314. Tour #28: Chính thức leo núi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng 8 giờ cả đoàn điểm danh, nhận đủ lương thực phẩm và nước uống, sau đó tay xách nách mang ba lô trên lưng thẳng tiến lên... xe bus để xe chở thẳng đến Trạm Tôn - thuộc khu bảo tồn thiên nhiên Hoàng Liên Sơn ở độ cao 1.800m so với mực nước biển, sau đó men theo đường rừng trúc để leo lên đỉnh Fansipan với độ cao 3143m.

Lúc đi thanh niên nào cũng hớn ha hớn hở, Đức Chinh còn có sức nhảy nhót leo trèo, Văn Hậu chạy sau Đức Chinh hùa theo hát bè, trên những ngọn cây có chim ca hót, bên cạnh có vài con suối nhỏ róc rách chảy, khung cảnh thật nên thơ.

Một giờ sau khi chính thức leo, Văn Thanh là người có sức bền tốt nhất đội tất nhiên không hề chi, thế nhưng Công Phượng lại khác.

Văn Thanh: Anh ơi, hay mình nghỉ tí nhé?

Công Phượng: Mới có 60 phút mà nghỉ cái gì? Tao có thể chạy full 90 phút cơ mà

Ba giờ sau khi chính thức bắt đầu leo núi, Văn Thanh vẫn là thanh niên sức dài vai rộng gánh cả bầu trời, à bầu trời của Thanh thu nhỏ lại chỉ bằng công chúa. Công Phượng được Văn Thanh tay kéo tay bước chậm trên đường.

Nhất Dũng: Mệt quá đi mất

Đức Chinh: Bình thường thì tỏ ra ngầu lòi, bây giờ đi bộ mới có ba giờ đã than mệt

Văn Hoàng: Anh cũng mệt Chinh à

Đức Chinh: Ơ anh mệt kệ anh chứ, liên quan gì đến Chinh

Văn Hoàng: ...Tuấn cũng mệt kìa

Đức Chinh: Anh Tuấn uống nước không này?

Ngọc Tuấn: Anh có mợt đâu, Quàng tào lao hông à

Đức Chinh: Anh Hoàng nghe anh Tuấn nói đê

Bốn giờ sau, cả đội ngồi nghỉ mệt ven đường chuẩn bị bữa ăn đầu tiên trên núi, bữa trưa. Vì mới bắt đầu leo nên bữa ăn này có những món được mang từ dưới núi lên, vẫn còn có thể thưởng thức thịt và rau đúng nghĩa đen của nó.

Xuân Mạnh: Ăn đi, hai ba hôm nữa mới được ăn lại thịt đấy

Trọng Đại: Mình cũng có thể bắt gà bắt thỏ trên núi mà anh

Văn Hoàng: Em nỡ lòng nào ăn thỏ, nó xinh xắn đáng yêu thế mà

Trọng Đại: Nhưng nếu không có gì ăn thì...

Văn Hoàng: Bắt mèo mà ăn

Trọng Đại: Không được!!!

Văn Hoàng: Thế cũng đừng bắt thỏ

Trọng Đại: ...thỏ là gì mà anh chấp niệm ghê vậy hả?

Thái Quý: Mèo là gì của ông thì thỏ là cái đấy của anh Hoàng

Văn Đức: Ngốc xít

Duy Mạnh: May mà sư tử không thể bắt mà bắt cũng không thể ăn

Ngọc Quang: Thế sao ông ăn được sư tử?

Duy Mạnh: Tôi chưa ăn bao giờ đâu nhé

Quang Hải: Các anh nói gì vậy ạ?

Văn Hậu: Hí hí

Tiến Dụng: Cười gian thế để làm gì em êi

Văn Hậu: Ông nói em thì ông cũng tự nhìn lại xem ông cười gian thế để làm giề?

Đức Huy: Hai đứa mày bé nhất đấy

Văn Hậu: Đủ tuổi đi tù ròi anh êy

Văn Toàn: Phượng ơi, có sao không đấy?

