Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối qua nó trằn trọc chẳng ngủ được , nó buồn , nó đau , nó chẳng hiểu sao mà lòng không yên tâm chút nào . Tận sáng , nó mới chợp mắt được một tí .

Căn nhà nó sống có Jong Kook , nó và Joong Ki , cái gì cũng cần đến nhau nhưng cả hai dạo này chả ai thèm để tâm đến ai . Joong Ki và cậu lúc nào cũng đi trước và lúc nào nó cũng có một phần ăn trên bàn , một tờ giấy note nhỏ của Jong Kook . Nhưng hôm nay , tờ giấy note này lại là của Joong Ki . Nó hơi hụt hẫng một tí , à mà nó suy nghĩ lại, đã là gì của nhau đâu ?

Trường học hôm nay có vẻ xôn xao chuyện Eun Hye và Jong Kook , thật là , chuyện này đã xảy ra cách đây 8000 năm về trước rồi mà . Hành lang hôm nay từng tụm bu đông bu đỏ . Đám nữ sinh tỏ vẻ tiếc nuối hùi hụi

- Haissss... Tớ không thích Eun Hye ssi , thay vào đó tại sao Jong Kook không quen cô bạn hay đi cùng nhỉ ? Cô bạn đó có vẻ tốt hơn con nhỏ họ Yoon đó

Nghe đến tên mình , Ji Hyo hơi chột dạ . Nó đi tiếp , hành lang hôm nay sao dài thế nhỉ ?

- Kì này con nhỏ Song Ji Hyo chắc buồn lắm ! Thôi kệ . Tớ vẫn mến Yoon Eun Hye và ủng hộ Eun Hye ssi. Còn hơn là để con nhỏ quê mùa Ji Hyo đó tới gần Jong Kook, tớ không cam lòng

Nó chả hiểu sao chuyện Jong Kook lại liên quan đến nó . Nhưng có điều nó không thể phủ nhận sức ảnh hưởng của Jong Kook đối với W . Vừa nghĩ đến thiên lôi thì thiên lôi xuất hiện . Jong Kook dạo này có vẻ vui hơn hẳn , cười nhiều hơn , chịu cởi mở hơn so với khi ở DC . Chắc là do Eun Hye làm thay đổi . Nó đã từng ghét một Jong Kook im lặng nhưng giờ trước sự thay đổi đó , nó chỉ cười khẩy .

Cả hai bước qua nhau . Nó và cậu chợt dừng lại một chút , mắt vẫn không nhìn nhau

- Tớ đã có câu trả lời cho câu nói của cậu ngày hôm qua ..
Câu nói hôm qua ? "Vì tôi thích cậu."...

Nó im lặng , nhịp tim nó đập nhanh hơn bình thường

- Xin lỗi Jinnie ..mình thích cậu ấy !

Ừ. Câu trả lời cho nó là thế. Thôi thì , nó sẽ không hi vọng nữa . Bảo nó buông cậu thì không hề , chỉ là ..không hi vọng nữa thôi

Nó nhét cái tai nghe vào lỗ tai , mở nhạc cỡ lớn , hai tay đút vào túi áo rồi bỏ đi như chưa nghe gì . Nó mở một bài hát . Bài hát Coagulation .
" Khi những câu nói lạnh lùng của anh

Chạm vào tim em ..

Chỉ mình em biết
Mắt em lệ dâng ngập tràn
Những giọt lệ ấy tới từ đâu ..?
Cứ liên tục thành hình như thế nào ngay cả em cũng không biết
Điều duy nhất em biết là em đang thực sự bị tổn thương "

Chả hiểu sao , nước mắt nó lại rơi . Nó đau . Và lời bài hát này lại khiến nó nhận ra là quá giống với nó như bây giờ .

Nó nghĩ đến chuyện quá khứ , nghĩ về mẹ nó , người đã ra đi cách đây mười mấy năm . Nó nghĩ về việc Jong Kook bảo vệ nó , lời hứa của Jong Kook lúc xưa ..nó chìm trong dòng suy nghĩ, hồi tưởng

Bỗng dưng nó chợt giật thót . Có cái gì lạnh lạnh áp vào má nó . Là một ly trà xanh , thức uống nó yêu thích . Của Gary .

