[ĐOẢN VĂN] TỚ YÊU CẬU, YÊU ĐẾN TRỜI TÀN ĐẤT TẬN CŨNG KHÔNG MUỐN PHẢI XA CẬU <3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Baekhyun a ~ Thì ra tớ là đại thụ của cậu! Vậy mà bây giờ mới biết.

Chanyeol bước ra từ phòng tắm, khuôn mặt ướt nước, phong thái phiêu phiêu tiến đến chỗ Baekhyun đang ôm điện thoại lên mạng.Ôm lấy cậu từ phía sau, còn cố ý véo mạnh mông ai kia một cái.

- A. Cậu nói bậy gì thế? Tớ làm gì có như thế bao giờ?

Baekhyun khuôn mặt đỏ ửng, chiếc miệng nhỏ cong lên phản bác.

- Thật sao?

- Tất nhiên.

Baekhyun đáp như một lẽ dĩ nhiên. Âm thầm che dấu chiếc điện thoại đang cầm trên tay. Hắn biết rồi sao? Ảnh đại diện Kakaotalk của cậu bị fan soi ra là có thâm ý, tin này đã đến tai hắn rồi sao?

Mang mông lung suy đoán thì cả cơ thể đột ngột bị nhấc bổng, Chanyeol to xác ôm Baekhyun vào trong lòng, ghé sát vào tai cậu nói nhỏ:

- Tớ thấy cả rồi! Rõ ràng là có tình cảm với tớ! Thế mà không chịu thổ lộ. Tớ bảo thích cậu nhiều như thế mà cậu có bao giờ chịu nói Baekhyun cậu cũng yêu tớ đâu?

Giọng điệu hờn dỗi, Chanyeol ngày thường luôn vui vẻ tươi cười mà lúc này lại tủi thân vì có người không chịu nói yêu mình kia kìa! Bực bội cố tình càn quấy Baekhyun, cắn mạnh vào môi cậu một phát.

- Ưm... Đau...

Baekhyun đẩy hắn ra, trừng mắt nhìn lại. Nằm trong lòng Chanyeol thật sự rất ấm, cả không gian xung quanh đầy vương vấn mùi cơ thể đầy nam tính kia. Ngắm nhìn hắn từ góc độ này, Chanyeol rất đẹp, đẹp như một vị thần trong thần thoại Hi Lạp, mang sức sống mãnh liệt.

- Cũng không phải là không thích cậu, thật ra, tớ yêu cậu...

Yêu nhiều lắm, yêu từ rất lâu rồi, cậu ấy đến mức sợ không thể nhìn thấy mỗi ngày, sợ cậu có bạn gái, sợ cậu chụp ảnh với cô gái khác, sợ cậu thích tớ chỉ là thức thời.

Cậu quàng tay ôm lấy cổ hắn, kéo hắn lại gần mình, đặt lên đó một nụ hôn ngọt ngào, như đền bù việc không thèm nói hắn biết cậu cũng có tình cảm với hắn.

Nụ hôn này là Baekhyun chủ động, mang theo sự dịu nhẹ và chút thậm thụt, ngắt quãng và cũng quyến luyến khiêu khích.

- Baekhyun à! Giá như cậu nói điều này sớm một chút thì có lẽ bây giờ, chúng ta đã là quan hệ yêu đương rồi. Tất cả là do cậu đấy. Tớ phải phạt cậu thế nào đây?

Đưa tay mò mẫm bên trong vạt áo Baekhyun, Chanyeol như chú cún nhỏ, đưa lưỡi liếm một vòng trên môi cậu.

- Giờ thì sao? Chả phải cậu biết rồi sao? Bây giờ bắt đầu cũng không muộn mà.

Ý cậu là bắt đầu quan hệ yêu đương.

Nhưng Chanyeol lại kinh ngạc:

- A, là cậu đang chủ động dâng hiến đó sao?

Con thỏ con cậu từ khi nào đã biết dụ dỗ kẻ khác thế hả? Chanyeol không hề e dè mà bắt đầu một loạt động tác ám muội, cơ thể mềm mại mà dẻo dai trong tay có chút vùng vằng khó chịu nhưng cũng phối hợp với hắn rất nhịp nhàng.

- Tớ không có ý đó?

Baekhyun ngăn không cho hắn càn quấy đến nửa thân dưới, vội cầm tay hắn lại đặt lên trên ngực mình.

Chanyeol "a" lên một tiếng rồi cười to, ý bảo bối là muốn hắn chậm rãi từng động tác một sao?Vội vã không làm nên đại sự được rồi, điều này hắn ghi nhận, đêm còn dài, cả đêm nay nhất định sẽ ăn sạch con thỏ ngang ngược này, từ gốc tới ngọn.

Cúi người hôn lấy Baekhyun, nhẹ nhàng đặt lên giường rồi cúi người bao phủ lên cậu ấy. Khuôn mặt ôn nhu nhìn cậu, rất nghiêm túc nói:

- Park Chanyeol thích Byun Baekhyun. Thích đến mức chỉ muốn có được cậu thôi. Nào baekhyun, cũng nói thích tớ đi!

Hôn lên mái tóc mai của Baekhyun, chờ đợi cậu đáp trả:

- Baekhyun tớ cũng yêu Chanyeol, yêu đến trời tàn đất tận cũng mãi muốn có cậu.

...

- Được, vậy đêm nay, thức cùng tớ nhé!

Chanyeol phóng túng cầm tay Baekhyun bắt cậu cởi áo của hắn, Baekhyun đỏ mặt, đôi mắt nhắm chặt không muốn nhìn hắn.

- Cũng đâu phải lần đầu, cậu còn ngại hay sao? - Chanyeol cười tinh anh.

Baekhyun không đáp, kiên định nhắm chặt mắt.

...

Không phải ngại, mà là rất ngại, ngại việc sợ hắn cũng biết cậu cũng muốn hắn, ngại việc hắn thấy mình rên rỉ dưới thân hắn. Baekhyun cũng là nam nhi, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy ngại rồi.

Chanyeol hôn đến đôi môi Baekhyun tươi bậu mới quyến luyến rời khỏi, dần dà hôn xuống dưới.

- A... ưm...

Baekhyun bị hắn càn quấy đến nỗi giả vờ không quan tâm cũng không được, mở mắt ra, đôi môi xinh đẹp mắng hắn:

- Lưu manh, không biết tiết tháo!

Chanyeol không trả lời vì bận chu du tìm kiếm xứ sở lạ, nghĩ thầm trong lòng: Phải, tớ là lưu manh, không có tiết tháo cũng chỉ không có tiết tháo với mình cậu.

End 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net