Chương 8: Ok

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, hôm sau rồi lại hôm sau nữa, Eunbi vẫn im re chưa chịu nói ra quyết định của mình. Sự im lặng của em khiến Jung Yerin cực kì cực kì sốt ruột. Nhưng nhìn chung cô lại không để em thấy được bộ dạng khẩn trương của mình, lúc nào cũng trưng ra bộ mặt tươi rói và nụ cười sẵn trên môi. Đúng là giỏi che giấu.

Chuyến đi của Eunbi vô tình lại quay ngược trở về nước Áo, trở lại nơi em bắt đầu khởi hành trước đó. Trước đó khi đi cùng Yewon em cũng chỉ đến đây như một trạm bắt đầu, chưa thăm thú gì nhiều nên khi Yerin rủ rê em liền chẳng nghĩ nhiều mà đi theo. Điểm đến đầu tiên vẫn là thủ đô.

- Viena, thủ đô xinh đẹp của Áo, xin chào!

Jung Yerin vừa đặt chân đến thủ đô đã vui vẻ kêu lên. So với lúc ở Slovenia, dáng vẻ cũng vẫn không khác là bao, ý là vẫn tưng tửng như trước.

- Chị thích Áo lắm à?

- Không có, đến nước nào chị cũng nói câu này hết mà. Một lời chào để có được một chuyến đi vui vẻ, hì~

Eunbi đến chịu luôn rồi. Em lắc lắc đầu, cũng không quá hào hứng nhưng vẫn đưa máy lên chụp lại vài tấm ảnh. Tiếng máy chụp hình kêu lên tanh tách, dáng vẻ chăm chú của Eunbi khiến cho em trông chẳng khác gì một nhiếp ảnh gia. Mà ống kính của nhiếp ảnh gia Hwang lại rất hay đặt ở chỗ của người bạn đồng hành, cũng bởi lẽ đó nên trong mắt người qua đường cả hai chính là nhiếp ảnh gia và người mẫu. Nhưng cũng có một số người để ý hơn, họ nhìn cả hai, chỉ chỉ vài cái rồi cười cười, không rõ ý tứ như thế nào nhưng hình như đang có suy nghĩ gì đó khá đặc biệt. Có thể nghĩ đến nhiều nhất chính là trong đầu họ, Yerin và Eunbi chính là một cặp tình nhân ngọt ngào. Chắc hẳn là thế rồi.

- Chúng ta đi uống cà phê đi Eunbi!

Yerin sau một hồi ngắm nghía chơi đùa cũng bắt đầu thực hiện chuyến đi. Cô nắm tay em, kéo em đi, len lỏi qua dòng người, dù đông đến mấy cũng không buông tay. Trong làn gió lạnh thổi qua, chiếc áo măng tô màu kem quen thuộc của cô bị thổi đến ép sát vào người, mái tóc xõa dài cũng bị thổi ngược về sau. Nhưng Eunbi không được thoải mái như Yerin, hôm nay em ương bướng không chịu khoác áo măng tô, trên người chỉ có độc một chiếc áo khoác mỏng mà thôi. Em hơi nhíu mày vì gió, em đi chậm lại, bàn tay còn lại đưa lên che mắt. Có vẻ như tuyết sắp rơi thì phải, em cảm thấy hình như có vài hạt lành lạnh chạm vào da thịt, lạnh đến rùng mình.

- Lại đây nào, chị nghĩ chúng ta nên về khách sạn thôi!

Yerin thấy hết, cô dùng lực kéo em lại, lại lấy cả thân mình đỡ lấy em, một khung cảnh có hơi lãng mạn xuất hiện. Chiếc khăn đang quàng trên cổ Yerin, một chiếc khăn màu xanh nhạt, chớp mắt một cái giờ đã an vị trên cổ Eunbi. Hai bàn tay của em được Yerin xoa xoa, hà hơi ấm vào rồi lại gắt gao ủ vào lòng. Dáng vẻ chăm sóc tận tình đến mức chỉ chớp mắt đã khiến em cảm thấy ấm áp vô cùng, trong tim như được sưởi ấm bằng lò sưởi cỡ lớn luôn.

- Đi nhanh nhanh nào, chị nghĩ là tuyết sắp rơi rồi đấy!

