, hôm nay noel rồi, chúc tất cả các reader thân yêu một mùa noel vui vẻ, hạnh phúc. MERRY CHRISTMAS :*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net