[SHORTFIC] [MA] MƯA NẮNG TÌNH YÊU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: jen seho

Pairing : sulay và hunhan main ,có 1 chút fictional girl

Disclaimer: nv trong fic không thuộc sở hữu của tớ,họ thuộc về nhau,nhưng số phận của họ do tớ định đoạt, các nv sẽ sử dụng tên hán tự như sau

Suho/joon myeong : kim tuấn miên

Lay/zhang zixing : trương nghệ hưng

sehun/ oh sehoon : ngô thế huân

Luhan/ xi luhan : trương lộc hàm( vì quan hệ giữa hanlay trong fic là anh em ruột nên cả 2 sẽ cùng mang họ trương)

Genre : pink,HE,MA,vì tớ cũng chưa đủ tuổi nhưng thành tích vượt rào đọc NC cũng không lấy gì làm tự hào cho lắm,nên tớ sẽ không yêu cầu gì về độ tuổi cả. Chỉ mong các bạn kì thị BL ,bảo vệ hình tượng idol thái quá k cmt gây war,nếu không thích có thể click back 

Sumary : tình yêu,nó kỳ diệu lắm,đôi lúc nồng nhiệt như buổi sáng nắng đẹp đầu hạ,nhưng cũng có lúc lạnh giá như cơn mưa phùn ngày xuân. Hạnh phúc,mong manh nhưng rất dễ nắm bắt...

A/N : fic viết tặng 2 đứa bạn chấy rận ngọc rin và giang s.h :x fic k có nội dung jk gây cấn cả(shortfic mà =•= ) cơ mà cái MA đầu tiên của t lại có cái fictional girl của cm lòi vào :)) viết dở cấm ném đá :))

========================

Chap 1: bắc kinh,buổi tối rất đỗi bình thường,không trăng không sao,chỉ có:

- yahhh,trương nghệ hưng,cậu...xuống ngay khỏi giường tôi,mauuuuu 

Tiếng hét chói tai phát ra từ căn hộ số 054 toà nhà chung cư,à,hay nói chính xác hơn là từ phòng ngủ thứ 2 cạnh phòng tắm ,nơi 1 chàng trai tóc vàng đang đứng chống hông cạnh cánh cửa,ây da,nhìn kĩ thật là đẹp trai xuất chúng ah ^^ da trắng hồng mịn màng,mặt thon nhỏ,đôi môi hồng "chúm chím" đang mím chặt ( này là đang kìm nén gì đó sao ??? ) mái tóc vàng màu mật ong càng tôn lên nét đẹp hoàn mĩ của cậu,nhìn thật yếu đuối,nhưng mà,với cái tiếng hét "êm tai" vang vọng 12 tầng lầu kia thì chắc cậu ta cũng không yếu đuối như tôi tưởng, (_ _)" 

- yahh,tên hưng ngơ chết bằm,dậy,dậy mau,ai cho phép cậu nằm lên em yêu mỗi đêm của tôi hả (:-? ) cậu chán sống rồi sao,dậy ngay trước khi tôi cho cậu đêm nay ngủ cùng ban công ngoài cửa. Dậyyyy - vừa nói vừa đạp,đá,hét nhiệt tình lên cái người to gan tên hưng ngơ đang ôm con nai trên giường cậu ta.

Sau 1 hồi phải để màng nhĩ cùng cơ thể chịu đựng sự chà đạp của người kia,cuối cùng người trên giường cũng chịu lăn xuống giường với khuôn mặt không thể nhăn nhó hơn :

- đây,em xuống rồi đây,lộc hàm ,anh có cần phải bạo lực như vậy không? Dù gì em cũng là em trai dễ thương,ngoan ngoãn của anh,hơn thế nữa,còn là trưởng phòng maketing,anh đánh đập em tàn bạo như vậy không sợ hỏng mất khuôn mặt đẹp trai này sao ? 

