CHƯƠNG 2: TÌM HIỆN TRƯỜNG VỤ ÁN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Tấn Phát kiểm tra lại hiện trường vụ án và thi thể, phát hiện bàn tay phải của nạn nhân có vết mực bút bi lem ở bàn tay đặc biệt ở chỗ dưới ngón út. Điều này chứng tỏ nạn nhân trước khi chết có thể đã ghi chép gì đó khá nhiều, tạo ra vết lem dưới ngón út xuống bàn tay.

Trong lúc đội điều tra đang bế tắc thì Tấn Phát tổng kết lại vật chứng ở hiện trường và tình trạng thi thể của nạn nhân, và dựa vào những phát hiện quan trọng mà anh ta đã phát hiện. Anh ta đưa ra suy luận chắc chắn rằng "Đây chắc chắn không phải hiện trường thật sự của vụ án." Anh ta giải thích rằng nạn nhân trước khi chết đã ghi chép khá nhiều, để lại vết mực bút bi lem trên bàn tay phải, và xung quanh hiện trường trên bãi cỏ không có dấu vết nạn nhân đã từng đi qua đây.

Tấn Phát tiếp tục với đề xuất rằng hiện trường thực sự có thể nằm ở một nơi khác, có thể là thư viện hoặc ký túc xá. Anh ta chỉ vào hiện trường và nói, "Có khả năng đây không phải là nơi xảy ra vụ án. Chúng ta nên tập trung mở rộng điều tra tại các địa điểm khác, như thư viện hoặc ký túc xá, nơi nạn nhân có thể đã ghi chép và để lại dấu vết khác."

Đội trưởng Hiếu ngạc nhiên về sự quan sát và nhạy bén của Tấn Phát. Anh ta nói, "Tấn Phát, cậu đã giúp cho đội điều tra thêm bước tiến mới. Sự nhạy bén của cậu trong việc nhận biết chi tiết và suy luận làm cho chúng ta có cái nhìn mới về vụ án. Điều này có thể mở ra những hướng đi mới và quan trọng cho cuộc điều tra. Cảm ơn cậu đã đưa ra những quan điểm cần thiết."

Đội trưởng Hiếu nói với đội điều tra của mình, "Hãy đi kiểm tra camera an ninh trong trường, các lớp, thư viện và ký túc xá." Anh ta nhấn mạnh mục tiêu của cuộc điều tra là tìm kiếm thông tin từ các nguồn khác nhau để xác định địa điểm chính xác của vụ án.

Anh ta có nói thêm, "Chúng ta đã nhận được những gợi ý quan trọng từ Tấn Phát về việc nạn nhân có thể đã ghi chép trước khi chết. Các địa điểm như lớp học, thư viện và ký túc xá có thể là những nơi mà nạn nhân đã đến và để lại dấu vết quan trọng. Camera an ninh sẽ giúp chúng ta theo dõi hành động của nạn nhân và có thể xác định được thời điểm và nơi mà sự kiện quan trọng đã xảy ra."

Một đội viên trong đội có thắc mắc nhìn đội trưởng Hiếu và hỏi "Tại sao phải kiểm tra thư viện?".

Đội trưởng Hiếu giải thích:

"Thứ nhất, thư viện thường là nơi mà những người nghiên cứu, sinh viên hay người học tập đến để tìm hiểu. Nếu nạn nhân có thói quen sử dụng thư viện, có khả năng họ đã để lại những dấu vết, ghi chú, hoặc thông tin quan trọng mà chúng ta có thể sử dụng để xác định địa điểm xảy ra vụ án.

Thứ hai, thư viện thường trang bị camera an ninh. Nếu chúng ta có thể xem xét hình ảnh từ camera này, chúng ta có thể theo dõi hành trình của nạn nhân và xác định thời điểm chính xác họ đã ở đó.

