|6|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ Kỳ cùng Tiểu Quyên và Mễ Ni bước vào dinh thự Tống gia ba mẹ của Tiểu Quyên cũng ở đây

- A hello papa hello mama con nhớ ba mẹ lắm - Mễ Ni chạy đến ôm chầm lấy 4 người đứng đầu trong nhà

- Không nhận ra con gái tôi luôn này lớn nhanh quá đấy - bà Tống xoa đầu cưng chiều Mễ Ni

- Chà! con gái tôi ra dáng người lớn phết đấy chứ nhỉ - ông Điền cười trêu đùa Mễ Ni

- Papa cứ trêu con - Mễ Ni híp mắt cười

- Trêu gì đâu cứ thế này thì ba Kim sớm được nghỉ ngơi thôi - ông Tống cũng hùa vào theo ông Điền

- Nào nào hai con người kia cứ trêu con gái yêu của tôi là như nào? Mễ Ni lại đây với mẹ - Bà Điền lên tiếng nhắc hai ông chồng kia dang tay ôm Mễ Ni

- Ơ ba mẹ quên bọn con à - Vũ Kỳ từ ngoài đi vào mặt phụng phịu phồng má hờn dỗi tay cô thì cầm lấy ngón tay của Tiểu Quyên kéo cậu theo sau

- Đâu nào có ai quên 2 cô con gái của tôi được - ông Tống lên tiếng chữa cháy đi mau ra cạnh Vũ Kỳ

- Mẹ vừa gọi ai là con gái yêu cơ mà quên con rồi - Tiểu Quyên cũng hùa theo Vũ Kỳ giả bộ hờn dỗi

- cả 3 đứa đều là con gái yêu của nhà này được chưa nào? - bà Điền mỉm cười

- oke mama hihi - Vũ Kỳ tinh nghịch nở nụ cười tươi về phía 4 vị phụ huynh

- Thôi giờ cả nhà ăn tối chứ? - ông Điền ra ý kiến

- Đúng rồi ba Tống với 3 đứa nhỏ mau ngồi xuống đi - bà Tống nhắc

- Dạ vâng ạ - 3 đứa nhóc kéo ghế ngồi xuống cùng 4 vị phụ huynh trò chuyện và thưởng thức bữa ăn

- À Mễ Ni con định về đây luôn hay như nào - bà Điền hỏi

- Con định về luôn ngày mai con sẽ đến trường của Vũ Kỳ và Tiểu Quyên để học ạ - Mễ Ni trả lời

- Học chung lớp sao? - Ông Điền thắc mắc

- Dạ vâng con nghe bảo trường CUBE có kiểu học cùng phòng nhưng kiến thức thì học riêng mà tự học là chính á ba nên chắc không sao ạ - Mễ Ni

- Thế cũng tốt nhỉ tùy con quyết định thôi ba mẹ không ép, đi học cùng nhau ba mẹ cũng yên tâm phần nào mà đi học thì chú ý các em một tí giúp ba mẹ nhé nhất là cái đứa nhóc Kỳ Kỳ kia kìa! Nó hay chạy nhảy lung tung lắm! - bà Tống lên tiếng

- Ơ sao mẹ lại nỡ nói con gái cưng của mẹ thế nhờ? - Kỳ Kỳ buông đũa nhăn mặt

- Thế đứa nào ngày bé hay đi lung tung để bị thương chạy về nhà khóc nức nở nhỉ? - Tiểu Quyên hùa theo bà Tống trêu cô

- À đấy nhắc mới nhớ có hôm con đang ngồi chơi game Kỳ Kỳ từ đâu chạy về mồ hôi nhễ nhại mách con chó của bác hàng xóm đang đuổi em, hỏi ra mới biết đứa nhóc này đang hớn hở tung tăng cầm cây kẹo vừa đi vừa nhảy chân sáo vô tình lại dẫm phải đuôi của con chó của bác hàng xóm, mà nhóc con cũng bình tĩnh lắm nhẹ nhàng rụt chân về mỉm cười thân thiện với chú chó kia ba chân bốn cẳng cắm mặt chạy nghe đâu là Kỳ Kỳ chạy hết cả một vòng quanh khu phố mới về được đến nhà mình haha - Mễ Ni kể lại tuổi thơ dữ dội của cô

- Chuyện lâu rồi mọi người đừng nhắc lại nữa cả nhà mình ăn đi đồ ăn nguội hết rồi kìa - Vũ Kỳ cười cười xua chuyện đi
7 người cười rôm rả rồi lại tiếp tục bữa ăn

3 đứa nhỏ nhất nhà ăn xong tụ tập lại giúp Mễ Ni xếp đồ đạc rồi cùng với 4 vị phụ huynh nói bao nhiêu chuyện trên trời dưới biển trông cảnh tượng ấm cúng thật a~

---------------------------------------------------------

Tại Diệp gia
3 người kia vừa về đến nhà trong khi bên Tống gia thì cười đùa nhộn nhịp thì Diệp gia lại im ắng hơn đôi chút kết thúc màn chào hỏi, ăn uống, tặng quà thì 3 chị em Mỹ Duyên,Tú Trân và Thư Hoa về phòng riêng của cậu tập trung:
- Chị về đây rồi tiếp theo sẽ làm gì? -Tú Trân hỏi Mỹ Duyên

- Về lớp của Thư Hoa học cùng crush hihi - Mỹ Duyên mặt hớn hở

- Thứ u mê 😒 - Thư Hoa và Tú Trân đồng thanh

- Thì đã sao nào!!! Thôi không đùa nữa tôi đến trường để quản lý cậu đấy cậu Diệp ạ! Học hành chểnh mảng tôi mách ba mẹ! - Mỹ Duyên đe dọa Thư Hoa

- Ơ em ngoan mà :< - Thư Hoa làm mặt mếu máo

- Ờ ngoan lắm để mai rồi biết - Mỹ Duyên nhếch lông mày lên tỏ vẻ khinh bỉ điệu bộ vừa rồi của Thư Hoa

- Ủa rồi em vẫn phải đi học một mình à? - Tú Trân trề môi nũng nịu

- Hay là chuyển về lớp Thư Hoa học cùng bọn chị này có sao đâu - Mỹ Duyên đưa ra ý kiến

- Phải đó phải đó Trân Trân về lớp em học đi nè ở đấy vui lắm lắm - Thư Hoa ôm Tú Trân

- Eo ơi rồi mày công hay thụ giọng nhão nhoẹt ghê quá má ơi!!! - Tú Trân gỡ tay Thư Hoa đẩy cậu cách xa mình 5m

- Bày tỏ tình cảm một tí thôi mà có mỗi mấy người thân với em mới thấy em kiểu này chứ người ngoài còn lâu nhé haha - Thư Hoa cười lớn khoe ra hàm răng trắng

- Dạ vâng vinh dự cho chúng tôi quá thưa cậu Diệp - Mỹ Duyên lên tiếng

- Lại chả vinh dự ahihi - Thư Hoa mặt gợi đòn trêu đùa các chị

- Thôi đi ông tướng ạ quay lại vấn đề chính Tú Trân em thấy sao - Mỹ Duyên

- Chắc là ngày mai em đi làm đơn xin chuyển luôn ngày kia nhận lớp trường Hoa Hoa cũng có mấy trò hay hay mà toàn tự học, với chỉ số IQ cao ngút này này em nghĩ là em sẽ trụ được thôi hihi - màn tự luyến của Tú Trân

- Ủa làm lẹ vậy không cần suy nghĩ gì luôn -  Thư Hoa mắt mở to bất ngờ

- Chị mày trước giờ đều vậy mày không biết à? - Tú Trân quay sang Thư Hoa

- À biết chứ em chỉ giả vờ thử lòng chị thôi chị hỉu hôn??

- Tao đến cạn ngôn với 2 đứa mày... - Mỹ Duyên ngồi cạnh lắc đầu ngao ngán với 2 đứa em mình

- A muộn rồi em phải về đây để em hỏi ý kiến ba mẹ xong có gì báo 2 người nhé bái bai - Tú Trân đứng dậy với lấy chiếc túi xách Gucci đeo lên vẫy tay chào tạm biệt

- Để em tiễn cho - Thư Hoa đang nằm sấp trên giường liền bước xuống

- Thôi không cần ở đây sắp xếp đồ đạc cho chị Mỹ Duyên đi nhóc chị tự về được

- Vậy thì bái bai my sister - Thư Hoa vẫy tay

- Bai cưng - Mỹ Duyên cũng đưa tay chào

- ok bye - Tú Trân mở cửa phòng đi ra

Tạm biệt Tú Trân xong Mỹ Duyên lấy đồ đi tắm còn cậu thì xách đồ của chị sang phòng đối diện để xếp. Căn phòng kia khá lớn được khoác lên 1 màu trắng sáng pha chút đen giản dị nhưng tôn lên vẻ đẹp của nó khác hẳn với căn phòng toàn màu tối của cậu trong phòng còn có chiếc giường king size đồ đạc trong phòng cũng chẳng thiếu gì trong góc phòng còn có chiếc tủ lạnh mini nữa. Ăn điểm nhất trong phòng có lẽ là chỗ ban công nhìn trọn vẹn được cả thành phố. Thư Hoa kéo chiếc vali của Mỹ Duyên về phải chiếc tủ to đằng cuối phòng xếp hết đồ đạc cho Mỹ Duyên. Xong xuôi Thư Hoa trở về phòng mình nghỉ ngơi, mau chóng chìm vào giấc ngủ .

____________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net