Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Art by: @kat_adara on Instagram.

Scarlet rên rỉ một tiếng lúc cô đóng cánh cửa trước ở phía sau các vị khách của mình. "Bọn họ bắt đầu xuất hiện từ hai tuần trước," cô nói. "Họ cố tình cắm trại trong ruộng củ cải đường, như thể là chủ chỗ đó không bằng! Tôi đã phải gọi cảnh sát tận bốn lần vì tội xâm lấn đất đai, nhưng thực tình, tôi nghĩ cảnh sát cũng phải chết lặng bởi cả cái thứ tâm điểm truyền thông này như tôi thôi." Cô thở dài và sụp xuống bên cánh cửa. "Tôi muốn một đám cưới yên tĩnh. thân mật, chứ không phải cái rạp xiếc."

Thorne dựa người vào lan can cầu thang. "Đây là đám cưới Mặt Trăng- Trái Đất đầu tiên được ghi nhận sau bao thế hệ, chú rể thì là một gã lai công nghệ sinh học giữa người- sói, và cô mời hoàng đế của Khối Thịnh Vượng Chung Phương Đông một cựu Nữ Hoàng Mặt Trăng. Cô mong đợi gì nữa?" *T/N:Lmao*

Scarlet lườm anh ta. "Tôi sắp cưới người đàn ông mà tôi yêu, và tôi mời bạn bè của mình đến để ăn mừng cùng chúng tôi. Tôi mong đợi chỉ một chút riêng tư thôi."

"Tôi rất tiếc." Cinder nói. "Đáng ra bọn tôi nên cố kín tiếng hơn về kế hoạch của mình."

Scarlet lắc đầu. "Không phải lỗi của cô đâu. Lịch trình đi lại của Kai cũng toàn thông tin công khai, nên không có cách ngăn vụ này đâu, tôi e vậy." Cô khịt mũi. "Hãy mừng vì cô đã không có mặt để thấy các cô gái la hét khi cậu ta tới cơ."

Cinder đứng thẳng hơn. "Anh ấy đã ở đây rồi á?"

Scarlet gật đầu. "Cậu ta đến tối hôm qua. Và Winter cùng Jacin bay từ Canada đến sáng nay. Mọi người đều đã ở đây, nên giờ tôi chỉ cần sống sót ba ngày hỗn loạn sắp tới đến lúc đám cưới thôi, và tất cả sẽ kết thúc." Cô mát xa cặp mày. "Ít nhất, đấy là giả sử đám vô văn hóa chuyên hút máu người ngoài kia không cố phá lễ cưới. Cô biết không, phần tệ nhất là chúng cứ cố thêu dệt chuyện này thành một tuyên bố chính trị lớn nào đó. 'Trái Đất và Mặt Trăng, cuối cùng cũng hợp nhất!' 'Cô gái người Trái Đất bị tra tấn bởi Levana nhận lời cưới một chiến binh Mặt Trăng!' Thật kinh tởm." Cô thở dài trước khi nói thêm. "Cậu ấy không có ở đây đâu, Cinder."

Cinder bật sự chú ý trở lại Scarlet, nhận ra mình đã lờ đi phần lớn bài chỉ trích của cô khi săm soi hàng lang dẫn vào bếp và phòng khách và cố nghe ngóng tiéng bước chân từ tầng trên. "Gì cơ?"

Iko cười khúc khích, nhưng Scarlet chôn đi cảm giác phiều nhiễu của mình bằng một nụ cười tự mãn hiểu chuyện. "Sói đưa họ làm một chuyến thăm quan nông trang rồi. Họ sẽ quay lại sớm thôi."

"Phải rồi. Xin lỗi. Tôi không có_"

Scarlet xua cô đi. "Ổn mà. Ngoài ra, nếu có ai hiểu cảm giác mối quan hệ của mình bị đối xử như tâm bão chính trị, thì đó là cô đấy."

Cinder chùng mắt, không chắc điều vừa rồi có phải để an ủi mình không.

"Ê, Cinder này," Thorne bước tới ngưỡng cửa chia hàng hang và căn phòng khách khiêm tốn. "Còn nhớ hồi ta ở đây lần trước không? Hồi ta chỉ là hai kẻ đào tẩu điên rồ, chạy trốn pháp luật ấy?"

"Ý anh là hồi ta khám phá ra cái ổ bí mật dưới kho tàu nơi tôi bị giữ hôn mê suốt tám năm cuộc đời, rồi bị biến thành cyborg bởi một vị bác sĩ phẫu thuật bí ẩn nào đó trước khi bị gửi cho một gia đình không thực sự muốn tôi? Có, Thorne à, mấy ngày xưa cũ đẹp đẽ ấy."

Thorne nháy mắt. "Ý tôi đang nói đến cái cô tóc vàng đáng yêu đã tìm thấy chúng ta và suýt lên cơn đau tim cơ. Ê, cô ấy có đến dự đám cưới không vậy?"

