2.4 - hong cho bé về đâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày của thầy cô giáo nên bọn mình chỉ học buổi sáng thôiii còn trưa bố mẹ sẽ đón bọn mình về nên là sẽ không ăn cơm lúc trưa đâu

Mình và bé ngoan của mình ngồi chờ bố mẹ... Ú Ù bố mẹ đã đến đón trước rồi nên chỉ còn mình với ẻm thôi

Haruto: ahhh mẹ ơi... Ruto đây nè

Mình ngồi ngắm ẻm một hồi nghe tiếng xe của mẹ mình cái mình tỉnh lại liền luôn... nhưng bé ngoan của mình vẫn chưa được bố mẹ đến đón nữa...

Mẹ Ruto: Ruto ah về thôi con

Haruto: nhưng mẹ oi... hôm nay cho cậu ấy đến nhà chúng ta ăn cơm được không ạ

Mẹ Ruto: con nói ai ? bạn nhỏ này hả ?

Mẹ mình cuối xuống xoa xoa cái má sữa của ẻm... còn ẻm thì không hiểu gì tròn mắt nhìn mình xong cười xinh với mẹ mình

Mẹ Ruto: bạn nhỏ có muốn về nhà Ruto ăn cơm không ?

Junkyu: con muốn ạ... nhưng bác ơi... bố mẹ con sẽ đồng ý chứ ạ ?

Mẹ Ruto: được rồi... bác sẽ liên lạc với mẹ con nhé ?

Ẻm đọc số điện thoại của mẹ ẻm cho mẹ mình xin phép giúp... mẹ ẻm đồng ý và nói đến tối sẽ đón ẻm về... bé ngoan của mình thật là thông minh mà... ẻm còn nhớ cả số của mẹ... chả bù cho mình...mẹ lúc trước đã bắt mình thuộc lòng số của mẹ và bố để khi bị lạc hay bị bắt cóc có thể nhờ mọi người giúp đỡ.. nhưng mãi mình chẳng nhớ nỗi... sau này có bị bắt cóc tống tiền chắc mẹ và bố mặc kệ mình luôn

Nói như vậy mình thấy sợ quá nên phải thơm má bé ngoan của mình một cái thôiii

Mẹ Ruto: bạn nhỏ tên gì nhỉ ?

Junkyu: dạ là Junkyu ạ... Kim Junkyu hihi

Mẹ Ruto: bác thích Kyu lắm đấy con xinh đẹp quá chời luôn nè

Junkyu: bác thấy con giống hoàng tử phải không ạ

Mẹ Ruto: haha đúng vậy đó

Ẻm với mẹ mình thích nhau lắm... trên đường về cứ nói chuyện mãi thôi... nhìn như là con dâu với mẹ chồng hòa thuận ấy nhỉ ?... cái đó mình thấy trên phim mẹ coi đó

Junkyu: qaoooo phòng anh Ruto lớn quá haaa... quá chời Shin-chan luôn

Haruto: cậu thích không ? mình tặng cậu gấu bông Shin-chan này nhé ?

Junkyu: nhưng nó là món anh Ruto thích nhất mà...

Haruto: không sao... mình còn rất nhiều mà

Kyu của mình ẻm ngoan lắm... ẻm chưa nhận từ mình món quà nào ngoại trừ bánh socola Shin-chan hôm trước thôi

Haruto: hay là như vầy... Kyu rất thích mình đúng chứ

Junkyu: naeee

Haruto: vậy Kyu thơm mình một cái sau đó Kyu có thể ôm Shin-chan về... đó xem như là lời cảm ơn

Ẻm tròn mắt nghe mình nói một lúc rồi cười xinh ơi là xinh nhìn mình

Junkyu: thật hả anh ? em có thể ôm Shin-chan về chứ ?

Haruto: đúng rồi... nhưng Kyu phải thơm má mình để cảm ơn cơ

Junkyu: naeeee

Vậy là ẻm chu môi nhỏ thơm lên má mình một cái thật kêuuuuu luôn... mình sướng quá nên tiện tay vuốt vuốt tóc ẻm rồi xoa má ẻm nữa chứ...

Haruto: hehe bé ngoan chúng ta đi ăn cơm thoi nàooooo

Mình nắm tay ẻm dắt xuống nhà ăn cơm... buổi trưa thường ngày bố mình không có ở nhà vì bố sẽ ăn trưa cùng các đồng nghiệp ở công ty nên chỉ có mẹ ở nhà thoiii

Junkyu: bác oiiii thức ăn thơm quá điiii

Mẹ Ruto: bé ngoan quá... chờ một lát sẽ có thức ăn nhé

Junkyu: naeeee

Bé ngoan của mình ngoan dữ lắm luôn... nảy giờ chẳng bỏ tay mình ra cứ nắm mãi như thế thôi

Junkyu: anh Ruto... em Airi xinh quá ha anhh

Haruto: đúng vậy đó... em Airi chính là món quà vô quá mà ông trời đã ban cho mình... sau này em ấy lớn lên chắc chắn sẽ rất xinh đẹp và tài giỏi

Junkyu: naeee... sau này Kyu sẽ cưới em Airi làm vợ

* bùm * lúc đó như có tiếng sấm sét đánh vào tai mình vậy đó... Kyu của mình... Airi của mình... không được Kyu phải cưới Ruto làm chồng....

Haruto: cậu chẳng hợp với em ấy tí nào

Junkyu: hỏ ? tại sao ?

Haruto: Kyu xinh đẹp như vậy chỉ hợp với Ruto thôiii

Junkyu: ahhh Shin-chan có cái kiu hình con voi nè anh Ruto

Ẻm ngồi không nghe mình nói mà lột quần Shin-chan ra rồi nói như vậy đó thật là mệt mỏi quá mà...

Ẻm ăn cơm xong ròi xem tivi xong ròi chạy đi chơi trong vườn nhà mình đến chiều luôn cơ... ẻm hỏng chịu đi ngủ gì hết... mẹ mình cũng chiều ẻm luôn vì nói đây là lần đầu Kyu đến nhà mình chơi nên mẹ chiều ẻm

Haruto: bé ngoan hong buồn ngủ hả

Junkyu: hihi em chơi vui quá không thấy buồn ngủ tí nào

Haruto: để tối ròi ngủ luôn ha

Junkyu: naeee

Mình muốn Kyu ở lại ngủ với mình vì mai là thứ 7 mà.. đâu có đến trường mẫu giáo đâu chứ... nhưng đến chiều tối mẹ của ẻm đến đón ẻm mất tiêu

Lúc đó mình khóc quá chời ôm ẻm không cho ẻm về còn ẻm thì không hiểu gì hết nhìn mẹ mình rồi nhìn mẹ ẻm

Mẹ Ruto: Ruto ahhh để Kyu đi về chứ con

Haruto: không mà... Kyu ở lại đâyyy

Mẹ Junkyu: Ruto để Kyu về nhà chứ... Kyu ở đây với con cả ngày rồi còn gì

Haruto: bác ơi cho Kyu ở lại hết hôm nay thôi... huhu

Mình khóc lóc um xùm ôm chặt bé ngoan của mình không cho ẻm về... ẻm ôm lại mình rồi lau nước mắt cho mình bảo là " anh Ruto đừng khóc nữa Kyu ở lại với anh Rutooo "

Mẹ Junkyu: Ruto ngoan nín đi nhé... bác cho Kyu ở lại với con

Mẹ Ruto: thật là mệt cái thằng nhóc này quá mà

Mẹ Junkyu: thôi không sao mà tụi nhỏ mến nhau nên mới vậy... thôi thì tôi để bé ở đây chị nhé dù sao mai cũng không phải đến mẫu giáo

Mẹ Ruto: dạ dạ cảm ơn chị.. về cẩn thận chị nhé

Mẹ Junkyu: con ở lại phải ngoan nghe chưa không đuọce phiền hai bác đâu đấy

Junkyu: naeeee omma

Ẻm cười xinh vẫy tay chào mẹ vợ của mình xong ẻm quay lại nắm tay mình dắt mình lên phòng

Junkyu: anh Ruto nín đii Kyu thương anh Ruto lắm

Ẻm lấy cái tay nhỏ xíu xiu của ẻm lau nước mắt cho mình còn thơm lên mắt mình nữa

Vậy là tối hôm đó mình được ngủ cùng với bé ngoan của mình... mình cảm thấy hạnh phúc quá chời luôn


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net