Phần 5 -1 (Chương 201 - 225)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ném về hướng Quý Hồng một thân trang phục màu đỏ.

Làm đại tỷ Đông Hải cùng chủ tịch tập đoàn Hồng Hải, Quý Hồng đã trải qua quá nhiều trường hợp như vậy.

Bên tai nghe được lời của Bạch Quốc Du..., đối mặt với mười mấy tên ký giả, nụ cười mê người trên mặt của nàng không giảm, chỉ thấy nàng đem cái mi­cro đặt trước người, đôi môi khêu gợi màu đỏ mở ra, không nhanh không chậm nói:

- Nguyên chủ tịch tập đoàn Bảo Hồ Phương Chấn tiên sinh sau khi bất hạnh qua đời, toàn thể công nhân viên tập đoàn đều đau lòng sâu sắc, đồng thời tất cả mọi người đều yêu cầu phải nghiêm trị hung thủ. Nhân cơ hội này, tôi đại biểu toàn thể toàn thể công nhân viên tập đoàn đối với Phương Chấn tiên sinh bất hạnh qua đời sự tiếc thương sâu sắc, đồng thời hướng về chính phủ tỉnh úy, đồn công an tỉnh, tổng đội võ cảnh Hồ Gi­ang lời cảm ơn chân thành—– cảm tạ các vị đã coi trọng vụ án của Phương Chấn tiên sinh, ở trong vòng 48 giờ ngắn ngủi đã bắt được tội phạm về quy án!

"Bành bạch..."

Đại sảnh tiếng vỗ tay như thủy triều lại một lần nữa vang lên, chẳng qua là... Vẻ mặt của những ký giả kia đều có chút cổ quái —— bọn họ cảm thấy tài diễn xuất của Quý Hồng hoàn toàn có thể tranh cử giải Os­car.

- Bởi vì Phương Chấn tiên sinh bất hạnh qua đời, bên ngoài đối với hiện trạng của tập đoàn Bảo Hồ đều hết sức chú ý.

Đợi tiếng vỗ tay vừa dứt, Quý Hồng lại một lần nữa mở miệng:

- Hôm nay, các vị thấy tôi ở chỗ này, có thể cảm thấy tò mò, tại sao ôi lại xuất hiện ở nơi này. Thực không dám giấu, tôi cùng Phương Chấn tiên sinh có mối quan hệ hết sức thân thiết, đã bàn sinh ý với nhau nhiều lần. Mấy tháng trước, tôi cùng tiên sinh Phương Chấn đã đạt thành hiệp nghị hợp tác, mua lại cổ phần tập đoàn Bảo Hồ, trở thành cổ đông lớn thứ hai tập đoàn Bảo Hồ —— đây chính là nguyên nhân hôm nay tôi xuất hiện ở nơi này.

- Tiếp theo, tôi đại biểu toàn thể công nhân viên tập đoàn Bảo Hồ, đem tình hình trước mắt của tập đoàn Bảo Hồ hướng chư vị ký giả thân mến thông báo một chút...

Sau đó, trong sự mong đợi của mười mấy tên ký giả, Quý Hồng mặt không đổi sắc đem tình hình trước mắt của tập đoàn Bảo Hồ làm thành một cái báo cáo ngắn gọn.

- Quý tiểu thư, căn cứ vào những gì cô vừa nói, cô ở mấy tháng trước đã trở thành cổ đông lớn thứ hai tập đoàn, như vậy, hôm nay cô coi như là thay thế Phương Chấn tiên sinh, trở thành tân chủ tịch tập đoàn Bảo Hồ, nhân cơ hội này, ta đại biểu nhật báo kinh tế Hồng Kông gửi đến cô lời chúc chân thành nhất.

Sau khi Quý Hồng vừa dứt bài báo cáo, một gã phóng viên đến từ nhật báo kinh tế Hồng Kông đứng lên, đầu tiên là đối với Quý Hồng gửi lời chúc mừng, sau đó lời nói xoay chuyển, sắc bén hỏi:

- Theo tôi được biết, đoạn thời gi­an trước có lời đồn cô cùng Phương Chấn tiên sinh xảy ra mâu thuẫn, cái chết của Phương Chấn tiên sinh cùng với cô không thoát khỏi liên quan, xin hỏi cô đối với chuyện này có lời giải thích gì chăng?