Lần này tuy miệng nói đi nhanh nhưng Yerin lại chỉ chầm chậm bước đi. Cô cẩn thận ủ hai bàn tay lành lạnh của em, chốc chốc lại ôm lấy em, ủ một hồi rồi mới đi tiếp. Thương thì thương thật nhưng cả hai tính đi như thế đến bao giờ đây, có chắc là sẽ đến được khách sạn chứ?
_______________________

Chuyện đến được khách sạn cũng đã là chuyện của gần hai mươi phút sau. Rất may là cả hai không ai bị lạnh nhưng quần áo thì đều đã bị tuyết làm cho ẩm ướt hết cả rồi. Yerin nói đúng, hai người chỉ vừa bước vào khách sạn tuyết liền rơi nhiều hơn, chốc chốc đã phủ trắng khắp nơi. Nghe nhân viên khách sạn nói đây chính là trận tuyết đầu mùa, có lẽ ngày mai sẽ khó lòng ra ngoài được rồi.

- Eunbi, cà phê không?

Miệng thì hỏi nhưng trên tay Yerin đã cầm sẵn hai ly cà phê nóng hổi rồi. Đây là lần đầu tiên cả hai cùng ở chung phòng với nhau, cảm giác cũng có chút hơi ngại. Nhưng Jung Yerin cũng giỏi làm bầu không khí bớt ngượng nên chỉ trong một lúc đã ổn rồi. Tách cà phê nóng hổi phủ thêm một lớp kem, món cà phê đặc trưng của nước Áo, trước kia Eunbi đã từng thưởng thức qua rồi nhưng uống cùng Yerin lại có cảm giác rất khác.

Em nhấp một ngụm cà phê ấm, thư giãn tựa người vào chiếc sofa mềm mại, tận hưởng sự ấm áp từ chiếc lò sưởi. Hừm, có lẽ lần sau em nên mang theo áo ấm ra ngoài, việc lần này quả là một bài học to lớn mà.

- Chị đã đặt hai vé xem hòa nhạc cho buổi tối ngày mốt, em có muốn đi không?

- Hòa nhạc?

- Ừ, một buổi hòa nhạc cổ điển với các tiết mục biểu diễn bằng dương cầm, vĩ cầm, hát opera nữa. Đã lâu rồi chị không đi xem diễn mà đến Áo thì làm sao có thể bỏ qua. Em đi không?

- Tùy ý chị.

Eunbi đã nghe nhiều về các buổi hòa nhạc nhưng em không phải là một fan của thể loại này. Tuy nhiên nếu có người đi cùng thì em cũng không ngại, một trải nghiệm mới thì luôn có mặt tốt của nó, chắc chắn rồi.

Ánh đèn phòng có hơi vàng, không quá sáng nên cảm giác dịu mắt hơn rất nhiều. Nhưng cũng vì ánh đèn hơi tối nên cảm giác cũng có chút hương vị khác biệt. Tách cà phê trên tay Yerin không biết từ khi nào đã đặt xuống bàn. Cô nhích lại gần Eunbi hơn, mặt đối mặt, mắt chạm mắt. Em khẽ nuốt xuống khi đôi mắt chạm phải bờ môi đỏ mọng trước mắt, tách cà phê trên tay vô thức có hơi run run.

- Em có muốn một chút ấm áp không?

Yerin hỏi, giọng trầm xuống một cách rõ rệt. Bàn tay mềm mại của cô men theo cánh tay em, nhẹ nhàng cướp lấy tách cà phê và đặt nó lên bàn. Hơi thở đậm mùi hương cà phê của hai người gần như hòa quyện vào nhau, cảm giác càng lúc càng thêm nóng hơn.

Ngón tay cái của Yerin nhẹ chạm vào môi em, hơi mân mê nhè nhẹ. Gần thêm một chút, một chút nữa cho đến khi trên môi em truyền đến một cảm giác mềm mại đến khó tả. Đôi môi của Yerin áp vào môi em, xúc cảm rối bời chạy loạn trong tim. Eunbi cảm nhận được thật rõ cái sự mềm mại trên môi mình, cùng với đó là hơi thở nóng rực của người kia, tim em phút chốc cũng cảm thấy như bị thiêu đốt.

Hai bàn tay Yerin vuốt ve sườn mặt Eunbi, luồn ra sau gáy em rồi giữ lấy. Cô đánh bạo mút lấy đôi môi mềm của em, thích thú khi em không phản đối mà còn cùng mình chơi đùa, quấn quýt. Nụ hôn nhẹ nhàng dần trở nên nóng bỏng hơn. Eunbi buông xuống mọi đề phòng, vươn tay luồn vào mái tóc mềm của Yerin, cảm giác đôi môi đã ướt át vô cùng.

