19. Nếu không thể chạy thì hãy tham gia cùng chúng (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hài lòng với lời khen? Raydel nghĩ. Ai có thể nghĩ rằng một lời khen có thể chữa lành vết thương cho con trùm đây? Bây giờ anh có thể cảm nhận được Bác Sĩ Dịch Hạch đã khỏe hơn và không còn yếu đuối như vài phút trước nữa. Lần tới anh cần phải nghĩ ra một số lời khen khác mới được. Anh ta thậm chí có thể giữ cho điểm máu của Bác Sĩ Dịch Hạch luôn đầy đủ luôn mà.

Mình có thể triệu hồi họ bất cứ lúc nào không? Raydel chợt thắc mắc. Sau khi đứng yên một lúc, anh đã có được câu trả lời. Chỉ riêng hành động triệu hồi các con trùm đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của anh ta. Nếu anh ta giữ con trùm ở đây lâu hơn, điều đó có nghĩa là năng lượng của anh ta sẽ bị sử dụng cho đến khi hết sạch. Anh ta cần sử dụng kỹ năng triệu hồi giống như bật và tắt điện thoại để tiết kiệm pin.

"Được rồi, giờ cậu có thể đi rồi." Raydel nói. Bác Sĩ Dịch Hạch biến mất sau đó.

Có vẻ như việc triệu hồi một con trùm có thể được thực hiện thông qua giao tiếp bằng ý nghĩ. Anh chỉ tưởng tượng ra cảnh anh lấy thứ gì đó ra khỏi túi. Vậy liệu có thể triệu hồi Cthulhu theo cách tương tự không? Raydel đã thử nó ngay lập tức.

Tuy nhiên, không có gì xảy ra.

Mình không thể triệu hồi Cthulhu theo cách này à?

"Suy nghĩ của anh trông ngầu thật đấy." Jinny nói.

Raydel mỉm cười bẽn lẽn khi bất ngờ bị tấn công bằng một lời khen. Anh ta loạng choạng vì mệt mỏi vì triệu tập con trùm. Anh ta triệu tập Bác Sĩ Dịch Hạch chỉ trong vài phút, nhưng việc đó đã tiêu tốn rất nhiều sức lực của anh ta. Từ giờ trở đi, anh cần phải luyện tập khi có thời gian rảnh.

"Bây giờ chúng ta đã đánh bại được con trùm nhỏ rồi, anh nghĩ phòng của con trùm chắc chắn ở gần đây thôi."

Raydel nói. "Jinny, em đã đoán ra được đặc điểm của con trùm chưa? Anh sẽ dạy em cách thực hiện nó. Thực ra nó không khó đến thế đâu."

Anh giơ ngón trỏ lên.

"Thông thường đấu trường phản ánh danh tính của ngục tối. Chúng ta cần xem xét các tòa nhà trong đấu trường và quái vật. Ngoài ra, trên đường đến phòng trùm, chúng ta có thể tìm thấy một số điều kiện liên quan đến ngục tối. Khi chúng ta thu thập tất cả thông tin, chúng ta sẽ có thể biết được con trùm của ngục tối sẽ là ai."

"Vậy thì việc biết con trùm sẽ là người như thế nào là cần thiết phải không?"

"Đối với anh cái đó là vì nó sẽ giúp chúng ta chuẩn bị cho những cái bẫy của ngục tối. Nhưng đối với những thợ săn mạnh mẽ, nhiều khi họ chả cần biết tên trùm sẽ là gì mà vẫn có thể giết được nó. Chà, bây giờ em thấy sao?"

Họ bước đi trong cơn gió lạnh, nghĩ rằng hướng mà họ đang đi là đúng vì cây cối bắt đầu tỏa rộng ra.

"Ví dụ, ngục tối cuối cùng anh bước vào là một nghĩa địa dưới lòng đất."

Raydel nói. "Có rất nhiều bộ xương trên tường. Những con quái vật mà anh tìm thấy bên trong là những con chuột khổng lồ có những cái kén. Đánh giá từ đấu trường, con trùm phải có điều gì đó liên quan đến xác chết hoặc bộ xương. Nhưng khi anh gặp miniboss đang cầm một cái cào và một cái chổi, anh có thể loại bỏ ngay những khả năng khác."

