Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn con người co rúm run rẩy tàn tạ dưới đất, đồng tử cậu thâm thúy mỉa mai, lấy trong túi ra tờ tiền mệnh giá cao nhất, cậu quăng xuống đất , như có như không đe dọa

" Hù dọa đủ rồi, cầm lấy tiền này và cút đi, nếu cô thông minh thì nên biết trốn nơi nào đó thật xa, không lại bị bắt thì tôi không thả nữa được đâu. "

Nói xong chậm rãi cước bộ trở về nhà.

Kim thiếu gia? Là Kim Taehyung hay là một tên Kim nào khác đây? Có vẻ như hôm nay phải trò chuyện qua với anh ta một lần.

---

Chiều tối Taehyung trở về sớm như lời hứa, vừa vào cửa đã xông tới ôm lấy dáng người đang nhai táo xem hoạt hình trên sofa. Cậu nhìn nhìn con gấu kola to bự đang không ngừng cạ này một cái, sau đó đẩy ra

" Bẩn, anh mau đi tắm"

" Cho anh ôm một chút"

Taehyung vùi đầu vào hõm vai ai kia hít lấy một ngụm. Sữa non nhàn nhạt thật dễ chịu.

JungKook lần nữa đẩy anh ra khỏi người, rất nhột đó.

" Anh có phải là Kim Taehyung không? Mấy chuyện làm nũng mất mặt này cũng dám làm? "

" Vì sao không? Miễn là em, anh như thế suốt đời cũng được "

" Buồn nôn"

Jun Jungkook ngạo kiều phun ra một câu, tuy nhiên, cậu không còn bày xích nữa, để mặt anh ta ôm vào lòng. Thật lâu sau, cậu mở miệng phá vỡ mảng im lặng

" Hôm nay tôi gặp cô ta"

Taehyung lập tức ngừng động tác, không cần nói tên, anh cũng biết 'cô ta' này là ám chỉ ai, có chút sốt ruột kiểm tra cậu một lượt.

" Em có làm sao không? Có bị thương không? Vì sao không nói anh biết sớm hơn? "

" Cô ta không làm gì, chỉ hẹn tôi ra , và em nghe được một chuyện"

" Chuyện gì? " - Taehyung nhíu mài

JungKook buông tay anh ra, xoay người đối diện với anh, nhìn thật lâu gương mặt tuấn tú của người kia , chậm rãi hỏi

" Anh đã từng lái xe gây ra tai nạn cho ai chưa "

Anh lâm vào khó hiểu, nhưng thấy biểu tình nghiêm túc của cậu, anh cũng thành thật trả lời

" Chưa từng. "

" À." - Cậu thở ra

" Sao thế?"

" Cô ta nói, bên phía cảnh sát nói rằng, ba mẹ tôi bị thiếu gia nhà họ Kim tông trúng . "

Nghe được câu nói này, Taehyung như thể vừa đeo trên người một viên đá, hai tay nắm chặt giữ bình tĩnh

" Em nghĩ là anh làm?"

" Không phải " - JungKook nhanh miệng, cậu biết anh đang tức giận, vội phân minh - " Tôi chỉ là hỏi qua, vả lại có rất nhiều người họ Kim, tôi tin không phải anh"

" Vậy thì em đang lo sợ điều gì?"

" Taehyung "

Cậu ngước nhìn anh, một tay sờ lấy mặt anh, nín thở nói.

" Anh lưu lại tôi là vì tôi cùng anh làm chuyện trên giường rất nhiều, hay là vì thương hại? "

Giọng nói như có như không vỡ tan trong không khí, Kim Taehyung bị cổ khí tức giận úp lên não, gắt gao kéo người đối diện mình hôn môi, mạo bạo đến độ xiết chặt eo cậu đến thở không được, môi lưỡi không chỉ bị mút mà còn cắn mặt. Lúc buông ra tê đến cứng đờ, ngốc lăng nhìn mặt anh