Văn Thanh: Hình như lúc sáng ăn nhiều quá chưa tiêu kịp nên giờ bụng khó chịu ấy

Văn Toàn: Ủa tao hỏi Phượng mà Thanh, ai nhờ mày trả lời?

Văn Thanh: Tao vả đấy nhé

Công Phượng: Nhức đầu quá, hai đứa mày nói ít thôi

Hồng Duy: Dạo này hai người gặp nhau là cãi nhau không hà

Văn Thanh: Tại nó đấy chứ

Tư Dũng: Một điều nhịn chín điều lành, bình tĩnh đi nào

Đình Trọng: Anh Phượng uống thuốc tiêu hoá không?

Văn Thanh: Đợi anh Phượng ăn xong Trọng cho anh xin viên thuốc nhé

Đình Trọng: Vâng ạ 

Thành Chung: Anh yêu chụp cho em tấm ảnh

Văn Đại: Đứng đi anh chụp cho này

Thành Chung: Chụp đẹp vào nhớ

Văn Đại: Biết rồi

Xuân Trường: Đứng ở mấy mỏm đá thì cẩn thận tí, ngã đấy nhé

Thành Chung: Em đứng siêu cẩn thận luôn đó

Thái Quý: Cho tôi ké với

Đức Chinh: Tôi nữaaaa

Văn Hậu: Em! Em với!

Quang Hải: Tôi cũng chụp nữa

Công Phượng: Như là dẫn con đi du lịch, loi nha loi nhoi

Xuân Mạnh: Thì anh Huy dẫn con đi du lịch thật mà

Đức Huy: Ít nhất nó cũng ngoan

Xuân Trường: Đỡ lo hơn đám nhóc còn lại

Trọng Đại: Ui dồi, tâm sự của những ông bố

Xuân Mạnh: Mày không ra chụp ảnh à?

Trọng Đại: Em chỉ chụp với anh Đức thôi

Xuân Mạnh: Gớm, đi đi đi

Hồng Duy: Mạnh ơi ra chụp ảnh với tôi không?

Duy Mạnh: Tôi?

Xuân Mạnh: Hay tôi?

Hồng Duy: Ừ thì cả hai

Duy Mạnh: Chụp ba chết cha đứa chụp, tôi không chụp

Xuân Mạnh: Không chụp thì tôi chụp, xời

Văn Toàn: Tôi chụp chung thì thành chụp bốn rồi này, Gắt êi chụp không?

Duy Mạnh: Thế thì chụp

Công Phượng: Có cái ảnh mà dùng dằng mãi chưa chụp xong

Văn Thanh: Em với anh làm một tấm nhé?

Công Phượng: Tao không thích chụp ảnh

Văn Thanh: ...vâng

Công Phượng: ...

Văn Thanh: Anh ăn còn uống thuốc này

Công Phượng: Ăn xong rồi chụp ảnh

Đức Chinh: Có gì mà vui vậy anh Thanhhhh?

Xuân Trường: Mấy đứa chụp ảnh xong rồi à?

Đức Chinh: Đúng rồi ạ

Xuân Trường: Nghỉ thêm 10 phút chúng ta tiếp tục đi

Đức Chinh: Cơ mà sao anh Thanh vui thế ạ?

Đức Huy: Đang làm nô tài chuyển lên phò mã nên nó vui

Nhất Dũng: Niềm vui nho nhỏ của anh Thanh

Đức Chinh: Dũnggg, tí nữa đi hái quả trên kia không? Tao trông thấy có quả to lắm

Nhất Dũng: Tao mệtttt

Đức Chinh: Đi moàaa

Nhất Dũng: Ừ thì đi

Đức Chinh: Ngoan~

-----

Bao nhiêu lâu rồi nhỉ... Chắc chưa ai chờ đến chưa leo hết núi đã đi lấy chồng đâu nhỉ =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net