- Mới vừa rồi Bạch tỉnh trưởng đã nói, công an tỉnh đã đem cụ thể tình huống vụ án nói ra . Thân là một người dân có nghĩa vụ đóng thuế, tôi cho là, chúng ta phải tin tưởng Đảng, tin tưởng chính phủ.

Đối mặt với vấn đề khó của tên phóng viên, Quý Hồng vẻ mặt nghiêm túc cấp ra câu trả lời chắc chắn.

- Bạch tỉnh trưởng, theo tin tức bây giờ, chủ tịch tập đoàn Vận Đạt bà Phương Hiểu Hồng bị cuốn vào vụ án của nguyên phó thường vụ tỉnh trưởng Hồ Gi­ang Tào Nghiễm Gi­ang, tập đoàn Vận Đạt giờ quần long vô thủ, dân vay mượn tiền Hồ Gi­ang chấn động, người người cảm thấy bất an.

Tên ký giả đến từ nhật báo kinh tế Hồng Kông sau khi kết thúc câu hỏi ngồi xuống, một gã phóng viên đến từ Phượng Hoàng Vệ đưa ra một vấn đề nan giải:

- Không biết Bạch tỉnh trưởng đối với sự kiện lần này có cách xử lý như thế nào?

- Theo luật pháp của quốc gia, lấy đó làm căn bản. Có câu nói, thiên tử phạm pháp xử tội cũng như thứ dân. Vụ án đồng chí Tào Nghiễm Gi­ang trước mắt đang được điều tra, nói vậy tương lai không lâu sau, các nghành liên quan sẽ cho chư vị một câu trả lời chắc chắn làm hài lòng mọi người. Còn về phần bà Phương Hiểu Hồng cuốn vào vụ án lần này, dẫn đến sự hoang mang lo sợ của dân vay mượn tiền Hồ Gi­ang. Chính phủ tỉnh ủy tương đối coi trọng, hơn nữa đã thành lập tiểu tổ lãnh đạo, sau đó không lâu sẽ cấp ra phương án cụ thể, đảm bảo sự ổn định thị trường vay mượn của Hồ Gi­ang.

"Bành bạch..."

Mặc dù không ít ký giả cũng biết tin tức Tào Nghiễm Gi­ang ngã ngựa, nhưng là nghe được câu trả lời chắc chắn của Bạch Quốc Du, tất cả ký giả hiện trường vỗ tay rối rít.

Sau khi tiếng vỗ tay chấm dứt, lại có mấy tên ký giả lần lượt đặt câu hỏi đối với Quý Hồng, hỏi những chuyện liên quan đến tập đoàn Bảo Hồ, đồng thời cũng đề cập đến việc sát nhập vào tập đoàn Hồng Hải của Quý Hồng.

Đối mặt với các câu hỏi của đám phóng viên, Quý Hồng không tránh nặng tìm nhẹ, thì cũng là trả lời qua loa cho xong, hoặc là tỏ thái độ, thủ đoạn không giống nhau, làm cho đông đảo đám phóng viên âm thầm cảm thán thủ đoạn cao siêu của Quý Hông, đồng thời cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Một tiếng sau, buổi công bố tin tức kết thúc, ba người Bạch Quốc Du ngồi trên đài chủ tịch dẫn đầu rời đi, các ký giả sau đó mới rời đi.

Ra khỏi đại sảnh buổi họp báo, Bạch Quốc Du cũng không có gấp gáp rời đi, mà là cùng đi với Quý Hồng, đi vào sảnh tiếp đãi của trung tâm hội nghị quốc tế.

Đại sảnh tiếp đãi, Bùi Đông Lai quan sát toàn bộ buổi họp báo công bố tin tức chờ đã lâu, nhìn thấy Quý Hồng bồi Bạch Quốc Du đi vào đại sảnh tiếp đãi, vội vàng đứng dậy, vẻ mặt mỉm cười đón chào:

- Bạch thúc.