Jinny nghiêng đầu. "Tại sao?"

"Đó là truyền thuyết về Cái chết đen. Nếu em gặp một bà già cầm một cái cào và một cái chổi, thì cái chổi có nghĩa là tất cả mọi người sẽ chết giống như cách cái chổi quét sạch mọi thứ trong khi cái cào có nghĩa là một số người sẽ sống sót qua khoảng trống giữa các ngạnh."

[ Prongs = Ngạnh. Mình không biết nên để là gì nên bạn nào biết có thể giải thích nhé ]

Raydel nói. "Nhưng lẽ ra anh phải biết vì lũ chuột khổng lồ có lông... Ai dồ,anh đã quên mất chuyện đó luôn."

Trên thực tế, nếu anh mạnh hơn và thông minh hơn thế này, anh sẽ có thể cứu được nhiều thợ săn hơn.

"Cái chết đen, căn bệnh từ thời Trung cổ?" Jinny hỏi. "Có một hầm ngục tương tự như thế à?"

"Đúng vậy."

"Anh muốn biết... bằng cách nào? Thứ như hầm ngục sao lại có thể xuất hiện được? Và một số trong đó cũng liên quan đến những sự cố trong thế giới của chúng ta. Em có thấy lạ không?"

Thật kỳ lạ, nhưng cuốn tiểu thuyết chưa bao giờ giải thích tại sao.

"Vậy, ngục tối này...." Jinny nhìn quanh. "Rừng, Mùa Đông, Rắn, Gấu Đen....ah."

Họ dừng lại khi nhìn thấy một thi thể nằm trên tuyết.

"Xác chết à?"

Xác của một người thợ săn nằm trong vũng máu khô trên mặt đất phủ đầy tuyết.

Tuyết trắng bao phủ gần hết thi thể, chứng tỏ thi thể này chắc chắn đã ở đây rất lâu. Raydel mím chặt môi. Anh cảm thấy muốn nôn nhưng cố nuốt nó. Anh chậm rãi bước lại gần thi thể, ngồi xổm xuống xem xét vết thương đã giết chết người này.

Từ cổ trở xuống đầy những vết thương hở hang. Ngoài ra còn có một vết cắt lớn trên bụng khiến Raydel có thể nhìn thấy thứ gì đó màu đỏ bên trong.

Raydel nghe thấy tiếng Jinny nôn mửa phía sau mình.

"Ăn... Tên đó bị ăn rồi à?" cô hỏi với giọng run run. "Bởi một con quái vật? Con mini boss đó?"

"Không..." Raydel lắc đầu. "Xác chết bị gấu giết trông không giống thế này."

Raydel kéo áo của xác chết lên.

"Đây là dấu răng của con người."

"Con người? Có zombie trong ngục tối này à? Giống như trong bệnh viện đó sao? Anh ơi, nhìn kìa! Lại có một xác chết ở đằng kia kìa!"

Raydel nhìn về hướng đó và đột nhiên nhìn thấy một số xác thợ săn nằm rải rác trong khu vực.

Nhiều thi thể vô hồn bị bỏ lại trên mặt đất. Tất cả họ đều trông bị suy dinh dưỡng và có những vết cắn chí mạng của con người trên cổ. Hai bên sườn của một số thi thể bị cắn sâu bên trong nội tạng của họ đang tuột ra ngoài.

Raydel cau mày trước mùi của máu và những vết thương kinh tởm này. Tuy nhiên, anh ấy bắt đầu kết nối các dây neutron trong đầu.

/...Han kiểm tra những xác chết trơ xương trước mặt mình. Anh nhìn thấy vết cắn của con người trên chúng. Những vết cắn để lại dấu vết của một năng lượng chưa biết. Nó nói với Han rằng một số thợ săn đã làm một số việc không bị cấm. Anh ấy tin chắc rằng đó chắc chắn là điều gì đó đã vi phạm quy tắc của Hội thợ săn!... /

Đó là một sự cố trong tiểu thuyết.

Raydel nuốt cơn buồn nôn đang dâng lên trong cổ họng mình một lần nữa. Anh đứng dậy và bước lại chỗ Jinny.

