Ngày Đầu Tiên Ở Hàn Quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Min Trần và tôi là một con người bình thường như bao người khác . Vì may mắn , nên tôi đã dành được 1 suất học bổng của Đại Sứ Quán Hàn , giá trị của học bổng cho du học sinh đó là :
- Giảm 100% học phí cho 4 năm đại học
- Được miễn tiền nhập học và bảo hiểm y tế và học phí sau đại học
Sau đó tôi trúng tuyển Trường đại học KonKuk , chuyên ngành Âm Nhạc . Âm nhạc đã là 1 phần trong cuộc sống của tôi , ngày nào tôi không nghe nhạc thì y rằng tôi sẽ tự dưng nổi nóng . Khi đi du học thì không thể thiếu Visa phải không nào ? Vì là con lai nên tôi cũng hiểu và nói trôi chảy tiếng Hàn , và dĩ nhiên sau khi 1 tuần kể từ ngày tôi đi phỏng vấn ở Sài Gòn thì tôi đã được Đại Sứ Quán Hàn Quốc cho phép đi du học . 1 tháng sau tôi từ biệt bố mẹ , anh chị , bạn bè của mình để đi sang Hàn . Tạm biệt Đak Lak , tạm biệt Việt Nam nhé ! Tôi đi đây !
Gần 8 tiếng kể từ khi tôi lên máy bay , thì cuối cùng tôi đã tới được nơi mà tôi muốn đến đó chính là Thành phố Seoul , một thành phố của nền Âm nhạc Kpop và dĩ nhiên con mọt ARMY như tôi sẽ rất sung sướng ! À quên ! Con Min Trần này cũng là ARMY của BTS đấy nhé ! Cảm giác của tôi khi xuống máy bay là ở Hàn nó rất là lạnh ! Vì từ nhỏ bố mẹ tôi cũng cho tôi đi Hàn Quốc nhiều rồi , nhiều đến nỗi mỗi năm tôi qua Hàn là phải gần 10 lần lận , nên tôi cũng rành đường phố ở bên này lắm .
Vừa xuống máy bay thì tôi tức tốc gọi Taxi để đến trường nhận phòng kí túc xá . Sau 15 phút thì tôi cuối cùng cũng nhận được chìa khóa phòng , phòng tôi ở có ba người , tôi cũng không biết là ai nữa , nó nằm ở tầng 2 và là phòng số 10 . Rồi sau đó tôi lại bắt Taxi để đến kí túc xá , một mình tôi có tận 2 cái vali đựng quần áo và 3 thùng đồ ăn tôi đã mua ở Việt Nam trước khi sang Hàn nên cũng rất vất vả cho việc khiêng hết tất cả lên phòng . Cũng may , anh Taxi rất tốt bụng đã giúp tôi khiên 3 cái thùng đồ ăn ấy đi , còn tôi thì xách tay 2 cái vali . Cuối cùng thì cũng đã đến phòng của tôi . Khi mở cửa phòng ra , ấn tượng đầu tiên của tôi đó là căn phòng nó rất rất bự ! Bỗng có ai gọi tên tôi :
Người lạ : Min Trần !!
Tôi : Aii vậy - Tôi sợ hãi cất tiếng nói .
Người lạ : Tao nè ! Hà Trâm học cùng lớp trung học cơ sở với phổ thông cùng với mày nè !
Tôi : Ủa ! Hà Trâm hả ? Mày qua khi nào vậy ?- Nói rồi chúng tôi mừng rỡ ôm nhau quấn quýt .
Hà Trâm : Tao vừa mới qua hồi hôm qua thôi !
Tôi : Ừa ! Mà mày học ngành nào vậy ?
Hà Trâm : Tao học ngành quản trị kinh doanh á ! Còn mày thì sao ?
Tôi : Tao thì ngành Âm Nhạc thôi .
Cốc cốc ! - Tiếng gõ cửa vang lên , Hà Trâm ra mở cửa cho người đang đứng đợi ở ngoài .
Hà Trâm : À ! Trinh hả ? Mày đi đâu từ nãy đến giờ vậy ?
Lan Trinh : Tao đi mua Kimbab với Topbokki chứ đâu ? À mày nói hôm nay có người mới phải ko ? Cô ấy đâu ? Tao cũng mua phần cho cô ấy luôn rồi nè - Hà Trâm dẫn tôi ra bên cạnh Lan Trinh và nói :
Hà Trâm : Để tao giới thiệu hai tụi mày với nhau - Rồi Hà Trâm chỉ tay về hướng tôi và nói - Đây là Min Trần , bạn học cùng lớp cấp 2 và cấp 3 với tao - Xong Hà Trâm chỉ về phía Lan Trinh rồi nói - Còn đây là Lan Trinh , bạn học cấp 1 của tao . Bây giờ tụi mày biết nhau rồi đó nha , tranh thủ làm quen đi , tao đi hâm đồ ăn lại kẻo nguội cái đã - Hà Trâm cầm túi đồ ăn của Lan Trinh rồi đi vào phía bếp .
Bất chợt , Lan Trinh hỏi tôi :
Lan Trinh : Cậu là con gái của chủ tịch tập đoàn Mỹ Phẩm Min Lee phải không ?
Tôi : Ừm , còn cậu là con gái của bác Nam và bác Nga hả ? - Tôi đáp lại.
Lan Trinh : Ủa ? Sao cậu biết vậy ? - Trinh tỏ thái độ ngạc nhiên .
Tôi : Vì khuôn mặt cậu rất giống với bác Nga , vả lại 2 bác cũng là bạn thân của bố mẹ tớ mà !
Lan Trinh : Thì ra là vậy , mà cậu học ngành nào ở KonKuk ( tên trường đại học của chúng tôi ) vậy ?
Tôi : Tớ học ngành Âm Nhạc còn cậu ?
Lan Trinh : Tớ học ngành sư phạm đấy !
Tôi : Ồ vậy là cậu muốn làm giáo viên à ! Cậu dạy môn gì vậy ?
Lan Trinh : Tớ dạy môn Toán - Đang mải nói chuyện thì Hà Trâm bưng đồ ăn ra và nói :
Hà Trâm : Tụi mày nói chuyện gì vậy ? Ăn đi không thôi hết ngon nè !
Tôi và Lan Trinh đồng thanh nói : Hỏi thăm thôi mà .
......
Nói chuyện một hồi thì tôi mới biết Lan Trinh và Hà Trâm cũng là con mọt ARMY . Hì hì , ai mà biết được cả 3 người chúng tôi cũng là ARMY mà lại được ở chung phòng với nhau được chứ !
Nhìn xung  quanh phòng thì tôi mới để ý cũng có mấy cái Bomb , poster BTS và Album  , riêng tôi thì chẳng có có cái gì của mấy Oppa hết mặc dù gia đình tôi khá giả , Ahihi . Ăn sáng xong thì tôi , Hà Trâm và Lan Trinh dẫn nhau đi shopping và đi uống trà sữa . Không khí bên đây rất trong lành , yên bình lắm ! Khác hẳn so với Việt Nam ồn ào , tấp nập . Cảm giác như được tự do , tự lập vậy !
Sau một lúc thì tôi cùng đồng bọn mới đi ra phố được , dạo dạo quanh phố thì tôi mua được 1 bảng mắt , 3 cây son , 1 lọ kem nền và 1 bảng má , ở kí túc xá có nhiều rồi nên tôi mua có chừng đó thôi , còn Trinh với Trâm thì tụi nó mua nhiều lắm , chắc tại tụi nó ít có đồ makeup nên mua nhiều .
Tôi : Ê tụi bây , ở kia có quán Gongcha kìa ! Tụi mình vô uống đi ! Tao bao .
Trinh : Ờ , được đó !
Trâm : Vô uống sạch tiệm lun đê - Nói rồi chúng tôi chạy thẳng vô quán rồi gọi trà sữa sau đó rồi tán gẫu .
Trinh : Tụi mày ơi ! Tuần sau có fanmeeting của BTS á m ! Hay là t mua vé cho cả ba đứa mình đi luôn nha !
Tôi : Vậy là tụi mìn được xin chữ kí trực tiếp của Oppa hả !
Trinh : Ờ , tao vui quá !
Trâm : Cảm giác như được gặp Oppa mãi vậy á .
Tôi : Trinh ! Mày cứ mua vé đi ! Hết bao nhiu tao trả lại cho !
Trinh : Con quỷ này ! Bữa trà sữa hôm nay mày bao tụi tao rồi ! Để tao trả cho !
Trâm : Thôi ! Uống xong rồi thì đi chơi tiếp đi , tao trả hết .
Trinh , tôi : Oke !
Thế là mãi đến tối , chúng tôi mới về đến kí túc xá , về đến thì cũng đã 9h rồi nên chúng tôi mau chóng tắm rửa rồi đi ngủ . Sau một ngày xả stress  thì chúng tôi đã cảm nhận thế nào là tự lập , thế nào là tự do cho riêng mình .

                                                       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net