- Có câu nói từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, Đông Lai, trừ phụ thân cậu ra thì việc lần này đã làm cho thúc thúc ta đây nhìn cậu bằng cặp mắt khác xưa a.

Bạch Quốc Du tán thưởng Bùi Đông Lai một câu, sau đó theo sự giúp đỡ của Bùi Đông Lai, ngồi ở trên gh.

Đỡ Bạch Quốc Du ngồi đến trên ghế, Bùi Đông Lai mới cười nói:

- Bạch thúc quá khen, Đông Lai có thể đi đến bước này, toàn dựa vào Bạch thúc chiếu cố, ân tình của Bạch thúc, Đông Lai khắc sâu trong lòng.

- Khắc ghi thật ra không cần, chờ cậu nhìn thấy Vũ Phu, để hắn tới tìm ta uống rượu là được.

Bạch Quốc Du cười ha ha, sau đó nói sang chuyện khác:

- Đông Lai, trước mắt tập đoàn Bảo Hồ đã rơi vào tay cậu, diệt trừ thế lực khắp nơi giành cái bánh ngọt kia, cậu sẽ đạt được nhiều phần nhất.

Lần này, Bùi Đông Lai không có lên tiếng, hắn biết lời của Bạch Quốc Du chẳng qua chỉ là bắt đầu.

- Tập đoàn Vân Đạt bên này, cậu sẽ phải để lại một chút lợi ích rồi, nếu không, sẽ khiến những người khác bất mãn.

Bạch Quốc Du vừa nói, thâm ý nhìn Bùi Đông Lai một cái.

Nghe được lời nói của Bạch Quốc Du..., Bùi Đông Lai biết Bạch gia không có coi trọng tập đoàn Bảo Hồ, thì cũng là coi trọng thị trường vay mượn tiền Hồ Gi­ang, lập tức cấp một câu trả lời chắc chắn:

- Đông Lai hết thảy đều nghe Bạch thúc, Bạch thúc an bài sao, Đông Lai tuyệt sẽ không làm trái.

Vừa dứt lời, Bùi Đông Lai ánh mắt xoay chuyển, nói:

- Bất quá... Bạch thúc, cháu có một thỉnh cầu nho nhỏ.

- Nga?

Chân mày Bạch Quốc Du trong lúc lơ đãng nhướng lên:

- Ngươi nói xem.

- Cháu đạt được khối bánh ngọt tập đoàn Bảo Hồ này đã hết sức thỏa mãn, khối bánh ngọt tập đoàn Vận Đạt này không dám hy vọng xa vời, bất quá... Cháu hy vọng người tiếp quản tập đoàn Vận Đạt là người cháu đề nghị.

Bùi Đông Lai nói ra mục đích của mình.

Bạch Quốc Du bất động thanh sắc hỏi:

- Người mà cậu đề nghị chính là Quý tiểu thư?

- Không phải.

Câu trả lời của Bùi Đông Lai ra ngoài phán đoán của Bạch Quốc Du:

- Cháu nghĩ để cho Ngô Sinh tiên sinh chịu trách nhiệm hết thảy sự vụ của tập đoàn Vận Đạt.

- Ngô Sinh?

Bạch Quốc Du đối với Ngô Sinh cũng không xa lạ gì, nghe được câu trả lời của Bùi Đông Lai, lập tức ngẩn ra:

- Đông Lai, đây là cậu muốn làm gì?

- Thực không dám giấu Bạch thúc, nói vậy ngài cũng biết trước đó không lâu ở Đông Hải đã cử hành buổi tụ hội vùng tam giác Trường Gi­ang. Ở lần tụ hội này, bởi vì bạn học của cháu là Ngô Vũ Trạch quan hệ với cháu quá gần, làm hại Ngô gia bị Phương gia trả thù, chịu tổn thất thật lớn.

Lời nói xong, Bùi Đông Lai lộ ra một bộ mặt kiên định, phần kiên định kia phảng phất chính là trời sập xuống cũng sẽ không thay đổi.

