Số 2 của người chiến thắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào kì nghỉ hè năm lớp 8,lớp tôi tổ chức đi chơi cho cả lớp.Ai cũng vô cùng háo hức với chuyến đi này và
tôi cũng không phải ngoại lệ.Đây là lần đầu tiên tôi được đi chơi với bạn cùng lớp.Chuyến đi diễn ra tốt đẹp ngoại trừ một số tình huống khó đỡ (VD như anh M giấu tên ngã từ trên cửa số xuống mà ko bị gì-Ảo thật đấy).Chúng tôi kết thúc chuyến đi với sự hào hứng mong chờ vào một năm học mới.Sự kết thúc và cũng lầ một khởi đầu mới của chúng tôi.

Rồi ngày khai giảng cũng diễn ra.Thời gian trôi nhanh thật đấy.Mới ngày nào tôi còn là một học sinh lớp 6 vào trường với bao nhiêu sự lo lắng,hào hứng và mong chờ với sự non nớt ngây thơ của trẻ con mà giờ tôi đã là anh chị cuối cấp dẫn dắt các em khoá sau.3 năm học vừa qua đã tạo nên một bước đệm quan trọng cho tôi đi lên.Xin cảm ơn cô H và cô G.Hai giáo viên nhiệt huyết yêu nghề,yêu trò.Hai cô đã giúp em rất nhiều khi em đang phân vân giữa rất nhiều lựa chọn,ngã rẽ của cuộc đời.Ko nhờ có sự giúp đỡ của các cô thì có lẽ giờ này em còn đang bơ vơ,ngẩn ngơ suy nghĩ về tương lai.Thật sự rất cảm ơn hai cô.

Năm lớp 9 của tôi bắt đầu vô cùng nhẹ nhàng.Tôi dễ dàng đạt nhiều thành tích cao ở cả việc học trên lớp lẫn ở đội tuyển.Dù ko phải là người đứng đầu nhưng mọi việc lúc này dường như rất thuận lợi cho tôi.

Nhân dịp 20/11,trường tôi tổ chức buổi meeting dành cho nhà trường.Nhóm 5 người chúng tôi sau khi tham gia sự kiện của trường đã đi chơi cùng nhau.Đây là lần đầu tiên(và cũng là lần cuối cùng) chúng tôi đi chơi riêng đủ 5 người.Lúc đó,tôi thực sự mong rằng bọn tôi sẽ mãi là bạn dù tôi biết hiện thực sẽ rất phũ phàng khi chúng tôi lên cấp 3.Ko có tình bạn nào có thể duy trì được quá 20 năm quả(đặc biệt là tình bạn khác giới như tôi và chúng nó).Dù cho có tình cảm nhưng vẫn phải che dấu để duy trì mối quan hệ bạn bè.Tôi thích bạn ấy cũng được hơn 1 năm rồi đó.Haizzz.Đến bao giờ tôi mới có thể trở thành một người xứng đáng với bạn ấy.Tôi bỗng cảm thấy toàn bộ thành tựu của tôi lúc đó vẫn là chưa đủ.Tôi phải cố gắng hơn nữa.Tôi phải là số 1.Tôi ko muốn lúc nào cũng chỉ là số 2 đứng núp sau bóng người khác.

Rồi ngày thi HSG thành phố cũng đến.Tôi với tư cách là 1 trong những niềm hi vọng của trường đã bước vào phòng thi với tâm trạng thấp thỏm lo âu.
Tôi tự hỏi mình có làm được ko dù bề ngoài tỏ ra bình tĩnh động viên các bạn của mình.Tôi ko muốn để lộ ra sự lo lắng của mình vì nếu ai cũng sợ hãi như nhau thì ai sẽ là người đứng lên cổ vũ người khác."TÙNG TÙNG TÙNG" -Tiếng trống báo hiệu kì thi bắt đầu.Tôi lật đề lên xem.Tuy vẫn còn lo nhưng tôi như đắm chìm vào trong những con số,những hình vẽ.Mọi thứ như hiện ra rõ ràng trong đầu tôi.Bài rồi bài rồi bài.Tôi ko thể dừng bút vì nếu dừng lại là sẽ thất bại.Uống một ngụm nước,tôi bình tích lại và tiếp tục làm đến khi hết giờ.Bước ra khỏi phòng thi,có người trông căng thẳng,có người buồn bã,có người vui vẻ,sung sướng.Nếu nói trường học là một xã hội thu nhỏ thì có lẽ đây chính lạ sự phân hoá xã hội.Giữa kẻ thành công và người thất bại.Còn tôi,lúc này tôi không cảm thấy gì cả,tôi thực sự ko cảm thấy gì cả.Một cảm giác vô cùng trống trải.Tôi lắc đầu cho tỉnh lại rồi chạy đi tìm các bạn của mình.Nhìn chung ai cũng làm bài khá tốt nhưng họ bảo là ko có nhiều hi vọng.

Rồi cũng đến ngày công bố kết quả.Mọi người có biết là như thế nào gọi là thất bại trong thành công ko.Hôm đó trường tổ chức giải bóng đá và chúng tôi đã thua ngay trận đầu tiên.Đổi lại lớp chúng tôi có đến 40% số người tham gia thi được nằm trong top 10 của TP.Trong đó có 2 top 1,2 top 2 và 1 top 3.
Tuy vui nhưng tôi cảm thấy hơi thất vọng vì vẫn chỉ ngang chứ chưa hơn được bạn ấy.Tôi phải tiếp tục cố gắng rồi.Ngay trận đấu sau,lớp chúng tôi có một chiến thắng giòn giã và ngày hôm sau chính là ngày khen thưởng HSG thành phố.Lớp tôi có 5 giải nhất điều khiến cho cả trường bất ngờ.Một lớp mà lúc nào cũng ở top cuối của trường.Điểm thì lúc nào cũng liệt mà nay chiếm gần 50% số giải nhất của toàn trường và 25% số giải nhất của TP.Lớp tôi ăn mừng thật lớn.Ai cũng có vẻ hài lòng với kết quả của mình.Tuy nhiên,tôi lại thấy có 1 đôi mắt ánh lên tia lửa dù chỉ trong khoảng khắc.Lúc đó,tôi đã nhận ra rằng:"À đối thủ số 1 của mình đây rồi"-TQĐ.Một ngày nào đó chắc chắn m sẽ vượt lên trên t thôi.Hãy cứ nỗ lực nhé.M rất có tài năng.Đừng để thất bại hiện tại đánh gục m.T tin m có thể làm được mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net