Chapter 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, tiếng chuông báo thức vang lên kéo Chorong ra khỏi giấc ngủ, cô lười biếng mở mắt, chắn ngang tầm nhìn của cô là một mảng màu hồng. Chorong đưa tay gỡ miếng note trên trán:

"Park Chorong hôm nay tôi có tiết học sớm không thể chờ chị thức. Bữa sáng đã chuẩn bị. Một ngày tốt lành bạn gái."

Nhìn dòng chữ ngay ngắn thẳng tắp của Eunji khiến cô cảm thấy ngọt ngào. Bây giờ mới hiểu tại sao Hayoung lại trở nên ngây ngốc khi nhận được tin nhắn của Naeun.

Chorong vui vẻ mở toan rèm cửa xông ra ban công hét to:

-Thời tiết thật đẹp quá đi !!!

Người đi đường nhìn cô bằng ánh mắt ái ngại. Trời mưa lất phất, nhiệt độ ngày càng giảm vậy mà bảo đẹp. Thím bị tình yêu làm cho mờ mắt rồi !

***

Bẵng đi đã xế trưa, Eunji cùng cô bạn học đi ra ngoài trường tìm chút gì đó lót dạ. Nhìn chiếc điện thoại run bần bật trong tay mà Eunji phun luôn ngụm nước trong miệng, ho sặc sụa.

'Bạn gái xinh đẹp đang gọi'

WTH ???

-Eunjinie..chị không sao chứ ? -Park Boram lo lắng vuốt vuốt lưng nó.

-Không sao..không sao.

-Ừa, vậy mau nghe điện thoại đi.

-Ờ. -Eunji gật gật đầu, nhấn nút Accept.- Tôi nghe.

-Em đang ở đâu thế ? -Phía bên kia truyền tới giọng nói nhỏ nhẹ đậm chất trẻ con.

-Đương nhiên là ở trường.

-Chị đang ở trước cổng trường, sao không thấy em ?

-Chị làm gì thế ?

-Nhanh đi nhé.

Chorong nói rồi cúp máy cái rụp không cho Eunji nói gì thêm. Eunji thở hắt bước nhanh về phía cổng trường.

Từ xa đã thấy đám sinh viên đang nhìn nhìn gì đó, thì ra là cô. Chorong mặc áo sơ mi màu hồng nhạt đứng bên cạnh chiếc xe thể thao ngó ngó nghiêng nghiêng. Vừa nhìn thấy Eunji, Chorong tươi cười ra sức vẫy tay, điều này không những thu hút sự chú ý của cậu mà còn cả sinh viên của các khoa khác. Nhưng khi nhìn thấy cô gái đi bên cạnh lại còn khoác tay cậu, nụ cười trên môi cô liền dập tắt, nét mặt sa sầm.

-Jung Eunji chị đã có bạn gái lúc nào lại còn xinh thế kia, thế còn em thì sao ? –Park Boram nhìn cô rồi quay sang câu cổ nó chọc ghẹo cố ý nói to vế sau.

-Đừng có đùa.

Eunji cười khổ gỡ tay Park Boram, nét mặt của Chorong làm nó hơi hoảng.

Chorong mím môi. Ô hay vừa thân mật lại còn cười với cô ta nữa chứ, Jung Eunji em chết chắc rồi.

-Boramie... -Eunji ngập ngừng nhìn Boram.

-Được rồi, em hiểu. Đi đi đừng để người ta chờ. -Boram cười vỗ vai cậu.

Eunji vẫy tay tạm biệt cô bạn rồi đi lại gần chỗ Chorong, cô khoanh tay tựa vào cửa xe nhìn cậu, ánh mắt có chút tức giận.

-Chị đến đây làm gì vậy ?

-Đương nhiên là đi ăn trưa. Nhưng lần đầu cũng như lần cuối, ai đời lại bắt bạn gái đến đón để chứng kiến cảnh người yêu thân mật cùng cô gái khác. - Chorong bĩu môi nhìn tỏ vẻ bất mãn.

-Được rồi lần sau tôi sẽ đến đón chị.

-Tốt.

-Đi thôi.

Eunji mở cửa xe cho Chorong rồi cũng tự mình leo lên ghế lái. Không khí trong xe đột nhiên trở nên yên tĩnh đến đáng sợ. Đến nhà hàng, Park Chorong đi thẳng vào trong chọn một góc khuất ngồi xuống gọi 2 phần beefsteak rồi cứ hầm hầm nhìn đâu đó nhưng theo định kì khoản 5 phút sẽ quay sang nhìn nó một cái.

-Chị muốn hỏi gì thì cứ hỏi. -Eunji nói trong khi chăm chú cắt miếng thịt bò.