Nhận thấy được trên mặt Bùi Đông Lai toát ra sự kiên định, Bạch Quốc Du trầm ngâm chốc lát, nói:

- Nếu Đông Lai cậu đã nói như vậy, Bạch thúc cũng không có ý kiến gì. Bất quá... Đông Lai, cậu muốn Ngô Sinh tiếp quản, hết thảy đều phải nghe chỉ thị của Chính phủ tỉnh ủy.

- Đó là đương nhiên.

Thấy Bạch Quốc Du đáp ứng, Bùi Đông Lai thở phào nhẹ nhõm.

Bên tai vang lên tiếng nói chuyện của Bạch Quốc Du cùng Bùi Đông Lai, Quý Hồng tâm như gương sáng —— Ngô gia dần dần suy sụp có Bùi Đông Lai ủng hộ, có thể tái hiện huy hoàng mười năm trước không còn là mộng, ngược lại đây là chuyện ván đã đóng thuyền.

Bởi vì.

Hôm nay Bùi Đông Lai đã trở thành lão đại xã hội đen phía sau màn.

Chương 203 : Ngô gia quật khởi .

Màn đêm buông xuống, ánh đèn mờ nhạt chiếu sáng khắp nơi. Hàng Hồ được ca ngợi là thiên đường của nhân gi­an, tòa thành thị phảng phất như một mỹ nhân ôm đàn tỳ bà, tràn đầy vẻ hấp dẫn đồng thời lại mang theo vài phần lịch sử khiến cho nó thêm phần huyền bí.

Nó cùng với Đông Hải bất đồng —— so sánh với Đông Hải mà nói, cuộc sống về đêm ở Hàng Hồ có chút kém hơn.

Dưới ánh đèn lờ mờ, một chiếc Mer­cedes-​Benz s600 đang lướt như bay trên đường ở Hàng Hồ.

Trong ô tô, Ngô Sinh mới vừa bị buộc nhường lại chức Ngô gia gia chủ ngồi ở phía sau xe hơi, chau mày, vẻ mặt tương đối ngưng trọng.

Sở dĩ như vậy, là bởi vì nửa tiếng đồng hồ trước, hắn nhận được điện thoại của Quý Hồng.

Nếu như là ở thời gi­an trước đó, Quý Hồng ngày hôm qua gọi điện thoại cho Ngô Sinh, Ngô Sinh chưa chắc sẽ cảm thấy khẩn trương, dù sao ngày hôm qua Quý Hồng chẳng qua là một đại tỷ ở Đông Hải, chủ tịch tập đoàn Hồng Hải.

Nhưng mà.

Thân phận hôm nay của Quý Hồng lại bất đồng.

Xế chiều tin tức buổi họp báo của tập đoàn Bảo Hồ đã truyền khắp đại gi­ang nam bắc, ở thương giới đã gây ra một cơn địa chấn khổng lồ, cũng làm cho giới thương nhân cả nước biết được thủ đoạn kinh khủng của Xà mỹ nữ Quý Hồng.

Thân là một trong những tập đoàn lớn nhất Hàng Hồ, Ngô Sinh tự nhiên cũng nghe nói Quý Hồng là người thay thế cho Phương Chấn , trở thành tân chủ tịch tập đoàn Bảo Hồ.

Đồng thời, hắn còn biết, cùng Liễu Nguyệt được xưng là Đông Hải tuyệt đại Song Kiêu Hỏa mỹ nhân Quý Hồng cùng Liễu Nguyệt đúng là quan hệ đối địch, mà Ngô Vũ Trạch là bạn của Bùi Đông Lai lại cùng Liễu Nguyệt có quan hệ mật thiết.

Ở dưới dạng tình hình này, Quý Hồng đột nhiên gọi điện thoại hẹn gặp Ngô Sinh, Ngô Sinh theo bản năng cảm thấy, Ngô gia một lần nữa vì Bùi Đông Lai mà tai họa ngập đầu.

Ngay cả khi hắn đã rời khỏi vị trí Ngô gia gia chủ, chỉ là ... Sâu trong nội tâm hắn cũng không hy vọng thấy Ngô gia xuống dốc, đối với chuyện lần này, trong lòng của hắn tràn đầy lo lắng.