Jung Yerin lần này thật bạo, cùng em chơi đùa chưa đủ lại còn muốn xâm chiếm thành trì của em. Chiếc lưỡi không xương kia không ngừng trêu chọc em, sau một hồi liền thành công thu phục em. Eunbi lúc này như chú mèo nhỏ ngoan ngoãn, đôi môi khẽ hé mở để mặc cô xâm chiếm, chiếc lưỡi rong ruổi khám phá khắp nơi. Hơi thở của cả hai nóng rực, nhịp thở mỗi lúc một nhanh hơn, hòa vào nhau một cách đồng điệu vô cùng.

Trong tim Eunbi phút chốc được phủ một tầng sương mịn màng, cơ hồ mọi thứ đều thành một sắc màu ngọt ngào. Em đáp lại Yerin, cùng cô dây dưa đến không muốn rời ra. Xúc cảm ngọt ngào lạ lẫm tràn ngập trong tim, hình như ngay lúc này đây, em đã tìm ra đáp án cho chính mình rồi.

Đến khi hơi thở cạn kiệt hai người mới chầm chậm buông nhau ra, hơi thở vẫn còn nóng bỏng vô cùng. Đôi môi Eunbi đã đỏ hiện giờ lại càng đỏ hơn, sự ướt át quyến rũ đến mức làm người ta chỉ muốn vượt xa giới hạn. Yerin cũng chính là cảm giác như thế, cô thở mạnh, đôi mắt mờ đục nhìn người trước mắt, trong lòng cơ hồ chỉ muốn lập tức chiếm lấy em làm của riêng.

- Hwang Eunbi, tại sao em lại có thể có bộ dạng cuốn hút đến như vậy?

Giọng nói của cô thật đục, hỏi nhưng lại không phải là hỏi. Cô áp lại gần em, mặc em đang trong cảm giác mơ hồ sau nụ hôn sâu mà bắt đầu làm chuyện sâu xa. Đôi môi của cô nhẹ nhàng đặt lên vành tai của em, dịu dàng hôn lên, lại không nhịn được mà ngậm lấy vành tai mỏng manh ấy, mút mát trêu đùa đến vui vẻ. Chiếc lưỡi tinh quái kia không chút ngần ngại mà thỏa sức trêu chọc vành tai của em đến mức khiến nó đỏ ửng lên, thực sự là khiến người ta không thể không muốn trêu chọc.

- Ư~

Âm thanh ám muội của Eunbi thành công khiến Yerin bất chấp tất cả. Cô liếm mút vành tai của em đến ướt át, đỏ ửng, thỏa mãn lắng nghe tiếng em ngâm nga nho nhỏ. Nụ hôn lại kéo dài xuống cần cổ xinh đẹp, từng cái hôn ướt át rải khắp trên cổ em. Cơ thể hai người lúc này chính là một dạng: nóng bừng bừng. Eunbi thở hắt ra, em run nhẹ, lý trí dần trở lại, cố gắng muốn thoát ra khỏi cảm xúc đê mê hiện tại.

- Chị.....chị Yerin.....đừng......

Yerin nghe, cô cố gắng hôn em thêm một chút nữa, cảm nhận em đã mềm nhũn cả người mới chịu buông tha. Cô dịu dàng hôn lên trán em, dịu dàng ôm chặt lấy cơ thể kiều mị bên dưới.

- Chị xin lỗi, chị đi hơi xa rồi.

- Chị......đúng là không ngoan chút nào.

- Thế bao giờ Eunbi mới chịu làm người yêu chị đây? Chị vẫn còn đang chờ em đấy.

Yerin hơi nhõng nhẽo với Eunbi, chóp mũi nhẹ nhàng cọ vào chóp mũi của em. Sự ngọt ngào quá đỗi này làm tim em tràn ngập sự ngọt ngào, trong lòng ấm áp vô cùng. Em vòng tay ôm chặt lấy cô, trên môi đã sớm cười thật tươi.

- Thế chị hỏi lại đi.

- Hửm?

- Hỏi lại đi rồi em sẽ trả lời.

- Vậy chắc là em có câu trả lời rồi nhỉ, chị mong nó sẽ là điều chị mong ước. Eunbi, hẹn hò với chị nhé?

- Ok~

- Thật.....thật hả?

- Ừ, thật đấy.

Yerin vui đến mức tim hình như chỉ toàn là mật ngọt. Cô cười tít cả mắt lại, đôi môi không ngần ngại mà hôn khắp mặt em, hình như là đang vui lắm.

- Hwang Eunbi là bạn gái Jung Yerin rồi!!!

- Nè, nhỏ tiếng thôi.

- Không thích, chị phải cho cả thế giới biết em là bạn gái của chị cơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net