- Này , uống đi ! - Gary đưa cho nó

- Cảm ơn cậu - Nó cầm ly nước , miệng cắn cắn theo thói quen

Gary chợt chạm vào má nó khiến nó hơi bàng hoàng

- Ai nói Ji Hyo mạnh mẽ chứ tớ thấy cậu là trùm yếu đuối luôn đây này - thì ra là Gary gạt giùm nó vài giọt nước mắt còn động lại trên mi mắt

Nó chợt phì cười . Ừ phải rồi nhỉ . Bọn nam sinh lớp 10 hay các anh khối trên luôn cho nó vào một cái khuôn . Bảo nó là mạnh mẽ lạnh lùng . Nó chả hiểu sao nữa.

- Cậu thích Kim Jong Kook thật sự sao ? - Gary mở lon nước ngọt ra rồi uống ngon lành

- Ừ

- Ji Hyo này.

Nó ngước lên nhìn Gary

- Tớ thích cậu

- Tớ biết ! Và tớ xin lỗi..!

- Chả sao . Tớ chẳng cần cậu đền đáp tình cảm . Dù sao chúng ta mới lớp 11 , cậu cứ xem như chỉ là một thoáng rung động đầu đời đi .

Nó cũng từng nghĩ vậy , nhưng hình như không phải

Không gian có vẻ im lặng hơn so với bình thường . Tay nó cầm ly trà xanh , đá tan làm màu matcha nhạt dần . Chả hiểu sao nhưng nó không muốn uống nữa

- Gary này !

- Hmm ?

- Chắc tớ sẽ về lại DC !

Gary hơi ngạc nhiên . Nó và cậu chưa tới Seoul đầy 1 năm mà giờ nó lại đòi về sao ?

- Chỉ vì Jong Kook sao ? - Gary hơi nhăn mặt

- Đó là lí do lớn . Tớ chẳng muốn thêm phiền phức ! Vả lại nhà bên DC của tớ đang bỏ trống , tớ không nỡ .

- Thế còn Song Joong Ki ?

- Tớ sẽ để nó ở đây. Nó có vẻ thích Hàn Quốc . Nó cũng đã có bạn gái rồi . Ép nó thì nó cũng chả muốn đâu

- Haisssss. Hay tớ đi với cậu luôn ?

Ji Hyo tròn mắt

- Dở hơi à ? Sao mà được ?

- Học bổng toàn phần của tớ là ở DC với lại hạn chót là 6 tháng nữa . Đi luôn giờ cũng đâu mất mát gì

- Cậu định ở đâu ??? Nhà đâu mà ở ???

- Nhà cậu - Gary cười - Thôi tới giờ tớ bận rồi . Tớ đi nhớ !!

Nói rồi Gary vụt chạy đi. Ji Hyo chợt mỉm cười . Tại sao từ đâu nó không được gặp Gary mà lại gặp Jong Kook..để bây giờ phải đau như vậy ? Ước gì , nó có yêu Gary được như cách nó yêu Jong Kook

.

.

Tối nay , Joong Ki hẹn cả Jong Kook và Ji Hyo về nhà . Joong Ki hứa sẽ đãi cậu và nó một bữa ăn . Ta nói phải năn nỉ cho gãy lưỡi thì hai người mới chịu

Joong Ki bày ra bàn nhiều món ngon , mùi thịt nướng thơm lừng , tô bibimbap nóng hổi , nồi canh rong biển còn nghi ngút khói , con gà quay sẫm màu ướp ngon lành

Cả ba ngồi vào bàn . Họ chỉ ăn , chả ai nói ai câu nào . Joong Ki không quen với không khí ngột ngạt này . Bình thường , Jong Kook và Ji Hyo cười nói vui vẻ bỏ rơi luôn Joong Ki luôn mà ?

- Hai anh chị cãi nhau à ?

Cả hai nhìn Joong Ki khoảng vài giây rồi ngước xuống ăn tiếp

- Hyung, noona ..Hai người có chuyện gì xảy ra vậy ? - Joong Ki hơi sợ . Đây là lần đầu tiên hai người như vậy

- Song Joong Ki , ăn cơm đi . Con nít , không xen vào chuyện người lớn !
Joong Ki's POV
Lớn ghê . Đứa lớp 10, đứa lớp 11 . Như nhau hoy bà ơi
- Joong Ki này - Ji Hyo đặt đũa xuống , nhìn thẳng Joong Ki , né ánh nhìn của Jong Kook - Tháng sau noona về lại DC

Joong Ki vui mừng

- Ohhh la la , hai chị em mình về luôn hả ? Em nhớ Kristine với Kwanggie kinh khủng . Chừng nào mình về lại Hàn Quốc . Em dẫn hai bạn ấy đi theo luôn !!!!

