1: Khải-Nguyên
Vào giờ ấy, phút ấy, trong cái phòng ấy, có 2 bạn chẻ đang...
- Nguyên: Khải ca ah~ .. Mạnh chút nữa đi, nhanh nữa,... ah~ đã ghê...ê..ê
- Khải: Em nằm im đi, nhúc nhích hoài... a mỏi muốn chết đây, aiza...
E thật là....
- Nguyên: A mạnh tí nữa đi.. yếu xìu vậy, ăn cơm rồi vứt xó nào rồi hả? ... Mấy hôm kia a làm mạnh sướng thế mà.. hức hức.
- Khải: Vào toi lẹt hết rồi, mà e có nằm im cho a làm k, như thế là mạnh lắm rồi... còn lắm mồm a ko làm nữa đâu... *nhăn mặt*
- Nguyên: Thôi mà.. tiếp đi.. ố ôi.. đã gê í.... ưm..ưm... A là số một mà .. *nhắm tít mắt* *hưởng thụ-ing*
- Khải: Vận nội công đến 5/10 rồi đấy k sướng sao được. ah~………Ahhh . A mà dùng hết chắc e la oai oải.. lần sau k zám cho a làm nữa đâu muahahaha *cười dâm*
- Nguyên: Khải gia là nhất ah~ . Yêu Khải gia nhất đời :* :* *chụt*
- Khải: E thì lúc nào cũng yêu a yêu a , vậy mà hôm nào cũng bắt a làm ntnày, mệt chết được *zở khóc zở cười*
- Nguyên: Bộ a k muốn ... hắc hắc .. ah...ư.. đã thật >.<
- Khải: Muốn cái đầu em, ngày nào cũng bắt a đấm lưng, đau gì đau mãi thế, hành a vừa thôi. -_-
-Nguyên: Vậy thì khỏi đi..tôi là tôi k thèm a~...hứ.. *liếc*
- Khải: Ah~ Thôi mà bảo bối, a xin lỗi ah~ . Đừng giận a mà, a hứa sẽ đấm
lưng , xoa mông cho e mỗi tối mà. *chụt* *chụt*
Nguyên: Cái gì mông... *trợn mắt*
Khải: á...á. ko ko phải. đấm lưng... xoa...lưng. *gãi mông*
- Nguyên: A ra sofa ngay cho tôi... không cần nói nhiều...
- Khải: Nguyên Tử ah~ .. a xin lỗi mà.. a lỡ lời ... đừng để a sofa mà. muỗi chích a đau...
- Nguyên: Đau thì kệ xác cái tên mặt than nhà a, đồ xấu xa... hứ.... đồ lợi dụng xờ mông... hứ... biến ngay cho tôi.... *nguyên ơi bớt nóng con, uống tí rượu cho hạ hỏa nè*
* Thế là bằng 1 cước.. Khải đã bị đá văng ra xô pha nằm...
- Au: Khải Khải.. sofa vuôi nha cưng.. muahaha...
- Khải: Cái gì??? *mặt đen như đít nồi*
- Au: À ko có gì ah~ ... thực k có gì ah~ *xách dép chạy*
- Khải: *Xách mông, vác dao đuổi theo*
- Au: Mấy mem ơi cứu au..... Nguyên ơi cứu má ... á...á...á...
- Mem: Gì mà giữa đêm chó la ing ỏi v nè.. aizza...
- Nguyên: bố mấy con bán hủ tiếu k cho pà ngủ... gõ gõ... trùm mền... *bụng thì gọi tên hủ tiếu ngàn lần*
END
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net