"Tên cô ấy là Émilie," Scarlet nói. "Và có, cô ấy sẽ đến. Xin đừng cố tán tỉnh cố ấy trước mặt bạn gái cậu nhé. Tôi có đủ rắc rối để đối phó trong tuần này rồi."

Cress nhún vai. "Nó thực sự cũng chẳng làm tôi phiền nữa đâu. Hơn nữa, anh ấy chắc cũng bảo với cô ấy là ảnh yêu cô sẵn rồi, nên anh ấy còn gì mà nói nữa?"

Thorne đưa mắt lên trần nhà ngẫm nghĩ. "Thật đấy. Chắc tôi đã nói thế thật. Thật sự tôi cũng chả nhớ nữa."

Cress đảo mắt, nhưng nếu cô có chút bực dọc nào trong lòng, thì Cinder cũng không nhận thấy. Cô chọn không bày cho cả bọn rằng Thorne thực chất đã khẳng định yêu từ cái nhìn đầu tiên khi Émilie ngất xỉu trước cửa nhà kho nông trại.

Bản lề cửa kêu cót két từ đằng sau, theo sau là tiếng giậm chân và chất giọng mơ màng của Winter trôi qua hàng lang chật hẹp của căn nhà.

"Nhưng em sẽ có có hội vắt sữa nàng trước khi ta đi chứ? Em chưa bao giờ vắt sữa bò trước kia. Em nghĩ em sẽ làm giỏi lắm."

"Đương nhiên rồi," Jacin nói cười khúc khích. "Nó sẽ chỉ nhìn em chằm chằm câm nín cả buổi như mọi con con vật bị em bỏ bùa thôi."

"Bùa nào cơ?" Winter nói, huých vai vào Jacin đi vòng quanh chân cầu thang. "Em đâu phải nhà thôi miên."

"Em chắc chứ?"

Họ đứng trân trối khi nhìn thấy mọi người trong phòng nghỉ.

"Em đến rồi!" Winter reo lên. Cô bay đến Cinder, trao cô một cái ôm chặt ngắn ngủi trước khi lần lượt ôm Thorne, Cress và Iko.

Sói cũng bước vào cùng họ, phơi ra hàm răng sắc nhọn khi anh cười nhe răng trước những người mới tới. Và bên cạnh anh ta...

"Anh đã nói đấy là tiếng gầm êm đềm của động cơ tàu Rampion mà," Kai nói. "nhưng họ cứ khăng khăng đấy chỉ là một con tàu lượn đưa tin khác bay qua." Tay anh đút trong túi quần và anh ăn mặc bình dị hơn Cinder vẫn thường thấy- một chiếc áo sơmi với tay áo xắn lên tận cẳng tay cùng một cặp quần jean tối màu. Cô chưa từng tưởng tượng cảnh đời nông trang sẽ hợp với anh, nhưng anh trông cũng thoải mái như ở bất cứ nơi đâu.

Cinder khoanh tay ra trước ngực. "Giờ anh là chuyên gia về âm lượng tàu không gian rồi à?"

"Đâu có," Kai nói. "Chỉ là anh đã đợi nghe tiếng đó cả ngày nay rồi."

Cô cười với anh, cảm thấy như tiếng chim ruồi đang vỗ cánh trong mạch máu. Anh cũng cười lại.

"Lạy giời," Thorne nói rên khẽ. "Họ còn chưa kịp hôn nhau mà đã làm tôi thấy buồn nôn rồi."

Bình luận của cậu ta được theo sau bởi một tiếng cằn nhằn đau đớn, nhưng Cinder không biết người bạn nào của mình đã đập anh ta. Kai đảo mắt, nắm lấy tay Cinder rồi kéo cô về quay lại phía hành lang. Chỉ cách có vài bước. Thậm chí chẳng có cửa để chia cách họ khỏi những người khác, nhưng trong những khoảnh khắc ấy cảm tưởng như họ chỉ có một mình.

Một mình lén lút vui sướng.

"Chuyến bay thế nào?", Kai thì thầm, đứng gần tới nỗi cô tưởng mình có thể nghe thấy tiếng tim rung đập trong bầu không khí giữa họ.

"Ồ, anh biết đấy." Cinder thì thầm đáp lại, "Thorne lái, nên là một chuỗi liên tục các trải nghiệm gần chết. Đời hoàng đế thế nào?"

"Ồ, em biết đấy. Các buổi họp báo. Họp hội đồng. Yêu mến người hâm mộ bất cứ nơi nào anh đi."

"Thế là cũng một chuỗi liên tục các trải nghiệm gần chết?"

"Cũng gần thế." Anh nhích sát cô hơn trong lúc họ trò chuyện. Cinder gần như bị ấn vào tường, đứng giữa cái móc trên tường treo đầy thứ đồ linh tinh và những đôi ủng đầy bùn dưới sàn nhà. "Tám nhảm như vậy có chấp nhận được không?"

"Với em thì chấp nhận được," Cinder nói, luồn tay vào tóc anh và kéo anh lại về mình.

(Đọc bao lần mà giờ mới biết chúng nó make out máaaaaaa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net