"Đấu trường là một khu rừng nhưng không chỉ là một khu rừng bình thường. Đó là một khu rừng với những cây sồi và thông. Nếu anh nhớ không lầm thì đó là loại rừng có thể tìm thấy ở các nước phía tây như Mỹ ở phía đông."

Raydel nói. "Những quái vật như Rắn Sọc và Gấu Đen cũng có thể được tìm thấy trong loại rừng này. Nhưng những thứ sẽ cho chúng ta biết về ngục tối là xác chết, mùa đông và những điều kiện chúng ta gặp phải khi đối mặt với miniboss."

Raydel cố gắng xóa hình ảnh những cái xác khỏi đầu mình. Nó cứ làm phiền anh mãi.

"Điều kiện là để thỏa mãn cơn đói của con trùm và những xác chết này gầy đến mức trông như chết vì suy dinh dưỡng. Trên cơ thể họ cũng có những manh mối cho thấy có thể họ đã bị ăn thịt."

Anh nói. "Mùa đông và nạn đói trầm trọng đến nỗi con người bắt đầu ăn thịt lẫn nhau. Em có đoán được đó là truyền thuyết gì không?"

Jinny chớp mắt. Cô còn chưa mở miệng đã nghe thấy tiếng 'cạch'.

Cả Raydel và Jinny đều rút vũ khí ra cùng lúc. Họ chĩa súng vào nguồn phát ra âm thanh. Khu vực này bị che khuất sau bóng tối, khiến họ khó có thể nhìn thấy nó là gì. Nhưng khi Jinny thì thầm tên con trùm, họ lại nghe thấy âm thanh 'cạch cạch'.

"...Wendigo?"

[ Wendigo được miêu tả là loài sinh vật cực độc ác, chuyên đi hút máu, ăn thịt động vật và người trong chớp mắt. ]

Mùi máu càng nồng nặc.

"Đúng rồi, là Wendigo." Raydel nói.

"Điều đó có nghĩa là chúng ta phải chiến đấu chống lại con trùm muốn ăn thịt chúng ta phải không?"

"Có lẽ nó không chỉ để ăn thịt chúng ta đâu." Raydel nói." Anh phải trả lời chúng tôi chứ nhỉ, anh Cadane."

Người bước ra khỏi bóng tối là Cadane. Anh lau miệng bằng mu bàn tay. Raydel nhìn thấy vết máu trên đó, nhưng đó không phải của Cadane.

"Hả?" Jinny cau mày, "Không phải Wendigo à?"

"Wendigo có thể chiếm hữu cơ thể của con người."

"Vậy là anh ta bị nhập rồi sao?"

"Anh ta để nó chiếm hữu mình."

Cadane mỉm cười. "Tại sao cậu nghĩ vậy?"

"Trên thực tế, anh đã giết Wendigo, lấy cổ vật và sử dụng nó. Điều anh đang làm bây giờ là 'tăng cường' sức mạnh của cổ vật bằng cách cho nó ăn thịt người."

Để sử dụng từ vựng về trò chơi, nó có thể tương đương với từ 'Farm'. Đó là hành động lặp lại điều gì đó để nhận phần thưởng.

Những gì Cadane đang làm là canh tác hết lần này đến lần khác trong ngục tối để nâng cao sức mạnh cho tạo tác của mình mà không cần suy nghĩ xem điều gì là đúng hay sai.

Wendigo trở nên mạnh mẽ hơn nhờ ăn thịt người nên Cadane đã dụ những thợ săn khác đến giết và ăn thịt họ.

Đây là một trong những nhân vật độc ác đến mức không thể tha thứ. Nhân vật chính đã gặp phải loại nhân vật này rất nhiều lần và mọi lúc.

Đã đến lúc anh ta giết họ vì những người này không bao giờ có thể khá hơn được nữa. Trên thực tế, nhân vật chính bắt đầu tự hỏi liệu tại một thời điểm nào đó những nhân vật phản diện này có mối liên hệ nào với nhau hay không, vì có cảm giác như có một tổ chức đằng sau tất cả bọn họ. Nhưng Raydel đã chết trước khi đến được phần đó.

Tuy nhiên, Raydel nhớ lại những sự cố mà những nhân vật này xuất hiện bởi vì...