-Cô gái lúc nãy là ai ?

-Chị cần biết làm gì ?

-Hừ..không nói thì thôi.

Chorong cắn cắn môi giận dỗi quay mặt đi hướng khác. Eunji phì cười, giám đốc của ER đây sao.

-Cô ấy là Park Boram, là hậu bối của tôi.

Nghe giọng nói của Eunji, Chorong liền chuyển tầm mắt nhìn chằm chằm vào Eunji vẻ mặt hóng hớt:

-Hai người có vẻ rất thân thiết ?

-Cô ấy cũng từng là khách hàng của tôi.

-Người yêu sao ?

-Không..Huấn luyện viên.

-Hả ?

-Boramie từng bị mọi người trêu chọc xem thường vì vẻ ngoài mập mạp của mình, tôi đã giúp em ấy, từ đó thì trở thành bạn.

-À ra vậy -Chorong gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

-...

-Hai người có phải chỉ là bạn ?

-Vậy chị nghĩ là gì ?

Eunji nhíu mày đổi phần thịt bò vừa cắt xong cho Chorong:

-Ok ok.

Chorong mỉm cười, tâm trạng bắt đầu khá lên nên cứ tíu ta tíu tít đủ thứ chuyện. Eunji lâu lâu lại xen vào vài câu. Tuy vẫn còn ít nói nhưng Chorong nhận thấy Eunji cũng chịu cười nhiều hơn với cô:

-Eunji, em đừng gọi cô ấy là Boramie nữa.

Nói một hồi Chorong lại tiếp tục chủ đề ban nãy:

-Tại sao ? -Eunji hớp một ngụm nước ngước lên hỏi.

-Chị không thích.

-Được rồi.

-Bạn trai à cuối tuần sau là tiệc Tất niên, em nhớ chứ ?

-Chị cứ yên tâm.

-Okay.

-Chorong.

-Hửm ?

Chị ngẩn đầu nhìn cậu, đây là lần đầu tiên Eunji gọi tên chị, cảm giác có gì đó rất khác lạ.

-Tại sao chị lại chọn tôi ?

-Vì chị thích em.

-Tôi cứ tưởng là do tôi đẹp ấy chứ.

Eunji bật cười, Chorong há hốc vì ngạc nhiên, cậu đang giỡn với cô, chuyện lạ có thật. Hôm nay bội thu rồi.

***

Một ngày lại trôi qua, toàn bộ thời gian của Eunji đều là bên cạnh Park Chorong, cô dù bận rộn xem dự án nhưng vẫn nhất quyết bắt cậu ngồi trước mặt mình. Eunji ngồi đối diện không có gì để làm nên bắt đầu ngắm Chorong. Cô vẫn chăm chú xem tài liệu, hai hàng lông mày thanh tú khẽ chau lại, đôi mắt to đằng sau cặp kính, trông cô dù làm việc cũng rất quyến rũ.

-Em có phải đang xao động không ?

-Tôi xem chị đã làm xong chưa.

-Em mệt sao ? -Chorong gỡ cặp kính, lo lắng hỏi.

-Không tôi sợ chị mệt, đã 3 giờ khuya rồi. -Eunji nhìn đồng hồ đáp.

-Ôi người yêu của chị đáng yêu quá. -Chorong vui vẻ chồm tới bẹo má nó lắc lắc.

-Xong rồi thì dọn dẹp đi ngủ.

Eunji kéo tay cô ra khỏi mặt mình, gương mặt bỗng trở nên đỏ ửng.

-Khai thật đi em đang xao xuyến phải không ?

Chorong bước ra khỏi bàn làm việc kéo cổ áo Eunji sát lại gần mình.

-Tôi không có.. -Eunji ngập ngừng đảo ánh mắt đi nơi khác.

-Em nói dối.

-Tôi không có, đi ngủ đi.

-Em dễ thương thật.

-...

-Eunji à, cõng chị về phòng, chị đi không nỗi.

Eunji nhìn cô một cái rồi cúi người bế cô lên đi về phòng, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, nó vuốt vuốt má cô vài cái.

-Bạn gái ngủ ngon.

-Eunjii...

-Em nghe

-.....Ngủ ngon.

-Ừm.

Eunji mỉm cười nhéo má chị rồi tắt đèn chui vào túi ngủ. Một ngày nữa lại trôi qua, trong lòng mỗi người đều len lỏi một thứ cảm xúc kì lạ.

===============

vì kết thúc của fic Maldives quá nhảm nhí làm các bạn thất vọng dòi :(( nên up hẳn 2 chap mong mấy thím tha thứ cho emm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net