Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 3

Trong một khoảng thời gian, cậu đã cố gắng quên đi ý niệm điên rồ rằng cậu có thể, rất có thể, đã nảy sinh tình cảm với giáo sư Độc dược cũ của mình. Cậu quay trở lại trò chơi hẹn hò với tâm trạng nỗ lực báo thù, cố gắng tìm cho mình một người tình phù hợp hơn, tìm ra được một người sẽ-là-người-yêu vừa có tóc đen, vừa thông minh đến đáng sợ. Nhưng cậu đã thất bại để phát triển ra được sự gắn bó sâu sắc mà cậu đang khao khát. Cậu đã không tìm được người thay thế cho Severus, và từ năm này đến năm khác, khi sự gần gũi của họ với cả Draco và Ginny lần lượt khiến cả hai người họ tiếp xúc với nhau thường xuyên hơn, thì nhận thức mơ hồ ban đầu về lòng ham muốn đó đã chuyển thành một niềm đam mê mãnh liệt.

Harry đã biết từ lâu rằng tình cảm của cậu đối với Severus là không có giới hạn. Nó vừa không thể kiềm chế vừa mang tính bản năng như một lẽ tự nhiên sinh ra đã có. Đó là một loại cảm xúc không có chút khó khăn để kéo dài trong suốt cuộc đời cậu, là loại cảm xúc luôn thì thầm nói với cậu rằng cậu không thể để những giấc mơ của mình biến mất mà không hề chiến đấu, không hề nỗ lực lăn xả vào, để có cơ hội thử biến chúng trở thành hiện thực.

Cậu phải tấn công vào cái vỏ lạnh lùng mang hình thức tự bảo vệ của Severus bằng sự dâng hiến của chính mình với hy vọng sẽ làm ông ấy yên tâm và níu giữ lấy ông ấy bằng cả mạng sống, bất kể Severus có cố gắng từ chối phủ nhận khả năng họ có thể đến gần nhau, phủ nhận rằng họ cuối cùng sẽ có thể trở nên gần gũi hơn.

Tình dục có thể dẫn đến tình yêu. Harry đã thấy điều đó xảy ra rất nhiều lần. Một mối quan hệ tình dục nghiêm túc có thể mở ra cánh cửa cho sự thân mật hơn nữa giữa họ. Dù sao thì tình dục thường là khởi đầu của hầu hết các mối tình lãng mạn thời hiện đại. Harry biết rằng cậu đã tàn nhẫn sử dụng sự yếu đuối của Severus, nhưng cậu không có lựa chọn nào khác. Nhân cơ hội, lợi dụng khát vọng muốn đánh mất mình trong sự ảo tưởng ấm áp của tình cảm của một người say rượu, đã trở thành cánh cửa duy nhất để cậu gõ vào, sau bao lời mời đơn độc cậu đưa ra với Hoàng tử bướng bỉnh của mình trong vài tháng qua, và đều bị từ chối thô bạo ngay từ đầu.

"Tôi biết tôi nên xấu hổ với bản thân mình, Severus. Tôi cũng biết rằng ông sẽ chán ghét tôi vô cùng vì đã lợi dụng ông, ít nhất là sẽ ghét cay ghét đắng tôi trong một khoảng thời gian ngắn. Nhưng lần này tôi không thể - sẽ không - để ông đi mà không đấu tranh vì ông. Tôi là một chiến binh, ông biết chứ? Và chính ông cũng vậy. Cả hai chúng ta đều xứng đáng có người sẵn sàng đấu tranh cho quyền được ở bên cạnh chúng ta. Chúng ta xứng đáng với người kia." Lời giải thích nhẹ nhàng của Harry rơi vào trong sự im lặng ngột ngạt, khiến lời cậu nói chỉ như một tiếng thở dài khẽ run rẩy. Đôi môi cậu mất đi nụ cười nhạt nhòa vốn có khi những tia nắng đầu tiên của mặt trời ló dạng cuối cùng cũng xuyên qua lớp rèm cửa mỏng manh.

Cậu nhận ra rằng Severus sẽ không ngủ mãi mãi, không ai sẽ ngủ như vậy, dù trước đó ông ấy đã say đến mức nào. Có những điều cậu cần làm trước khi phiên bản người đẹp - hay cáu kỉnh - đang ngủ trong rừng của chính mình cuối cùng cũng thức giấc. Cậu cần chuẩn bị một chiến trường: Một lời giải thích cần thiết để xoa dịu (dù nhiều khả năng không thành công). Một lọ thuốc giúp cho người bị say, có thể lấy từ nhà bếp, và một vài món đồ quan trọng trong bộ quần áo tối màu của Severus, cần bị thất lạc.

Giờ là lúc để rút lui và hoạch định chiến lược của mình trong khi cậu vẫn có lợi thế bất ngờ trong cuộc giao tranh sắp tới của họ. Cậu đang đối đầu với đại diện điển hình nhất về sự khôn khéo của nhà Slytherin và chỉ có một cách khả thi để chinh phục con rắn đặc biệt trơn trượt này. Cậu phải đi vào bằng sự thẳng thắn từ trái tim. Cậu phải làm như vậy một cách trực tiếp. Một cách thẳng thừng. Không để lại chỗ cho sự hiểu lầm hoặc hiểu sai từ ngữ dưới bất kỳ hình thức nào. Cậu phải làm chủ cảm xúc và âm mưu của mình từ từng lời nói hành động. Cậu phải mở rộng lá chắn của chính mình ra và phơi bày sự yếu ớt đáng sợ của mình trước sự quan sát tỉ mỉ của người cậu yêu, bởi vì Severus Snape là một người đàn ông không bao giờ gục ngã trước những lời nói dối nhỏ nhặt. Ông ấy sẽ không bị sa vào những trò chơi tâm trí khôn khéo nhưng chỉ có một nửa sự thật. Severus sẽ chỉ sa vào vì sự trung thực. Ông ấy là loại người sẽ-có-tất-cả-hoặc-không-có-gì và điều đó có nghĩa là chỉ có loại tình yêu đánh-bạc-tất-cả như vậy có thể cám dỗ ông ấy, làm ông ấy mạo hiểm với trái tim luôn phòng vệ vô cùng của mình.

Hết chương 3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net