Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cả hai cùng bước xuống nhà thì đã thấy cô ngồi ở bàn đang bấm bấm vuốt vuốt cái điện thoại mà chẳng để ý đến thế giới xung quanh

-Buông điện thoại xuống ăn tối đi con bé kia. Vừa ăn vừa chơi coi chừng có ngày đau bao tử. Hắn dặn dò

-Em biết rồi. Riết không biết em là bác sĩ hay anh là bác sĩ vậy. Cô tắt cái điện thoại lèm bèm hắn lại

-Rồi là do anh mày sai. Hắn cười

Cô lúc này mới để ý là hai con người đi xuống chung với nhau liền lên tiếng chọc hắn

-Mà sao hai người đi xuống chung với nhau vậy. Tưởng anh tôi kèn cựa người ta lắm cơ mà.

-Thì tiện đường xuống chung thôi. Mày đừng có nghĩ cái tầm bậy

-Ơ em nào dám. Em có nghĩ gì xa xôi đâu hay do hai người có gì thật mới nhột. Cô đưa ánh mắt nghi hoặc

Anh thấy cảnh này mới bật cười

-Hai anh em dễ thương ghê á

-Không có nha. Hai người đồng thanh

-Hai người giống nhau ghê ha người ta nhìn là biết hai anh em chắc luôn. Anh cười

-Giống nhau chỗ nào đâu mà anh em. Anh em cây khế thì có. Hắn nói

-Thôi không cãi nữa ăn đi đói rồi. Thế là họ kết thúc cuộc hội thoại và tập trung ăn. Còn mọi chuyện ra sao thì đón xem tiếp nhe

End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC