Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo thường lệ Hứa Giai Kỳ tỉnh trước, đầu tiên rất không hài lòng tư thế hai người trước mặt

"Tại sao cậu ấy lại ở trong lòng mình?"

"Bất quá từ góc độ này nhìn thật là đáng yêu nha"

Hai mảnh lông mi thỉnh thoảng run run bị hơi thở của mình thấm vào, đen đến trong suốt, mà hai mảnh đêm qua hôm đến chính mình không thở được, bởi vì hưng phấn sau lại bị chính mình cắn đến đau môi, không biết có phải hay không trong lòng có ảnh hưởng, tựa hồ so với bình thường sưng đỏ chút?

Không thể dời tay từ trên bóng lưng nàng, sờ sờ chính mình, từ trước đến nay chính mình ghét bỏ một đôi môi mỏng giống trẻ em, ngày hôm nay trông nó dễ nhìn hơn ah? Về sau nó có thể trở nên phúng phính hơn khi cô ấy hôn mình không?

Cái gọi là "Trong tình yêu con gái sẽ trở nên xinh đẹp" có phải là ý nghĩa này?

Nhẹ nhàng hôn lên lông mi óng ánh, cảm giác được mí mắt run run

"A, cậu ấy tỉnh!"'

Vội vàng nhắm mắt lại, nhất định phải làm bộ ngủ say.

Ngô Triết Hàm cho là mình bị hôn tỉnh, trên mí mắt cảm giác ấm áp tựa hồ vẫn còn đó, mở mắt ra, người này rõ ràng ngủ như chết, một bộ dạng phải gọi mới tỉnh

Thỉnh thoảng lông mi run run một cái, cái miệng bịt chặt rất dễ thương, giống như môi trẻ con so với bình thường sưng đỏ một chút, không khỏi nhớ tới hai người tối hôm qua lâu không thể ngủ đủ giấc......

"Làm sao? Ngày hôm nay làm thế nào có thể đối mặt với cậu ấy?"

Nhưng gượng mặt khi ngủ này thực sự rất đáng yêu, đáng yêu đến không chân thật, giống cố ý tinh nghịch vờ ngủ.

Nàng chống mình lên, nhẹ nhàng hôn lên đôi hàng mi nhỏ dài, lông mi rung lên trên môi nàng.

"Không ổn, muốn tỉnh dậy!"

Vội vàng nhắm mắt lại.

Ngô Triết Hàm người này vờ ngủ đều không giống, giãn lông mày cắn môi, một dáng vẻ đang làm việc trái với lương tâm

Hứa Giai Kỳ cười đáp phát run.

"Nè."

"......"

"Nè!"

"......"

"Ngô Triết Hàm!"

Véo mũi.

"Như vậy cũng không tỉnh, có thể hay không giả một chút?"

Người đang giả ngủ "Trong mơ trở mình", môi lại bị một đôi môi quen thuộc khác ....đặt lên.

Vô ý hé miệng, khám phá chỗ sâu hơn, lại nhào vào không trung.

"Hừ, mở to mắt!"

Nhắm càng chặc hơn

"Cậu rất nhàm chán ah!"

"..."

"Dậy hay không dậy?"

Nhắm mắt và lắc đầu.

"Không dám nhìn mình à? Tối qua thật có thể nha!"

"..."

"Ngô Triết Hàm, cậu mặt đỏ ah."

"Mình không có!"

"Ấu trĩ!"

Đôi mắt run run thật lâu cuối cùng cùng mở ra, cười ngây ngô, "Hôm nay cậu không đi làm ah?"

"Có a"

"Vậy sao cậu còn chưa đi"

"Đúng a!...... Không được, cậu, trước đem đôi mắt nhắm lại!"

"Cậu bất tài để cho mình mở ra mà?"

"Nhắm lại! nhân gia, muốn, mặc quần áo."

"Không thì sao?"

"Cậu xoay qua chỗ khác đi!"

"Cậu cầu mình à?"

"......"

"Hứa Giai Kỳ, mặt cậu đỏ ah."

......

Thời điểm mặc quần áo chỉnh tề đi ra cửa, người nằm đối với tường xoay người lại, xương quai xanh xinh đẹp cho dù là ai cũng muốn nhào tới cắn một phát

"Buổi trưa qua đây nấu mì cho cậu a"

"Không cần, Lạc Lạc cũng không có ở đây, giữ quán mì của cậu thật tốt đi."

"Dù sao cũng không có làm ăn gì."

"Nhưng cậu cũng có thể làm tốt a, bằng không về sau làm thế nào nuôi chúng ta?"

"Ừm."

"Bye bye."

"Từ từ."

"Sao?"

"Sinh nhật vui vẻ."

"Cậu làm sao biết được?"

"Mình chính là biết."

Đỏ mặt, cắn môi, hai bước, ba bước vọt tới bên giường, nụ hôn ly biệt sâu đậm giống hôm qua.

Hai gương mặt nóng bỏng dính sát vào nhau, cái tay không an phận vuốt trên người, chưa từng nghe qua lời tâm tình êm ái nào được thổi ở bên tai, "Ngày hôm nay không phải đi làm có được không"

Suy nghĩ nói "Được"!

"Nhưng, xin nghỉ nhiều phải mất việc rồi."

"Mình nuôi cậu a."

"Được a, mình chờ cậu nuôi a."

Hoàn toàn, không muốn đi làm ngồi cùng một chỗ với đám nam nữ nhàm chán kia, làm sao bây giờ?