"Tôi được lệnh tăng cường hầm ngục này để kiểm tra sức mạnh của một thợ săn."

Cadane nói. "Tôi không biết cậu đã từng gặp anh ta chưa, người có mái tóc trắng được gọi là Player Solo. Đó là lý do tại sao không có thợ săn cấp cao nào đến trừ tà cho ngục tối đột biến này. Tôi thậm chí còn giết cả con trùm."

"Tên đó cũng bảo cậu ăn thịt người à?"

Cadane thậm chí còn cười rộng hơn.

"Đó không phải là từ cấp trên của tôi."

Tóm lại, đây là sự kiện nâng cao sức mạnh của nhân vật chính. Nhưng anh ta thậm chí còn không có ở đây, Raydel nghĩ.

Cadane chắc chắn đã biết Han chưa đến đây nên thở dài.

"Trong khi chờ đợi mục tiêu của mình, tôi sẽ ăn thịt cả cậu và cô nhóc đó." Nụ cười của Cadane chạm tới mắt anh. Anh nuốt nước bọt. "Anh trông vui sướng quá ha."

Hắn nói xong, toàn bộ thi thể rải rác đều chậm rãi đứng dậy.

Raydel nguyền rủa. Đây hẳn là một trong những kỹ năng của Wendigo. Anh xem qua tất cả, đếm số. Tính cả Cadane, họ có khoảng mười thợ săn. Người đàn ông này đã giết rất nhiều người. Raydel không thể ước tính được mình đã trở nên mạnh mẽ hơn như thế nào với sức mạnh của Wendigo. Tuy nhiên, có một điều anh đã làm kịp làm.

Chỉ cần suy nghĩ, Bác Sĩ Dịch Hạch bất ngờ xuất hiện trong khi Raydel cảm thấy như mana của mình bị hút cạn.

Anh gần như ngã xuống đất. Tim anh đập như trống như thể anh vừa mới chạy marathon xong. Raydel cố gắng kiểm soát hơi thở của mình trước khi nói với Bác Sĩ Dịch Hạch.

"Bảo vệ Jinny bằng mạng sống của cậu."

"Một thợ săn có thể triệu hồi boss sao?"

Cadane nói. "Nhưng cậu không có cấp bậc, nên cậu chỉ là người mới bắt đầu thôi. Giống như một đứa trẻ đang tập đi ấy mà. Con trùm của cậu sẽ không thể làm được gì nhiều ngay cả khi nó đến từ một hầm ngục cấp cao đâu."

Anh ta triệu hồi một con dao găm đỏ như máu.

"Ta xử lý ngươi trước, sau đó đến lượt cậu ta."

Raydel gần như không kịp đỡ đòn tấn công bằng con dao găm của mình. Anh ta không biết tại sao Cadane có thể tiếp cận anh ta nhanh như vậy, nhưng đó có lẽ là kết quả của việc Farm sai cách trong hầm ngục hết lần này đến lần khác. Nó giống như một loại ma thuật đen nào đó, thứ mà Hội thợ săn cấm vì nó là con đường tắt dẫn đến sức mạnh to lớn.

Hình phạt của nó, nếu bị bắt, là hành quyết.

Đó là lý do Cadane phải giết Jinny và anh ta để không để lại nhân chứng.

Raydel nói: "Giết tôi thì cũng không thành vấn đề đâu. Khi anh đăng ký hiện vật của mình vào hệ thống thợ săn, cuối cùng chính phủ sẽ cả thôi. "

"Và tại sao tôi lại ngu ngốc đến mức để mình bị bắt đây?"

Kêu vang!

Những con dao găm của họ va vào nhau, tạo ra tia lửa điện. Raydel cố định chân mình trên mặt đất và chửi rủa khi nhận thấy tất cả các xác chết đang hướng về phía Bác Sĩ Dịch Hạch.

Mình không có thời gian. Mình cần phải giải quyết Cadane nhanh nhất có thể.

Raydel chỉ có thể nghĩ về cảm giác như thể anh đã chấp nhận cuộc sống của một thợ săn.

Khi chấp nhận số phận, anh chợt nhớ lại nhiều cảnh trong tiểu thuyết.

Cách duy nhất để đánh bại Cadane là có kỹ năng sử dụng dao găm cao hơn người kia.