" Em là ngu ngốc thật hay giả ngu ngốc! Anh đồng ý lúc đầu giữ em lại là vì muốn lên giường với em , nhưng nếu chỉ vì như vậy, anh sẽ không tốn hao từng ngày từng ngày bên cạnh em! Thương hại em vì đều gì?  Em chính là từng bước nhẹ nhàng xâm nhập tim anh! Anh lưu lại em là vì anh yêu em! Anh muốn kết hôn với em! "

" Anh biết cách chúng ta đến với nhau là sai lầm, nhưng không phải anh đã nói sao? Anh muốn chúng ta bắt đầu lại, anh sẽ chăm sóc yêu thương em chứ không phải vì giao dịch, trả thù hay dục vọng! "

Anh dường như sắp sửa lật nát cả căn nhà này, lại nhìn người kia vẫn ngây ngốc trừng to xem xét mình, đôi môi có chút rướm máu thì đành dịu xuống, đứng dậy rời khỏi ghế sofa

" Là anh kích động, để anh yên một chút"

Kim Taehyung vò tóc, anh thật sự muốn điên lên khi cậu hỏi anh như vậy, tình cảm anh đều bày ra cho cậu thấy, chẵng lẽ không đủ sau.

Nhưng đi được một đoạn ngắn thì phía sau đã có một cánh tay choàng qua eo anh ôm chặt,khuôn mặt nóng hổi áp vào lưng anh, dụi dụi

" Tôi xin lỗi, xin lỗi "

Anh thở dài, kéo cậu ra trước người mình, ôm vào người

" Em đừng không tin anh như thế được không, anh sẽ rất không vui "

" Sẽ không như vậy nữa "

Cậu ngẩng đầu, hôn lên xương quai hàm của anh. Anh xoa đầu cậu cười cười

" Anh đi tắm, em cũng nên ăn gì tí đi"

" Chờ "

" Được rồi, anh tắm xong thì ăn "

Đáp án mong muốn đã có được. Jun Jungkook cảm thấy rất hài lòng, đi thẳng vào bếp lấy chút đồ ăn bày ra bàn, vui vẻ đến nhịn không được cười cười mấy lần.

---

Cơm nước xong xuôi, cả hai tiến lên phòng, JungKook mở laptop lên check mail, quả nhiên thư ký gửi đến cho cậu danh sách cổ đông cùng thông tin cần thiết. Taehyung ngồi cạnh nhìn sơ qua, có chút tự hào khen lấy người của mình

" Rất thông minh, biết tra rõ về đối phương thì sẽ không thua thiệt "

" Hừ, tôi là ai chứ . Ít nhiều tôi cũng biết được, bây giờ họ chưa dám làm gì nhưng sẽ tính kế lật đổ, thế nên càng phải rõ về bọn họ, đối phó càng dễ "

" Đúng vậy "

Jungkook chợt nghĩ nghĩ gì đó, đóng máy tính lại, ánh mắt tinh nghịch nhìn anh

" Sao thế" - Taehyung có chút giật mình

" Anh nghĩ sao nếu tôi đem công ty anh cùng tôi sáp nhập lại thành một? "

" Em đồng ý? " - Anh ngẩn người

" Tại sao không? Dù gì của anh cũng là của tôi, mà của tôi.. A.. "

Lời còn chưa nói xong thì đã bị áp xuống giường, môi ôn nhu vuốt ve nhè nhẹ.

" Anh rất vui"

Cậu nhìn vẻ mặt hạnh phúc của anh khiến có chút xấu hổ, quay mặt một lên bễu môi.

" Kệ anh"

Kim Taehyung cúi xuống hôn nhẹ lên cổ cậu, thành kín. Cậu cũng rõ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, tranh thủ lúc còn bình tĩnh nói một câu

" Ngày mai tôi muốn đi cục cảnh sát "

" Anh chở em "

" Ừ... Tiếp tục đi "

Ngậm lấy cái mũi hồng hồng, Kim Taehyung vuốt vuốt má cậu

" Vẫn không tự nhiên như vậy, nhưng anh vẫn rất thích"

Thiên Anh : Mau khen t chăm đi ⊙﹏⊙. T bù cho bốn tháng lười của t rồi đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC