Tập 3.4 Căn nhà bên rìa thế giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bất chợt, cô gái bí ẩn quay ngoắt nhìn về phía trước. Elindwyrm nhanh như chớp phủ cái áo choàng mang theo lên người Ben. Vài giây sau, Quentin nãy giờ đang ở trước phóng vụt trở lại, rít lên.

"Có người tới."

Vừa lúc đó, một cỗ xe hai ngựa kiểu La Mã xuất hiện từ chân trời, chở theo ba cô gái váy vóc trang nhã đang đứng cười nói tíu tít.

"Chúng ta ở rất gần ngôi làng rồi, đừng làm gì khả nghi."

Elindwyrm thì thầm. Chợt, cô gái tóc nâu cột hai chùm thấp phía trước ngực dường như chú ý tới Ben.

"Này, Myrrhiha*, bọn chị nói em có nghe không đấy?" Cô tóc vàng đang cầm cương kêu lên.

Ben và Elindwyrm nhìn thẳng về phía trước, nín thở đợi cô ta chạy qua. Đôi mắt nâu sáng bừng của Myrrhiha nhìn chằm chằm Ben khi lướt ngang, và Ben cảm nhận rõ cô vẫn ngoái nhìn đến khi xe đã chạy tít đằng xa. Rồi chúng nó xoay qua nhìn nhau, và Ben thấy Elindwyrm thoáng khựng lại, trong hai xoáy nước lục lam có gì như rất bất ngờ.

"Này... này... bạn có thể nói 'G0' là gì chưa?"

Cô ta nhanh chóng lấy lại vẻ mặt tự hào và tông giọng bình thản, "Một Gx là người có Glordium, quà tặng của Bí Ẩn Vĩ Đại và vũ trụ cho các hậu duệ Eusperia, như một thanh gươm thần trong truyện cổ."

Ben nhìn Elindwyrm, nhướng mày như muốn nói hai đứa sẽ không đi đến đâu cả nếu cô cứ giải thích bằng cổ tích. Cô thở dài.

"Phép thuật đến từ lực Apilus. Lực Apilus chỉ kết tụ được trong cây cỏ và khoáng sản vì chúng có tinh thể. Con người và động vật không có tinh thể, nên không có phép thuật tự thân."

Ben gật đầu theo từng câu Elindwyrm nhả ra. Dù vẫn chưa biết "tinh thể" ở đây là cái mợ gì nhưng nó theo được logic.

"Tuy nhiên, một số đứa con lính Eusperia sinh ra đã có siêu năng lực nguyên tố, Glordium."

Ben cau mày, cố nhớ lại mấy phim hoạt hình. "Nguyên tố là... bắn ra lửa, hô mưa gọi gió, điều khiển sấm sét đồ á hả?"

"Mạnh như thế thì rất hiếm, nhưng hiểu đúng rồi đấy."

"Vậy '0' là gì nữa?"

"Người ta gọi chơi con trai Glordium là G0, 0 trong 0% xảy ra, vì nguyên một trăm năm từ lúc xuất hiện, những người có siêu năng lực toàn là con gái, các G1."

"Và ở Eusperia thì con gái nghĩa là không có đi đánh đấm gì đâu nhé."

Quentin nói với Ben, nhưng lại liếc nhìn Elindwyrm. Cô lườm lão vệ nữ trùng cháy mắt.

"Trước tôi chưa từng có một G0 nào sao?"

"Từng có một người, nhưng tiếc thay anh ta chết dưới tay bọn Roj rồi."

Quentin chép miệng rõ kêu, rất kịch.

"Chỉ những người từ BexAros trở về mới sinh ra Gx, nên Roj luôn bảo rằng năng lực Gx là phép thuật cướp từ chúng. Có thể chúng muốn cướp lại."

Ben lấy tay xoa mắt. Ba ngày liền với hết bất ngờ này đến tin tức tuyệt vời khác.

Quentin đon đả, "Monsieur B.P., giờ NGÀI mới là cục cưng của Eusperia."

Nó là đồ hiến tế của Amagog, vật bị cướp của BexAros, cục cưng của Eusperia, nhưng điều nó muốn là được tỉnh giấc khỏi cơn ác mộng này cơ.

"Nhưng mà... tôi làm gì có phép thuật," Ben rệu rã nói.

"Điều đó... còn phải coi đã." Quentin cười mỉm chi.

Cùng lúc đó, bọn họ đã vào đến làng. Có một điều lạ Ben để ý ngay lập tức: không hề có bóng dáng một nam thanh niên, ông lão hay cậu bé nào ở giữa khu phố nhộn nhịp cả.

"Hình như... chỗ này..."

"Ừ. Nơi này nổi dậy chống bọn Arofojur ba trăm năm sau Amagog. Không biết có phải lấy một thứ cảm hứng ác quỷ từ đó không mà một mụ phù thủy đã giết sạch nam giới của họ."

Trong vẻ lạnh lùng của Elindwyrm thoáng nét gì đó xúc động. Cô nói tiếp.

"Chúng ta phải đi mua ít đồ dùng. Thả lỏng xíu, ngắm cảnh vật của thế giới này đi. Chắc chắn đã rất lâu rồi chưa có ánh nhìn của đàn ông."

Không giống ViriOrk thô mộc hay phụ nữ Amagog ngày xưa mặc áo rêu và váy da ghép đơn sơ trong sách Ben đã đọc, Uiliu trù phú những sắc màu và phong cách. Người dân ăn vận đủ kiểu từ thướt tha, cầu kỳ đến thực dụng, cứng cáp. Phổ biến nhất là kiểu đầm suông có diềm cổ bản to trang trí cầu kỳ như lỗ đàn ghi-ta, không tay hoặc cánh tiên, xẻ trống nguyên mạn sườn đến chiếc đai thêu hoặc thắt dây tinh vi ngự lỏng lẻo ở ngang hông. Ben thấy má mình nóng lên. Ở đây, trừ những người có vòng một thực sự "hoành tráng", còn không đều "thả rông". Bọn nhỏ thì nhiều đứa cởi trần luôn. Có đứa đã lớn bằng Carina rồi vẫn tồng ngồng chơi bắt rượt.

"Đừng che mặt, đáng ngờ lắm. Làm như tôi này, nhìn sang chỗ khác," Elindwyrm thì thào.

Các ngôi nhà và cửa hàng được xây bằng loại gạch trắng xen lẫn những sợi nâu vàng, lợp ngói tráng những màu men sặc sỡ, xen kẽ nhau. Tường của mỗi căn là một khung tranh được vẽ, khảm ghép, chạm khắc hoặc các hình thức mỹ thuật thủ công khác theo các phong cách và trình độ nghệ thuật vô thiên lủng, hẳn là hàng "chính hãng" của chủ nhà. Đi ngang qua một tiệm bán gương trang trí, Ben muốn ná thở khi nhận ra cái người khác thấy bên ngoài chiếc áo choàng mà Elindwyrm mặc để ngụy trang cho nó: áo kiểu trắng vải nhún trễ vai, cóc xê đen dây đan phía trước, váy đỏ rượu tới đầu gối, bím tóc đen dài ngang hông và một, hai lọn tóc xoăn gợn sóng viền nét cho khuôn mặt. Thấy vậy, Elindwyrm nói luôn.

"Tại gấp quá, nếu có thời gian tôi sẽ thiết kế nhiều phụ kiện hơn, vậy mới chân thực."

Quả thực tính ra nó là một "thiếu nữ" giản dị. Xung quanh tụi nó, người ta xẻ bạo, tán đinh, thắt dây, lủng lẳng những chuỗi ngọc trai, hạt cườm, lấp lánh đá quý. Tóc họ là triển lãm sống động của các kiểu tết phức tạp; bờm, ruy-băng, nơ, kẹp, dây, mũ, lưới... Họ trang điểm, nhưng không theo kiểu gợi tình hay "hack tuổi", mà giống điểm vào mắt, vào má những nét màu nước tươi tắn loang vào nhau đậm chất thần tiên. Mỗi xen-ti-mét ở Uiliu là một cơ hội nghệ thuật.

"Nhưng cũng đâu cần hở hang như vậy..."

Ben cau có bất lực, bức xúc xoa xoa đôi vai thon gầy, nhìn dáo dác xung quanh. Dù chả ai ngó, nó vẫn cảm giác như bị lột trần.

"Kín đáo mà, đâu ai biết trên đôi vớ trắng có hai cái nơ đen."

Elindwyrm nói tỉnh bơ rồi đi tiếp. Ben suýt nữa thì la làng khi giở lên đúng là như thế.

"Ngài đừng có ỏng ẹo vậy được không? Gây chú ý quá hà."

"Sao mấy người không nghĩ tới vụ đó trước khi ụp cho tôi nguyên bộ 'cô gái bia Đức'?"

Nó soi kiếng lại lần cuối, xoa xoa nét ngài giờ đang mang hình lá liễu để chắc chắn cặp chân mày tướng dáng cây đao gia truyền chưa mất sợi lông nào, rồi vội đi theo. Khoan đã...

"Đó... đều là nữ sao?"

Ở góc nọ là ba dáng hình lực lưỡng, ăn mặc bảnh bao, cao trên mét tám, mỗi người bị bao vây bởi mấy cô gái tíu tít. Một người tóc hạt dẻ với hàm râu giả lòa xòa đáng gờm đang chống tay lên hông mà cười vang như sấm. Elindwyrm nhướng mày với Ben, còn Quentin chép miệng.

"Giới nào cũng có đủ kiểu dáng, kích cỡ mà..."

Đối trọng của những Anh Đẹp Gái đây rồi: xã hội thiếu thốn cái gì, cái đó sẽ là hàng hot.

"Vậy sao không cho tôi mặc đồ nam Trung Cổ như họ?"

Ben tức tối nhìn lại bản thân: Lép như nó mà cũng đẩy lên được hơi hơi ra dáng có "thung lũng tình yêu", cái cóc xê này quả là lợi hại.

Quentin thở ra, "Monsieur B.P. chưa đủ cao và 'men' để làm một beau."

Thẳng thắn dzậy.

"Lí do phụ là ở đây không có nhiều beaux, các cô gái đều biết mặt họ hết."

Rồi hình như để xả lời đã muốn nói nãy giờ, Elindwyrm nhìn gần mặt nó, thỏ thẻ, "Nhưng mà lí do chính là... bạn xinh quá đi." Rồi cô bật cười khúc khích. "Nếu họ là Beaux thì bạn phải là Belle nhỉ, gọi là Belle luôn, nha?"

Đáng ra Ben phải thấy bực vì sự trêu ghẹo này, nhưng tự nhiên nó lại để ý rằng làn da trắng lấm tấm tàn nhang của Elindwyrm hây hây đỏ cam. Nụ cười tươi khiến cả những điểm vốn hơi thô như xương chân mày nhô ra cũng có nét dễ thương.

Chợt Elindwyrm thở hắt ra, giọng trở lại nghiêm túc, "Bạn nghĩ đi, điều gì sẽ xảy ra với bạn nếu họ biết có một người nam ở đây?"

Ben rùng mình, bất giác khem khép chân. Elindwyrm đập tay lên trán cái bộp còn Quentin ngán ngẩm nói.

"Thưa quý Monsieur, họ sẽ tra tấn để ngài khai ra đã đến đây như thế nào."

"Ồ..." Ben đưa ngay một tay ra sau lưng, tay kia gãi đầu.

"Nên ngài hãy im đi và chịu đựng."

Cũng vừa tới gian hàng hoa, Elindwyrm liếc nhìn Ben từ trên xuống rồi lựa một cành, nghiêng mình.

"Tặng Belle làm quen... đừng làm mất đấy."

Ben chống nạnh, làu bàu, "Chừng nào chúng ta đi cứu Carina?"

Elindwyrm nhướng mày, hết vui, nhưng vẫn còn giữ dáng kẻ lịch lãm ngưỡng mộ cái đẹp.

"Ô-kê..."

Ben miễn cưỡng cầm lấy cành bông để cô đứng thẳng dậy. Huệ vũ lai hương. Những cái nụ xinh e ấp xen ba bốn bông hoa cánh kép nép vào nhau thành một nhành hoa thon dài tầm ba mươi xen-ti-mét, trắng thuần khiết nhưng nồng nàn thứ hương thơm khiêu gợi của buổi đêm.

Elindwyrm thở hắt, "Giờ mình bàn về Carina hen, bé nó thế nào?"

Ben phì cười, "Ồ... hoạt bát, sáng tạo, mắt tinh như cú, đáng yêu hơn gấu trúc..." Rồi nó chép miệng. "...Và đôi khi hơi dị, ví dụ nha, thú cưng mơ ước của nó là một con sâu to, béo và mềm để ôm".

"Như bọn kia à?"

Ben nhìn về hướng tay Elindwyrm chỉ, một sạp hàng bán nhiều sinh vật kỳ lạ. Ben vô thức tránh xa xa bể nước nhỏ có những con burwer bị cột bằng dây ánh sáng, đang trôi lờ phờ hay lặn ngụp tíu tít - cả Quentin cũng có vẻ khinh khỉnh với bọn hậu bối nhặng xị. Cái Ben muốn xem là cả một bàn đầy những con có vẻ giống như sâu bướm da láng phì nộn, màu sắc và hoa văn đa dạng như một tiệm sơn bị nổ bình ga, với kích thước từ bằng ổ bánh mì sandwich đến cái gối nhỏ.

Bà bán hàng mặc bộ đầm vàng nghệ đang canh cho chúng không bị rơi xuống mép bàn hoặc trèo lên nhau, thấy vẻ mặt Ben liền cười đon đả rao "Iggle múp rụp không, tiểu thư?" rồi giơ ra thứ gì đó như một võ sĩ sumo xăm mình sặc sỡ đang vặn vẹo. Elindwyrm bỗng lấy tay đỡ cằm Ben, bóp bóp như Ben vẫn thường thích bóp mặt Carina, rồi nhanh như chớp quăng thứ gì đó vào.

"Bạn làm gì vậy?" cái giọng Ben nói ra ngọt như mía lùi. Thôi nó hiểu rồi, nó phụng phịu quay qua bà bán hàng.

"Con này lớn lên có nặng quá sức bé gái ẵm không ạ?"

Về khách quan, Ben thích âm sắc mới của nó. Về chủ quan, Ben kịch liệt phản đối sự xâm phạm không báo trước này, và cầu mong cái thuốc gì đấy không có tác dụng phụ. Hay kéo dài.

"Ôi, lớn thành kiggle thì còn lo gì về cân nặng nữa?"

Người bán cười hô hố. Ben cầm vài con iggle lên - không nặng không nhẹ, đằm tay cỡ một con cún béo. Chúng có đôi mắt đen lấp lánh như bi ve, những cái giác bám mũm mĩm và cái miệng hai mảnh di chuyển xen kẽ để húp nước hoặc gặm nhấm mấy khúc gỗ nhỏ. Da chúng mịn và nảy, có mùi thơm chua dễ chịu như bơ.

Ben đang thầm hỏi nếu là Carina thì sẽ thích hồng cánh sen chói hay hoàng hôn sọc vằn như con cọp* thì để ý cái gì giống như một viên marshmallow* khổng lồ trong một cái chuồng dưới bàn. Với lấy cặp kính thông dịch vẫn còn treo trên ngực áo pyjamas, Ben đọc được trên tờ giấy nhỏ dán bên ngoài, "Mua hai iggle tặng gối bông". Nó nhìn kỹ hơn: đó cũng là một con iggle, chỉ là trắng tuyền. Bà chủ nhanh nhẩu lôi con vật ra đưa cho Ben. Con này béo hơn cả bọn kia, ẵm lên tay bè bẹp ra như bánh dẻo.

"Tiểu thư muốn mua riêng cũng được, để tôi nhồi bông nó liền cho cô nha?"

"Cái gì?" Ben bất giác giữ chặt con iggle, kéo nó xa khỏi bà bán hàng.

"Con này chỉ dùng làm gối được thôi, êm lắm tiểu thư à..."

Quentin lè nhè, "'Iggle' nghĩa là 'sặc sỡ', vậy mà nó trắng hếu. Gà không biết đẻ trứng, burwer không biết nói thì..."

Thì tốt quá.

Elindwyrm dịu dàng nói, "Muốn cứu nó chứ gì? Belle mua đi, tôi trả tiền."

Ben nhìn vào đôi mắt đen láy của con vật vẫn đang vô tư gặm khúc cây, rồi nhìn sang Elindwyrm, gật gật đầu.

Ben lí nhí gì đó về việc sẽ trả lại Elindwyrm đầy đủ, nhưng nó đã có chút hối hận. Đi giải cứu làm sao mang theo cái thứ mập ú như vầy? Nó nâng con iggle ngang tầm mắt, săm soi như thể đó là một hộp quà bị lủng*. Ben nghĩ đến việc thả con vật ở bìa rừng, nhưng nó biết dù có không bị bắt lại thì cá thể bạch tạng cũng rất khó sống sót ngoài thiên nhiên.

Elindwyrm mỉm cười như đoán được suy nghĩ của nó, cô lấy từ trong túi của chiếc đầm suông một bông hoa cúc vàng nhụy xanh như được bọc trong một lớp thủy tinh mỏng, gõ vào "mông" con iggle. Con vật thình lình phồng lên như quả bóng trong ba giây, rồi không khí trắng xì ra phì phì từ các lỗ trên thân nó. Cuối cùng, sinh vật ngoài hành tinh xẹp lép, xụi lơ như một trái bóng chuyền mới mua.

"Không, tôi đâu có cần gối đâu!" Giọng con gái hoảng hốt này của Ben nghe thật dễ mủi lòng.

Elindwyrm nhìn Ben với ánh mắt rất thiện cảm.

"Belle đừng lo, nó chỉ đang ngủ đông thôi."

Bỏ lại khu phố nhộn nhịp, tụi nó lại đi tiếp. Cứ chốc chốc Ben lại chọt chọt cái bánh kẹp iggle đầy nghi ngại.

"Này, lâu đài ở phía kia mà," Ben kêu lên khi Elindwyrm đột ngột rẽ tại một ngã tư.

"Ngài tính như thế này xông vào đòi em à, Monsieur?"

"Thế chúng ta đi đâu?"

"Về một căn nhà hoang tôi tìm được."

"Chẳng phải bạn bị nữ vương bắt cóc sao?" Ben đứng lại, lùi một bước, nhíu mày. "Sao bạn có vẻ... tự do vậy?"

"Vương quốc này bị nguyền rủa vào quên lãng, bốn phía của nó chỉ là một màn sương không thể vượt qua," Elindwyrm quay lại, nói đều đều. "Thế nên cần gì canh gác, tôi có thể đi đâu được chứ? Đó là nữ vương nghĩ thế."

Elindwyrm nhìn Ben vẫn đứng im đó. Cô khoanh tay, nói nhẹ nhàng.

"Ừm... bạn theo đường cũ quay về Amagog đi. Nghĩ lại, tôi cũng đâu cần bạn để cứu Carina. Già Quentin sẽ đưa nó về căn nhà đ-"

"Không," Ben rít lên.

Hai thiếu niên nhìn nhau chăm chú, người này cân người kia kỹ càng. Rồi Ben không nói gì, sải bước đi trước, hướng tới con đường mòn về phía vắng người.

***

"Ngài ở yên đây, Monsieur."

Quentin vẩy cái sợi trên đầu có hạt ngọc ở chóp và một luồng sáng xanh lá xẹt ra, những tiếng kim loại nặng nề chuyển động từ đâu vang lên như thể két sắt khổng lồ của Cục Dự Trữ Liên Bang vừa đóng lại.

"Chủ nhân muôn vàn yêu dấu nhớ không được mở cánh cửa này cho ngài B.P. đâu đấy!"

"Ừ, biết rồi."

Già Quentin bay vút về hướng Amagog, bỏ lại Ben đứng bơ vơ bên ngoài căn nhà đơn độc nơi vùng ven, dù nhỏ xinh và trang trí ít phô trương nhưng nhìn là biết được xây dựng đặc biệt chuyên nghiệp. Lão vừa khuất mắt thì cửa sổ bật mở, Elindwyrm nhoài người ra. Quentin bắt khóa cửa cái mà.

"Nó là cái quỷ gì vậy?"

"Một loại vệ nữ trùng. Mọi cô bé ở Galyx lên mười ba sẽ phải có vệ nữ trùng để đảm bảo sự an toàn khỏi tai nạn, bạo lực, tự làm hại bản thân, và..." Elindwyrm liếc nhìn nó từ đầu đến chân, rồi phì cười, "... con trai."

Ben nhớ ra, cởi ngay áo choàng của cô Belle xinh đẹp hối hả đưa trả Elindwyrm.

"Vệ nữ trùng phải tháp tùng thiếu nữ mọi nơi mọi lúc khi ra ngoài và không bao giờ để cô ở một mình với nam giới."

"Có cần phải như vậy không?"

"Riêng trường hợp này thì không, nhưng nguyên tắc là nguyên tắc."

Một tay ra hiệu cho nó vào, Elindwyrm nói rồi giang tay cầm hoa cúc ra, "Tôi có phép thuật, bạn thì không."

Cô nhìn thân hình mảnh khảnh của Ben chật vật leo qua cửa sổ. "Với lại tôi khá chắc là tôi cũng mạnh hơn bạn."

Ben muốn cãi là nó trân trọng sự sống nên chỉ đang cố không giẫm lên những bông hoa trên bệ thôi chứ nó trèo cửa sổ trại tâm thần của Camlynk ngọt xớt, nhưng cô đã quay đi rồi.

Ben vừa tiếp đất thì đã thấy một bản vẽ cũ kỹ trước mặt, với hai đoạn đánh dấu mực đỏ đã phai.

"Đoán xem, bà lão quá cố là kiến trúc sư trưởng của lâu đài. Có một lối đi bí mật dẫn thẳng từ một cây sồi gần đây đến cung điện..."

Elindwyrm ló mặt ra, chỉ vào hình vẽ nguệch ngoạc một cây sồi ở hướng khác.

"Còn đây là căn nhà lúc nãy Quentin dẫn bạn tới. Nó được xây dựng trên một khớp không gian, mà còn là khớp không gian chạc ba. Tầng hầm nối Amagog, lò sưởi nối Uiliu, cửa chính dẫn đế-"

"Trái Đất," Ben nói khẽ, bần thần. Không phải chỉ là một nơi nào đó trên Trái Đất, mà là quê hương của nó, đảo Isolda. Đường về rất gần rồi, nhưng sao lại là qua nhà... ông ta?

_Myrrhiha: mɜː'raihə - Mơ-rai-hà

_Hack tuổi: làm cho mình có vẻ trẻ hơn

_Marshmallow: một loại kẹo dẻo trắng tinh, mềm xốp

_Lủng: thủng

_Cọp: hổ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net