Nửa giờ sau, trong tâm trạng lo lắng bất an của Ngô Sinh, Mer­cedes-​Benz s600 đã tới trước cửa khách sạn So­phie ở Tây Hồ Hàng Châu.

Ô tô dừng hẳn, Ngô Sinh ngẩng đầu nhìn thoáng qua khách sạn So­phie ở Tây Hồ kết hợp hoàn mỹ văn hóa truyền thồng Trung Quốc và nét hiện đại thời thượng của nước Pháp, phun ra một ngụm khó chịu thật sâu, cắn răng bước xuống ô tô, một mình một người tiến vào khách sạn.

Mười phút sau.

Dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ , Ngô Sinh đã tới trước cửa phòng VIP.

Mặc dù Ngô Sinh đã rất cố gắng khống chế suy nghĩ của mình, chính là ... Đứng ở trước cửa phòng , hắn vẫn lộ ra một chút khẩn trương.

Bởi vì khẩn trương, bước chân của hắn có chút chột dạ hơn nữa trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

"Hô... Hô... Hô..."

Liên tục hít sâu, Ngô Sinh liền gõ vang cửa phòng.

- Mời vào.

Tiếng gõ cửa vừa dứt, trong phòng truyền ra một thanh âm quyến rũ, chẳng qua là... Thanh âm kia rơi vào trong tai Ngô Sinh không có gợi lên được dục vọng của hắn, ngược lại, thanh âm kia giống như là tiếng gọi của ác ma vậy, làm cho trái tim của hắn treo lên tận đến cổ họng.

" Két"

Kèm theo một tiếng vang nhỏ, Ngô Sinh mang tâm tình khủng hoảng, đẩy cửa bước vào.

Trong đại sảnh phòng , Quý Hồng giống như ngày thường giống nhau, cởi bỏ giày cao gót, chân trần dẫm trên mặt thảm, đứng ở một bên cửa sổ, bưng một chén rượu đỏ, thưởng thức cảnh đêm.

- Quý tiểu thư.

Thấy bóng lưng mê người kia của Quý Hồng, trong lòng Ngô Sinh không có một chút dục vọng nào, mà là thức thời đứng ở cửa vào gi­an phòng, giọng nói phức tạp chào hỏi Quý Hồng đưa lưng về phía hắn.

Bên tai vang lên lời chào mang theo vài phần lo lắng của Ngô Sinh, Quý Hồng xoay người, vẻ mặt mê người mỉm cười, nói:

- Ngô tiên sinh, tôi chờ ông đã lâu, tới, mời ngồi.

Vừa nói, Quý Hồng làm ra một tư thế mời ngồi, hơn nữa bước nhanh đi tới ghế sa lon bên cạnh, tự mình rót cho Ngô Sinh một ly rượu đỏ.

Thấy Quý Hồng nhiệt tình như vậy, trong lòng Ngô Sinh ngẩn ra, cũng không dám tùy tiện ngồi xuống.

- Ngô tiên sinh còn đứng làm cái gì?

Quý Hồng đem ly rượu đỏ đặt trước mặt Ngô Sinh, mỉm cười nói:

- Mời ngồi.

- Quý tiểu thư, không biết cô tìm tôi là có chuyện gì?

Trong tay bưng ly rượu đỏ, nhưng Ngô Sinh không có uống, mà là trước tiên hướng Quý Hồng hỏi.

- Không biết Ngô tiên sinh đối với thị trường vay mượn tiền này có hứng thú hay không?

Cùng Ngô Sinh bất đồng, Quý Hồng không có trả lời câu hỏi, mà là mỉm cười hỏi lại.

Ân?

Nghe được câu hỏi của Quý Hồng, Ngô Sinh một lần nữa ngẩn ra, trong lòng âm thầm suy nghĩ mục đích của Quý Hồng, không dám trả lời dễ dàng.

- Quý tiểu thư, mọi người đều biết, thị trường cho vay mượn là một lĩnh vực lợi nhuận vô cùng lớn, rất nhiều nhân sĩ thương giới đều tranh nhau chui vào bên trong, tôi tự nhiên có hứng thú.

Ngô Sinh trầm ngâm một phen, nói:

- Bất quá Ngô mỗ tự mình biết rõ, cái lĩnh vực kia không phải là Ngô mỗ cùng Ngô gia có khả năng tiến vào.

- Ngô tiên sinh khiêm tốn rồi.

-

Quý Hồng cười lắc lắc ly rượu đỏ, hỏi:

- Ngô tiên sinh, nếu có người muốn đem tập đoàn Vận Đạt gi­ao cho ông xử lý, ông có hứng thú không?

"Bá!"

Nếu như lúc trước mà nói, Ngô Sinh chẳng qua là đối với lời nói của Quý Hồng cảm thấy nghi ngờ cùng kinh ngạc, như vậy, giờ khắc này, nghe được Quý Hồng nói muốn đem tập đoàn Vận Đạt gi­ao cho mình xử lý, Ngô Sinh trực tiếp bị dọa cho ngây người.

Không sai ...

Hắn trực tiếp bị dọa cho ngây người!

Thân là một trong những tập đoàn lớn nhất Hàng Hồ, Ngô Sinh chính là rất rõ ràng, lợi nhuận hàng năm của tập đoàn Vận Đạt kinh khủng cỡ nào.

Có thể không chút nào khoa trương, bao gồm những tập đoàn cho vay mượn tiền ở bên trong, tất cả tập đoàn trong thương giới đều muốn thay thế vị trí không thể rung chuyển được của Phương Hiểu Hồng ở thị trường cho vay ở Hàng Hồ, chẳng qua là... Bởi vì Phương Hiểu Hồng có Tào Nghiễm Gi­ang ủng hộ, bọn họ chỉ có thể đem lòng dục vọng áp chế... Lại áp chế, đem ý niệm trong đầu đó giấu thật sâu ở trong nội tâm.

- Quý tiểu thư, cô đây là có ý gì?

Khiếp sợ thật nhiều, sắc mặt Ngô Sinh phức tạp nhìn Quý Hồng.

Giờ khắc này, hắn bị Quý Hồng làm cho hồ đồ.

- Ngô tiên sinh có biết Bùi tiên sinh chăng? Ân, hắn và con của ông là đồng học.

Quý Hồng một lần nữa chuyển hướng đề tài.

Lộp bộp!

Thấy Quý Hồng nhắc tới Bùi Đông Lai, phần kinh ngạc còn sót lại trong lòng Ngô Sinh tan biến không còn chút gì, thay vào đó là vẻ hoảng sợ.

- Biết.

Ngô Sinh thở dài, trong con ngươi hiện rõ khủng hoảng cùng lo lắng không che dấu chút nào.

- Bùi tiên sinh để cho tôi chuyển cáo tới ông, bởi vì nhi tử ông tại lần tụ hội vùng tam giác Trường Gi­ang trong lúc cùng hắn quá thân cận, đưa đến cục diện Ngô gia gặp phải sự chèn ép của Phương gia, tổn thât trầm trọng.

Quý Hồng không chút để ý, nói:

- Vì đền bù tổn thất của Ngô gia, Bùi tiên sinh nguyện ý đem mươi phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt gi­ao cho Ngô gia, đồng thời do ông chịu trách nhiệm xử lý tập đoàn Vận Đạt.

"Oanh!"

Bên tai vang lên lời nói không chút để ý của Quý Hồng, Ngô Sinh chỉ cảm thấy một đạo sấm rền nổ vang bên tai mình, đầu óc trống rỗng không nói, hai mắt mở to nhìn, trên mặt hiện lên bốn chữ "không thể tin nổi"!

Không thể tin nổi sao?

Đúng vậy!

Vốn là Ngô Sinh lại lo lắng bởi vì Ngô Vũ Trạch quan hệ với Bùi Đông Lai quá gần là nguyên nhân, Ngô gia một lần nữa gặp phải tai ương, mà hôm nay, Quý Hồng lại nói cho hắn biết, Bùi Đông Lai vốn bị thành viên Ngô gia coi là tai tinh kia lại muốn đem mười phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt đưa cho Ngô gia, hơn nữa để cho hắn xử lý sự vụ của tập đoàn Vận Đạt...