Thứ ba, trường học có chương trình học mới phổ biến trong năm nay và khó nên thư viện mở cửa 24/24, điều này càng làm cho thư viện trở thành một địa điểm quan trọng trong cuộc sống hàng ngày của các sinh viên."

Khi đội trưởng Hiếu giải thích xong, đội điều tra cùng Tấn Phát tiến vào ký túc xá nữ

Sau khi được cho phép và biết được thông tin nạn nhân ở phòng 203 trong ký túc xá nữ được biết nạn nhân sống chung với một bạn Quyên. Với thông tin rằng Quyên đã về quê và chưa quay lại, do đó không phải là nghi phạm trong vụ án, đội điều tra và Tấn Phát quyết định tập trung vào quá trình lục soát phòng để tìm kiếm manh mối khác có thể giúp giải quyết sự kiện.

Đội điều tra và Tấn Phát kiểm tra mọi phần của phòng, tập trung vào việc phát hiện các vết tích như dấu vết, dấu tay, hoặc vết máu. Nếu có bất kỳ điều gì bất thường, họ đánh dấu và ghi chép lại, xác định vị trí và mô tả chi tiết của mỗi vết tích.

Tận dụng việc lục soát và tịch thu tất cả các vật dụng của nạn nhân trong phòng như sách, máy tính, điện thoại, và ghi chú để tìm kiếm thông tin quan trọng. Thu thập thông tin từ những người sống gần phòng 203 về bất kỳ sự kiện hoặc hoạt động nào đáng chú ý mà họ có thể nhớ.

Quá trình kiểm tra phòng 203 trong ký túc xá nữ đã được thực hiện một cách cẩn thận và toàn diện, với sự hỗ trợ chủ động của đội điều tra và sự quan sát nhạy bén của Tấn Phát. Khi Tấn Phát phát hiện bàn học của nạn nhân không có balo đi học và bút của nạn nhân cũng không xuất hiện, anh ta đưa ra kết luận rằng "Đây không phải là hiện trường vụ án."

Đội trưởng Hiếu, sau khi xác nhận thông tin từ Tấn Phát và chấp nhận kết luận rằng hiện trường không nằm trong phòng 203, đưa ra đề xuất mới. Anh ta nhìn Tấn Phát và nói, "Vậy thì có thể hiện trường vụ án ở thư viện hoặc lớp học của trường, chúng ta mau nhanh qua đó kiểm tra."

Tấn Phát đã đưa ra những quan điểm quan trọng khi nói, "Lớp học là không thể, bởi vì cuối mỗi ca học, các bảo vệ đi từng lớp kiểm tra và khóa cửa phòng. Mực lem trên bàn tay phải của nạn nhân khá nhiều cho thấy nạn nhân trước khi bị sát hại đã ghi chép gì đó rất nhiều. Nơi lý tưởng để ghi chép một cái gì đó chỉ còn ký túc xá và thư viện. Ký túc xá thì không thấy bút viết và balo của nạn nhân, nên có thể hiện trường có thể là ở thư viện vì khoảng thời gian đó thư viện rất ít người."

Đội điều tra, sau khi nghe những lập luận của Tấn Phát, đã nhanh chóng tiến đến thư viện của trường. Họ chấp nhận và tin tưởng vào quan điểm và suy luận của Tấn Phát, đặt hi vọng rằng thư viện có thể là nơi chứa đựng những manh mối và bằng chứng quan trọng về vụ án.

Sự may mắn khi có nhân chứng trong thư viện đã giúp đội điều tra và Tấn Phát xác định thêm thông tin quan trọng. Từ nhận định của nhân chứng, nạn nhân đã bước vào thư viện khoảng 23h30, giúp xác nhận rằng thư viện là hiện trường của vụ án.

Tuy nhiên, điều quan trọng là thư viện rất rộng và có những kệ sách có thể làm khuất đi tầm quan sát của camera an ninh trường. Điều này đặt ra thách thức về việc xác định chỗ thủ phạm đã ra tay trong thư viện này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net