Mọi người đều biết cơ bản rằng các kỹ năng sẽ chỉ tăng lên sau khi họ dọn sạch ngục tối, đó là lúc hệ thống tự nhiên sẽ phân phát phần thưởng cho thợ săn.

Tuy nhiên, Raydel nhớ rằng trong tiểu thuyết, Han đã học được một điều không được nhiều người biết đến, kỹ năng của thợ săn luôn được nâng cấp. Phần phân phối ở cuối chỉ là một bản tóm tắt trong trang trạng thái.

Điều đó có nghĩa là khi chiến đấu trong ngục tối này, anh ấy cũng có thể tăng cấp độ kỹ năng dùng dao của mình.

Và các kỹ năng chỉ có thể được nâng cấp khi người ta sử dụng nó.

Anh cần phải chiến đấu và tìm kiếm cảm giác được mô tả trong tiểu thuyết.

/...Han vung kiếm vào lũ quái vật. Khoảnh khắc thanh kiếm của anh chém xuyên qua da thịt của kẻ địch, anh cảm thấy một sức mạnh bùng nổ trong vòng tay của chính mình. Nó giống như một quả cầu ánh sáng tỏa sáng rực rỡ. Nó bao phủ toàn bộ cơ thể anh trong sự ấm áp... /

Anh chỉ cần tập trung và tìm kiếm cảm giác đó!

Raydel rời mắt khỏi Jinny và Bác Sĩ Dịch Hạch đang chiến đấu với thây ma và tập trung vào Cadane. Anh ta tiến lên một bước và chém con dao găm của mình vào mặt Cadane!

Cadane né được nó và đâm con dao găm của mình về phía Raydel, người đang giơ vũ khí lên để chặn nó.

"Cậu đnag chảy máu kìa." Cadane nói.

Raydel nghiến răng. Con dao găm của Cadane cứa vào tay anh, để lại một vết cắt dài và đau nhức. Tuy nhiên, Raydel vẫn giữ chặt con dao găm của mình và liên tục tấn công Cadane không ngừng.

Vũ khí của họ va vào nhau và trở thành âm thanh duy nhất trong khu vực. Điều mà Raydel đang tìm kiếm là cảm giác kỹ năng của anh ấy đã được nâng cấp.

Khi Raydel đang tấn công Cadane, anh đột nhiên cảm thấy một làn sóng ấm áp tràn khắp cơ thể. Anh ta không chờ đợi gì nữa và chém kẻ thù của mình thậm chí còn nhanh hơn. Nếu nâng cấp kỹ năng đồng nghĩa với việc anh ta phải bị thương và đánh tên ác nhân khốn kiếp này hàng trăm lần, thì anh ta sẽ làm điều đó...

Đột nhiên, Cadane nắm lấy cổ tay anh và kéo anh lại gần.

Anh ta liếm máu trên tay Raydel như một kẻ điên. Bộ râu của người đàn ông xoa xoa làn da bầm tím của Raydel.

"Tôi đã bảo là trông cậu ngon lắm mà."

Raydel cảm thấy ghê tởm đến mức đẩy mình ra khỏi anh ta!

Pluckkh!

Cadane đá vào bụng Raydel và đánh vào cằm anh ta bằng một cú húc đầu. Raydel có thể nếm được vị máu trong miệng mình. Anh nghe thấy tiếng Jinny la hét như thể cô đang cố chạy vào giúp anh nhưng bị Bác Sĩ Dịch Hạch và lũ thây ma chặn lại. Tất cả những gì cô có thể làm là chém lũ zombie một cách giận dữ. Cô nhìn quanh như thể đang tìm cách tiếp cận anh.

Raydel ho trước khi nhìn thấy một hộp tin nhắn nhấp nháy xuất hiện trước mặt mình.

[ Kỹ năng thu hút thợ săn đã được nâng cấp. ]

[ Bạn đã nhận được kỹ năng mới: 'Mở khóa tiềm năng' ]

Raydel thở hổn hển. "Hữm? "

[ Kỹ năng: 'Mở khóa tiềm năng' ]

[ Mô tả: Người dùng có thể đi vào tâm trí người khác trong giây lát. Nếu người dùng có thể hoàn thành phần ký ức còn thiếu của mình thì tiềm năng của chủ sở hữu ký ức sẽ được mở khóa. Tiềm năng này có thể dẫn đến việc nâng cấp sức mạnh hoặc khiến chủ nhân ký ức bị ảnh hưởng nhiều hơn bởi Kỹ năng Thu hút thợ săn.]