Đang hì hục thay ga giường ,xoá bỏ vết tích của thằng em trên giường,nghe nghệ hưng nói vậy,lộc hàm ( tên chàng trai) liền quay ngoắt lại,ném cho nó ánh mắt khinh bỉ cùng lời nói không thể phũ phàng hơn :

- em trai anh à,chính vì em là em anh,nên anh mới phải chỉnh em cho em trở nên tốt hơn,còn chuyện maketing,không có em ,anh vẫn còn rất nhiều người khác để tuyển,em không phải lo cho khuôn mặt mình như vậy đâu.

Nghe anh trai nói vậy,nghệ hưng không những không tức giận mà còn vênh mặt tự đắc :

- vậy thôi không phiền tổng giám đốc thay ga áo cho em yêu nữa,tôi ra ngoài,tạm biệt

- không tiễn - lại 1 câu phũ phàng nữa,haizz,chuyện anh em nhà này chắc nan giải lắm đây.

Chap 2 : seoul,sân bay incheon

- các cậu đi mạnh khoẻ,về đấy rồi đừng quên chúng tôi,aygoo,mới hôm nào,tôi còn đón 2 người ở đây mà bây giờ đã chia tay nhau rồi,3 năm trôi qua nhanh thật đấy ,thế huân,tuấn miên,khi nào có dịp hãy sang đây thăm bọn này nhé,tôi và kyungsoo sẽ nhớ 2 người lắm

Mỉm cười thật tươi,chàng trai tên thế huân ôm cái người đang xúc động dạt dào trước mặt mình : 

- kim jongin *vỗ vai* tôi sẽ nhớ cậu lắm,ở lại mạnh khoẻ :))

- tên não sữa,cho tôi gửi lời hỏi thăm hương giang,có dịp,nhất định tôi sẽ sang thăm em ấy

Khẽ nhíu mày,thế huân trầm giọng :

- hừ,tôi sẽ bảo với con bé là cậu ở đây rất lăng nhăng,để xem cậu ăn nói với nó thế nào,dám gọi anh vợ tươ g lai là não sữa sao,cậu chết chắc

- cậu,đồ mách lẻo - xì khói đầu

- thêm 1 tội nữa - tính toán

Đứng quan sát 2 người thật lâu,phì cười trước điệu bộ trẻ con của 2 đứa em,tuấn miên khẽ lên tiếng :

-thôi nào 2 đứa,mau lên sắp bay rồi,để cẩm ngọc đợi chúng ta nãy giờ 

Nghe anh lớn nói vậy,thế huân đã thôi không vật cổ tên bạn thân xuống nữa,mà thay vào đó là lời đe dọa:

- lần này cậu chết chắc ,haha 

Để mặc thế huân đứng tự kỉ với tràng cười man rợ một mình,jongin quay qua tuấn miên :

- anh à,có gì anh trông chừng tên não sữa đó giúp em,nó mà nói gì với hương giang thì anh nhớ giải thích thay em,nha,hạnh phúc cả đời em,không thể để tên đê tiện đó phá hỏng được 

*chuyến bay từ seoul đến bắc kinh sẽ khởi hành trong 5 phút nữa*

Đúng lúc đó,1 cô gái da trắng,mắt to kéo chiếc vali,tay cầm ly cafe đi đến,hồ hởi hỏi :

- ủa,jongin oppa,oppa chưa về sao ?? Anh tuấn miên à,sắp bay chưa,em muốn gặp bạch hiền lắm rồi,nhớ quá ^^ 

Khẽ cười với cô em nhỏ,con bé này,từ khi biết tin được về trung đến giờ,ngày nào cũng bạch hiền,bạch hiền,thật là,chả bù cho anh,về lại nhà mà không có người để nhớ ,để mong,cái số FA khổ vậy đó

- thế huân,đi thôi,sắp bay rồi - anh lên tiếng gọi đứa em mình,lúc này đã hết tự kỉ và đang kì kèo đòi cẩm ngọc cho xem đồ cô nhóc tặng bạch hiền ,thật trẻ con :))

- nae ,em đến đây,jongin tạm biệt ^^

Đáp lại cậu là lời đe doạ :

- cậu mà bép xép linh tinh với hương giang thì đừng trách tôi

- *tỉnh bơ* còn tùy vào tâm trạng tôi nữa ,thôi,tôi đi đây *vẫy tay*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC