5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đừng bỏ rơi em nhé ? Có được không"
Tiếng nói của em vang lên trong căn nhà lạnh lẽo, nó từng là nơi ấm cúng chan chứa bao kỉ niệm , nhưng giờ thì sao, kẻ thì khóc, kẻ thì nhẫn tâm quay đi

"Thế gian nhẫn tâm làm sao, thứ ta cần là hạnh phúc, vậy cớ sao lại lấy mất đi hạnh phúc của ta..."

" tha thứ cho anh, anh không còn yêu em nữa rồi"
Lời nói như nhát dao cứa thằng vào trong tim Kaveh, từng chút từng chút một, máu cũng chảy , nước mắt cũng đã rơi, cũng chẳng thể níu kéo lại

" em đã làm gì sai hãy nói cho em biết, em sẽ sửa mà, làm ơn , đừng như thế nữa, làm ơn hãy nhìn em đi... Haitham"
Giọng em nức nở muốn níu kéo lại anh, mắt em đỏ lên vì khóc, anh chả bận tâm mà mặc kệ em ở phía sau đang cố níu lại mình, anh không còn yêu em nữa, thứ tình cảm anh nghĩ là sẽ dành cho em hết cuộc đời, giờ đây anh đem dành cho người khác, một người xa lạ xen giữa chuyện tình đôi ta.
" em không làm gì sai cả, tất cả là do anh không còn yêu em nữa, vậy nên anh muốn giải thoát cho cả hai, chúc em sớm tìm được người mới, hạnh phúc hơn khi em ở bên anh, tạm biệt em"
Nói rồi, chẳng nhìn em lấy lần cuối, anh bỏ đi để người ở lại phía sau. Ngoài trời đổ mưa lớn lấn át tiếng khóc của em, càng lau càng khóc nhiều, càng cố kìm nén nước mắt càng rơi, "anh ơi ? Tại sao lại như vậy" tự trách mình vì không hoàn hảo để xứng với anh, trách mình vì không dịu dáng, trách mình vì đã để anh không còn yêu em. Chính em đã khiến anh chán ghét, chính em đã gây cho anh phiền muộn, cũng chính em là người đưa anh cho người khác.

"Hỏi thế gian liệu rằng chàng có thấy, tình em còn đấy mà chàng nỡ biệt ly"

Ngày ấy em đến nơi chan hòa gió biển
Mang theo câu hát chứa đầy tình yêu

Giò mang theo dịu dàng hương dến
Chuyện tình đôi lứa chẳng nỡ quên

Đưa em đến nơi sóng yên biển lặng
Thấy em cười gió khẽ đung đua
Nước mắt em rơi hòa cùng nước biển
Miệng thấy em cười chua chát ai ơi

Cớ sao chàng lại nỡ quên
Đi câu hẹn ước tình mình, đôi ta
Mang theo tia nắng phù hoa
Để lại trong em tăm tối u buồn
________________________________

Liệu không biết còn ai theo dõi tớ không nữa, đã khá lâu rồi tớ mới xuất hiện ở đây, các cậu hãy cho tớ cảm nghĩ nhé

Cảm ơn đã đọc và mình là Phương Anh hay còn gọi là Riine đừng quên mình nhé

Thơ chỉ là nhất thời nghĩ ra không hay xin đừng chê nhé:(((

RIINE

13h30


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#haikaveh