Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Draco cùng Blaise ngồi đối diện hai người kia mà mặt đầy hắc tuyến, tại sao hai anh lại không được ngồi chung với vợ để cầu an ủi a, khó chịu quá. Hai người kia cứ thả thính mà không hề hay biết, đám con gái bên nhà Gryffindor cứ la hét ầm ĩ kia kìa.

" Dạo này em gầy quá đấy Harry." Severus nắm lấy cổ tay không hề có một chút thịt gì cả.

" Vậy sao?" Harry cũng chẳng quan tâm mình có gầy hay mập hơn, có sức khỏe là được rồi, hồi nhỏ Harry từng có một mơ ước rằng, phải ăn nhiều, phải mập lên. Nhưng sau chiến tranh, sức khỏe giảm sút một cách trầm trọng, nên Harry ngộ ra một điều rằng, gầy mập không quan trọng, quan trọng là có sức khỏe.

Severus lấy cái nĩa, cắm vào miếng thịt bò đã cắt sẵn trong dĩa của anh, đưa đến trước mắt Harry." Ăn đi."

Cậu cũng thuận ăn miếng đó mà không suy nghĩ gì cả, mặt Draco ngày càng hắc tuyến hơn, Hermione cùng Ron ngồi bên dãy Gryffindor nhìn thấy cười, Remus cũng nhìn thấy, nhưng chỉ lắc đầu bất đắc dĩ, còn James cùng Lily đang âu yếm nhau rồi.

" Hai người... Thật là hết nói nổi." Blaise đứng dậy, đi sang dãy bàn Gryffindor kéo Ron rời khỏi Đại Sảnh.

" Làm ơn, lần sau có "thả thính" thì đi ra chỗ vắng người dùm tôi." Draco đứng dậy, theo gót Blaise, anh cũng tới dãy bàn Gryffindor, dẫn Hermione đi.

" Đúng là tuổi trẻ." Cụ Dumbledore vuốt chùm râu bạc dài, vui vẻ nói với Tom đang ngồi ăn kế bên.

" Chắc vậy." Tom nhìn một lượt dãy bàn Slytherin, bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của Regulus đang nhìn mình, bỗng dưng cảm thấy sống lưng lạnh toát.
——————————————————
Harry với Severus sau khi ăn tối xong liền trở về phòng trong kí túc xá, đi tới đâu cũng đều nhìn thấy ánh mắt của các nữ sinh nhìn mình chằm chằm.

" Nhìn kìa! Harry trở về rồi." Một cô nàng nhà Gryffindor phấn khích nói thầm với một Slytherin bên cạnh.

" Cậu ta chẳng khác gì hồi năm nhất cho lắm." Nàng nhà Slytherin nhếch mép, nhưng không thể ngăn được sự gợi sóng trong mắt của cô.

" Nhưng cậu ấy vẫn thật dễ thương!" Hufflepuff nhìn Harry như thể muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.

" Chúng ta thay đổi, sao cậu ta lại không thay đổi nhỉ?" Cô nàng Ravenclaw cố gắng suy nghĩ, Harry cho rằng cô nàng này sẽ là một Ravenclaw nhạy bén đây.

Tình cảm của các nhà tốt ghê á, mới có mấy năm trôi qua mà có một sự thay đổi thật tích cực, Harry thật sự cảm thấy Hogwarts như vậy mới chính là một ngôi nhà nuôi lớn các phù thủy nhỏ.

Slytherin đứng chung với Gryffindor không hề có bất cứ một sự xung đột nào, không cãi cọ, không đánh nhau, mọi thứ đều ổn định.

" Có chuyện gì đã xảy ra sao?" Harry hỏi Severus.

" Giáo sư Tom đã đứng ra, để thay đổi lại suy nghĩ lạc hậu của tất cả các học sinh ở Hogwarts." Severus từ từ nói, ban đầu hai nhà Slytherin và Gryffindor đều từ chối một cách quyết liệt, sau đó Tom giải quyết nhà anh, còn Minerva giải quyết nhà bà.

Khi hai nhà đứng chung với nhau, tất cả đều là sự khinh bỉ cùng căm ghét. Slytherin cho rằng Gryffindor thì quá ngu ngốc, còn Gryffindor thì cho rằng Slytherin quá kiêu ngạo.

Nhưng một phép màu nào đó đã làm cho suy nghĩ của hai nhà thay đổi sau một thời gian tiểu xà và tiểu sư tử đi chung với nhau, họ có rất nhiều khuyết điểm cần phải thay đổi, đôi lúc vào bữa ăn, các học sinh hai nhà sẽ đổi chỗ để nói chuyện, hay sẽ sang đứng đợi trước phòng sinh hoạt chung để đi tới lớp với nhau.

Đây chính là Hogwarts không có một mùi thuốc súng.

Tất cả các giáo sư rất hài lòng về điều này.

Lúc nhập học Hogwarts, Severus đã cho rằng, nhà Gryffindor đều là những tên lỗ mãng, ngu ngốc, không có não, nhưng anh đã sai hoàn toàn khi tiếp xúc với nhóm Harry cùng với nhóm Đạo Tặc.

Hermione quá xuất sắc, đôi lúc anh còn lầm tưởng cô bị lạc nhà, Ron rất ồn ào, nhưng khi gặp điều gì nguy hiểm thì cậu mau chóng đưa ra quyết đoán chính xác.

James đôi lúc là một tên rất xúc động, nhưng ngoài môn độc dược ra thì tất cả các môn học James đều biểu hiện xuất sắc, Sirius là thành viên của một gia tộc máu trong, ở cùng Nhóm Đạo Tặc thì luôn tươi cười vui vẻ, nhưng khi rời khi, liền sẽ đội lên một chiếc mặt nạ rất lạnh lùng, có thể thẳng tay giết người. Remus quá hiền lành, luôn dung túng cho mọi hành động của James và Sirius, nhưng Remus cũng rất giỏi về độc dược, nên anh bỏ qua mấy cái kia.

Anh cứ ngỡ rằng cuộc sống của mình là màu xám tro, không hề có niềm hạnh phúc. Nhưng khi ở cùng với nhà Gryffindor, mọi thứ đều trở nên lấp lánh, hạnh phúc ngập tràn.

" Vậy à." Harry mỉm cười, có lẽ nên thay đổi cách suy nghĩ của mình thôi. Voldemort sẽ không chấp nhận máu bùn cùng Muggle, nhưng Tom lại có thể thảo luận một bài học với một học sinh nhà Gryffindor. Như vậy là đủ rồi...

Về tới cửa đá, những con rắn cứ xì xào, Severus không quan tâm lắm, nhưng Harry đứng lại, nhìn chằm chằm lên cửa.

' Chào mừng chủ nhân trở về!'

' Người có khỏe không ạ?'

' Ngài Salazar muốn gặp người.'

" Sao vậy Harry?" Severus quay lại, nhìn lên cánh cửa đá.

" Không có gì đâu." Harry lắc đầu, sau đó kéo anh vào trong.
——————————————————
Chương "cuối cùng" ta đăng lên a~..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net