......

Kể từ lần đầu tiên xin nghĩ phép, ngày hôm sau vị "Tiểu xinh đẹp" này lần đầu tiên đến muộn, cũng là lần đầu tiên mặc quần áo tuỳ ý, mặt hướng lên trời, kỳ thực là so với bình thường đáng yêu rất nhiều, vừa đối với nàng hảo cảm tăng gấp bội lão đại tỷ nhanh chóng đến quan tâm ——

"Tiểu Hứa a, gần đây thế nào? Trong nhà có việc sao?"

Đáp lại là nụ cười gượng, rõ ràng là chưa ngủ đủ giấc, "Không có, không có a"

Không có mới là lạ, cơm trưa cũng chỉ ăn vài miếng, còn ở nơi đó ngẩn người.

"Vẫn là phải tranh thủ thời gian tìm kiếm đối tượng phù hợp cho đứa nhỏ này, đừng nhìn bình thường phô trương, dù sao cũng chỉ là cô gái mới hơn hai mươi tuổi, một người ở thành phố lớn dốc sức làm việc khó khăn biết bao!"

Yêu thương bộc phát, lão đại tỷ nghĩ như thế

Cuối tuần lão đại tỷ cũng không biết mà trước giờ tan ca đã đưa con về nhà, "Tiểu xinh đẹp" trong nháy mắt ra khỏi cửa công ty, sự rạng rỡ trên khuôn mặt chưa từng thấy qua

"Tôi không phải nói tan ca tới sao? Cậu tới làm gì?"

Từ trong tủ quần áo Lạc Lạc đoạt lại chiếc áo sơ mi trắng phối cùng quần short jean, Ngô Triết Hàm thẳng người dựa trên lan can, tay vắt chéo sau lưng từng bước một tiến tới nàng, "Đón cậu a"

Hứa Giai Kỳ tâm nhẹ muốn bay tới nhánh ngô đồng trên đầu, "Trời đã tối rồi, cậu đã chờ bao lâu?"

"Không biết."

"Vậy, mình về bên kia sao?"

"Mời cậu ăn tiệc rồi xem phim a"

"Lạc Lac đã trở về?"

"Không có"

"Lại còn không buôn bán"

"Cậu đừng làm mất hứng được không?"

"Vốn dĩ chính là a......"

"Hôm nay sinh nhật cậu a!"

"Qua hai mươi ai còn nghĩ tới sinh nhật a? Quan trọng là về sau......"

"Vậy cậu hôm nay rốt cuộc có muốn cùng mình hẹn hò hay không?"

"Muốn!"

Bữa tiệc lớn bị Hứa Giai Kỳ cưỡng chế đổi thành tiểu hoành thánh sa huyện, đây là dạo này nàng trong mắt trừ Ngô Triết Hàm nấu mì thì ở bên ngoài đây là món ăn ngon nhất.

Trên bàn hỗn độn, nàng từ trong chén mình gắp cho nàng hai cái

Làm quà sinh nhật hôm qua cho cậu được không?

"Làm sao cậu biết?"

"Mình chính là biết"

"Không cần, quà sinh nhật hôm qua của mình không phải là cậu sao"

"Không biết xấu hổ"

"Rõ ràng là chính cậu đi tới cửa"

"Rõ ràng là cậu gạt mình tới"

"Cậu suy nghĩ nhiều rồi đại tỷ."

......

Đèn rạp chiếu phim mới vừa tắt xuống, Hứa Giai Kỳ trong tay bị nhét vào một vật được bọc giấy kín lớn chừng bàn tay.

"Cái gì vậy?"

"Bánh sinh nhật, ăn đi"

"Mới ăn cơm tối ài!"

"Coi như ăn bắp rang đi."

"Ăn không vô a."

"Ăn không hết đưa mình ăn a"

"Thật ra cậu chính là người muốn ăn phải không?"

"Cậu có hiểu lãng mạn là gì không?"

"Là cậu không hiểu? Rõ ràng phải trở về nhà, cắm lên ngọn nến, thừa dịp mình tắm rửa gì gì đó đốt nến chờ mình ra......"

"Dù sao cũng hơn hai viên hoành thánh của cậu"

"Mình đó là......"

"Xuỵt! Ngồi xuống, phim bắt đầu rồi!"

"Quá đáng!...... Làm gì phải ngồi xuống?"

Di động hai người đúng lúc sáng lên ——

"Mama, sinh nhật vui vẻ! Có cùng Aba hẹn hò không? Aba rất ngốc nhưng lại rất thích người, không nên trách Aba không lãng mạn a!"

"Aba, hôm nay có mua bánh sinh nhật cho Mama không? Người đừng chọc Mama sinh khí, phải ở cùng nhau chờ con trở về a!"

Trăm miệng một lời ——

"Đứa nhỏ này!"

"Đứa nhỏ này!"

Nàng cầm muỗng nhỏ hướng trong miệng bỏ vào một viên kem, thật lâu không có ăn đồ ngọt, còn rất thơm.

Nhẹ nhàng khẽ tựa đầu dựa trên vai người ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh, lười quản trong phim cả nam và nữ đang diễn cái gì, chỉ thỉnh thoảng để ý cho mình hoặc nhét vào trong miệng nàng vài miếng

"Cảm giác yêu nhau thật tốt, mình nguyện ý nói cả đời."

Ăn uống no đủ, Hứa Giai Kỳ nghĩ như thế trước khi ngủ thiếp đi trên vai Ngô Triết Hàm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#75