Khoảnh khắc Raydel đọc xong phần mô tả, cứ như thể anh ta bị hút vào một cõi khác.

Anh ấy nhìn thấy một đứa trẻ... Cadane khi còn trẻ đang đứng trước một căn bếp.

Cadane có một con dao trong tay. Anh ngước lên và quay đầu lại nhìn Raydel.

"Ta đổi ý rồi, ta thích ngươi, cho nên ta sẽ không giết ngươi." Giọng nói của Cadane kéo Raydel trở lại thực tại.

Anh ta rút thịt người ra khỏi túi.

"Muốn thử thịt người không? Tôi sẽ cho cậu một phần sức mạnh của Wendigo." Cadane mỉm cười, bàn tay đầy máu. "Nó ngon lắm, tôi đảm bảo với cậu."

Raydel gần như nôn mửa. Cadane cố nhét miếng thịt vào miệng.

"Nếu cậu ăn nó, tôi sẽ cho cậu biết tại sao tôi không sợ bị chính phủ bắt." anh nói. "Cậu không muốn biết ai đứng đằng sau chuyện này à?"

Mùi máu tràn ngập mọi ngóc ngách trong lỗ mũi anh đến mức anh bắt đầu cảm nhận được mùi vị của nó. Nó ghê tởm đến mức Raydel không thể chịu nổi nên đã dùng hết sức lực cuối cùng đá vào Cadane.

Sau đó, khi đẩy mặt đối phương ra xa mình, anh chợt nhớ đến một câu trong tiểu thuyết.

Raydel đưa ngón giữa được băng bó cho Cadane và hét lên.

"Tôi chỉ thích takoyaki, không thích thịt người!"

[ Cái bánh mà tròn tròn có cọng râu bạch tuộc bên Nhật ấy =)))))) ]

Có thứ gì đó ngay lập tức tấn công Cadane, khiến anh ta bay đi!

Đôi mắt của Cadane mở to. Tim anh đập thình thịch vì sức mạnh to lớn đã ném anh đi. Anh nhìn Raydel và thấy anh ta đang từ từ cố gắng đứng dậy. Đằng sau anh ta là... vài xúc tu giống bạch tuộc.

Mỗi xúc tu đều lớn hơn cơ thể con người. Nó có một bóng tối sâu đầy đe dọa. Chúng xuất hiện từ dưới lòng đất và phía sau Raydel trông giống như những chiếc đuôi cáo di chuyển theo suy nghĩ của chính nó.

Cadane cứng đờ vì bối rối trước cảnh tượng trước mắt.

Cậu ta lại ở cấp bậc gì đây? Cậu ta không phải là người không có cấp bậc sao? anh ta đã nghĩ.

Các xúc tu xoắn lại, các ống hút mở rộng. Chúng ép mình vào người chủ như một con chó khổng lồ.

Raydel nhổ máu trong miệng ra. Tim anh đập thình thịch vì anh thậm chí còn không ngờ rằng lệnh triệu hồi đã thực sự có tác dụng. Anh vừa nhớ lại hai bước cần thiết để triệu hồi một con trùm cấp S trong tiểu thuyết.

Đầu tiên, anh cần dùng một từ liên quan đến com trùm. Raydel cố gắng tránh nói thẳng ra những gì con trùm vì anh không muốn mạo hiểm để Cadane nhận ra danh tính của nó. Thứ hai, anh ta cần sử dụng một cơ quan đại diện cho com trùm, trong trường hợp này là cơ quan đại diện.

Ngón giữa mà anh ấy đã hy sinh cho Cthulhu.

Anh quay lại nhìn những xúc tu trước khi nhận thấy một hộp tin nhắn.

[ Cthulhu không thích việc bạn triệu tập anh ấy quá chậm. ]

[ Cthulhu không thích bị so sánh với 'takoyaki'. ]

Vì Chúa, Raydel nghĩ.

_______________

Note :


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#aventure