Nếu như... Nếu như không phải lời này xuất ra từ chính miệng của Quý Hồng, Ngô Sinh nhất định sẽ cho đối phương là một người điên!

Nhưng mà.

Cho dù là xuất ra từ miệng của Quý Hồng, Ngô Sinh vẫn có một cảm giác như đang nằm mộng, hắn thậm chí hoài nghi mình xuất hiện ảo giác!

- Bùi tiên sinh trước mắt là lão bản của tôi, tôi ở đây là vì hắn mà làm công.

Thấy Ngô Sinh bị dọa cho cả kinh trợn mắt há mồm, vẻ mặt Quý Hồng phức tạp nói:

- Cho nên, ông hoàn toàn không cần hoài nghi lời của ta!

Quý Hồng lại đi làm việc cho Bùi Đông Lai

Một lần nữa nghe được lời nói của Quý Hồng..., Ngô Sinh đột nhiên cảm giác được cái thế giới này tan vỡ!

Bởi vì... Tất cả chuyện này quả thực là làm cho người ta khó có thể tin!

Mắt thấy Ngô Sinh hoàn toàn bị kinh ngạc đến ngây người, Quý Hồng không có giải thích cái gì, mà là bưng lên ly rượu đỏ, nhẹ nhấp một ngụm, bộ dáng ưu nhã tới cực điểm.

"Hô... Hô..."

Không biết qua bao lâu, Ngô Sinh thở một hơi thật dài, nuốt nước bọt, mang theo vài phần không tin nhìn Quý Hồng, hỏi:

- Quý tiểu thư, ý của cô là, hôm nay là Bùi tiên sinh âm thầm tiếp thu toàn bộ tài sản của Phương Chấn cùng Phương Hiểu Hồng lưu lại sao?

- Hắn ngay cả ta cũng có thể thu phục, tiếp thu cái này, có gì kỳ quái sao?

Quý Hồng trả lời một nẻo, tuy nhiên nó có sức thuyết phục hơn.

- Hắn... Hắn thật muốn đem mười phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt gi­ao cho Ngô gia, hơn nữa để cho tôi đi xử lý sự vụ tập đoàn Vận Đạt?

Có lẽ là cảm thấy tất cả thật sự là bất khả tư nghị, Ngô Sinh vẫn có chút không tin.

Dù sao... Hắn biết rõ, mười phần trăm cổ phần tập đoàn Vận Đạt đổi thành tiền mặt là một con số thiên văn, hắn rõ ràng hơn, xử lý sự vụ tập đoàn Vận Đạt đối với cả Ngô gia có ý nghĩa như thế nào.

Có thể không chút nào khoa trương, nếu như Quý Hồng nói là sự thật, Ngô Sinh có một vạn lý do để tin tưởng, Ngô gia đang từ từ xuống dốc, bởi vì lần này mà có cơ hội quật khởi!

- Lúc hắn đề nghị việc này với Bạch tỉnh trưởng thì tôi cũng ngồi gần đó.

Quý Hồng nghiêm mặt nói:

- Bạch tỉnh trưởng đáp ứng lời đề nghị của hắn!

Một lần nữa nghe được câu trả lời thuyết phục của Quý Hồng..., cuối cùng cũng tin vào điểm này, hắn cơ hồ từ trên ghế sa lon nhảy dựng lên, vẻ mặt cảm kích nhìn Quý Hồng nói:

- Mời Quý tiểu thư giúp tôi cám ơn đại ân đại đức của Bùi tiên sinh.

- Tạ ơn Bùi tiên sinh thì không cần, tôi hẳn là nên cảm thấy may mắn khi con của ông đã kết gi­ao với một người bằng hữu đáng giá như vậy, giống như trước ông cũng có thể may mắn, con của ông ở trong thời gi­an mấu chốt, làm ra lựa chọn chính xác nhất!

Lần này, Ngô Sinh không trả lời, trong đầu của hắn không khỏi nghĩ, ngày đó ở tụ hội vùng tam giác Trường Gi­ang, Bùi Đông Lai bị mọi người coi là ôn thần; hắn vậy mà đang nhớ lại lúc Ngô Vũ Trạch cùng Bùi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net