- Chỉ có noona đi thôi . Em ở đây với Jong Kook ssi , noona về học tập rồi vài năm sẵn quản lí SA luôn , vài năm nữa noona gửi tiền qua cho em mua nhà riêng . Em ở đây học đi !

Jong Kook nghe như sét đánh ngang tai , chén cơm tay rớt xuống dưới . Cơm văng tung tóe . Cậu bối rối

- Xin lỗi Joongie ..Mai..hyung dẫn em đi mua cái mới.. À..nhóc nấu cơm ngon lắm ! Cứ phát huy đi nha !

Cậu toan đi lên gác

- Như cậu đã nghe..tôi kính nhờ Jong Kook ssi đây trông giúp Joong Ki em trai tôi. Cảm ơn cậu

Jong Kook bước lên lầu , cậu chẳng trả lời mà cũng vờ không nghe. Ji Hyo thở dài . Cả hai , ừ thì ai cũng khó xử. Thằng nhóc Joong Ki chẳng hiểu chuyện gì xảy ra . Joong Ki la lớn

- NOONA , TẠI SAO LẠI BỎ EM !?

- Joong Ki , Noona có chuyện !

- Ừ . CHUYỆN VỚI JONG KOOK HYUNG , CÃI NHAU VỚI JONG KOOK HYUNG CHỨ GÌ ? HAI THÍCH JONG KOOK HYUNG CHỨ GÌ ?

Nó không kiềm cơn giận , tát vào mặt Joong Ki . Joong Ki đau rát.. Cậu bé thiết nghĩ , ừ thì..mẹ mất , cha ở tù , đến chị gái cũng bỏ mình đi . Tại sao cậu bé sinh ra đời làm gì ?

- Noona , làm ơn...đừng bỏ em được không ? - Cậu bé cụp mắt yếu ớt nói

- Noona xin lỗi...! Noona không thể ở đây được ..

- Là noona nói dối em...!

Bỗng dưng , tiếng nhạc chuông điện thoại của nó reo lên

- Yeoboseyo ? Kwangie , noona đây

- uebzík;#+@-"-$8#@8

- Ừ..Chỉ có noona thôi - Nó khẽ liếc nhìn Joong Ki - Jong Kook và Joong Ki không về ..

- hwjshxu-2-#-$

- Ừ..Tháng sau . Noona xin lỗi em nha !

Vậy là nó đi thật sao ? Làm ơn nói với cậu bé là không phải đi ..Cậu thật sự hụt hẫng , bởi trên đời này , chỉ còn có nó là người thương cậu bé nhất thôi..

- Noona...làm ơn ĐỪNG ĐI MÀ - Cậu bé khóc

Ji Hyo không kiềm lòng , ôm cậu bé vào lòng . Dòng nước mắt của cả hai hòa lại làm một

- Xin hãy hiểu cho noona lần này , chỉ lần này thôi..làm ơn đi..Noona thực sự đau khổ vì Jong Kookie mà, Joongie

Hai chị em nó ôm nhau khóc rất lâu , Jong Kook cũng đã nghe hết những câu chuyện mà nó nói ra ..Một cảm giác đau bỗng len lỏi vào tim cậu
Yêu sao...Nhất định là không phải..mình yêu Eun Hye..Mình yêu Yoon Eun Hye
Khi yêu , người ta thường không thể chấp nhận sự thật và rất hay phủ nhận bản thân ..!
End Chap 4
Vài lời author .

Lại hứa lèo và lại hành hạ Di Hô của túng ta /cắn môi tỏ vẻ tội lỗi/. Thôi kệ =))) chúngg ta đành chấp nhận điii haa :)) Sau này mình sẽ hành hạ Jong Kook đã đờiiii hơnnnn =))))))) Mọi người hãy tha thứ cho sự đáng chết này của au nhaaaáa

Tiếp tục vọtinhhh và ủng hộ au nhaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net