Tập 6.3. Nỗi lo của anh em nhà Pfeiffer

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài hát của tập: Lady Gaga - Paparazzi

"Tóm lại, có thể hiểu đơn giản luồng khí đẩy những giọt nước li ti lên... ờ... va chạm với các tinh thể băng trên cao..."

Jazz đưa tay lần theo sơ đồ chu trình trên màn hình tranh dệt.

"... Khiến các đám mây tách điện tích dương trên âm dưới, tích tụ rồi phóng ra tia sét."

Cậu cúi chào khi cả bọn vỗ tay cho bài thuyết trình. Tổng kết lớp xong, khi mọi người xếp sách vở, "thầy" Ben lại gần Elindwyrm nói nhỏ.

"Chưa gì Eileen đã bắt kịp lớp rồi. Giỏi lắm."

Nó không hiểu sao đầu mình lại đung đưa như người Ấn. Tuy nhiên, cái cười nhũn nhặn của cô khiến nó phân vân.

"Eileen... không thích Khoa học Thường thức dạy kiểu Trái Đất thế này à?"

"Đừng hiểu lầm. Mình học rất vui." El ngập ngừng, "Nó rất ngắn gọn và dễ hiểu, nhưng... không có chút kết nối nào với con người cả."

Jazz xen ngang, "Ừmmm. Sấm sét mà 'kết nối' với con người thì đâu còn ra hình người nữa?"

El nhún vai.

"Nói sao nhỉ... Tụi mình không học Kết Nối Tự Nhiên trong phòng học. Mình nhớ thầy giáo đưa cả lớp ra đồi, từng nhóm ba đứa ngắm nghía, vẽ cây chò ở các lứa tuổi khác nhau."

Cô bé đặt tay lên ngực, nhắm nghiền mắt, giọng trầm bổng như kể chuyện.

"Rồi tụi mình ngồi thành vòng tròn, mỗi đứa cầm một trái chò, nghe thầy kể về vòng đời của nó từ lúc chỉ là một cái hạt biết bay theo cơn gió. Chò đã vượt qua bao vất vả của độ ẩm, thời tiết, côn trùng đến lúc to lớn như cái cây này. Cả bầu trời đầy chò cuốn bay như đàn chim khổng lồ vỡ tổ."

Mắt vẫn nhắm chặt, El giang rộng đôi tay, cười toe toét như đang sống lại một kỷ niệm cực kỳ hạnh phúc. Ben tựa đầu vào tay, ngắm nghía cô một cách lộ liễu. Ước gì nó có thể mãi ghi lại khoảnh khắc này.

Tự dưng, lại có tiếng "thầy" Grian.

"Ở phương Tây, của Trái Đất, họ đối xử với Tự Nhiên như một thứ phải chinh phục và mổ xẻ. Còn ở Galyx, bọn mình hiểu là có sự tôn kính thì sẽ có sự tương kính."

Carina và Jazz hì hụi bày đồ ăn vặt chúng giấu ở xó nào ra xơi luôn bù cơn mệt não. Học ở phòng khách tiện thế đấy. Quentin vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói.

"Như đám Mầm Địa Cầu tụi bây có thể thấy, bọn ta có mức sống rất tốt, phát triển đồng đều và bền vững hơn nhiều – mọi người đều ăn no mặc ấm, môi trường vẫn rất trong lành."

Vậy mới nuôi nổi thứ "bào" như lão khọm.

Jazz gật gù. "Đó là do người Galyx cũng tìm hiểu Tự Nhiên, nhưng tiếp cận Ngài theo kiểu bày tỏ lòng thành muốn học hỏi từ Ngài, mở rộng trái tim và đón nhận, đúng không?"

Ben làu bàu "Chỉ trừ Sinh học Di truyền?"

"Chỉ trừ Bí Ẩn Vĩ Đại," Jazz bật ngón trỏ lên, đính chính.

Ben trợn ngược mắt, giơ hai tay lên trời thay lời réo gọi thống khổ tới anh linh của Mendel*. Dĩ nhiên là dù giờ đã tin vào sự tồn tại của hồn phách, nó đoán cụ tổ ngành cũng không nghe thấy. Nó mà là cụ thì sẽ bận bịu dùng sự sống vĩnh hằng và khả năng xuyên không để mò xuống biển tìm dạng trưởng thành của ấu trùng Y*, rà những cánh rừng hoang sơ kiếm những loài chưa biết, lặn vào lòng núi ngắm hóa thạch chưa được thời gian bật mí... mà không sợ để lại dấu chân đen. Nếu mà tới được Thiên Đường và Địa Ngục thì nó sẽ triệu tập hương hồn động, thực vật, nấm niếc bắt khai hết tổ tông tập tính mấy trăm triệu năm qua ra, ba mặt một lời tỉa tót cây tiến hóa cho xanh, sạch, đẹp. Tuy nhiên, nó nghi rằng Thiên Đường thì chỉ có chó còn Địa Ngục thì chỉ có mèo - bọn thú có v.ú sinh sau đẻ muộn, bọn vật nuôi bần cùng về đa dạng sinh học, biết gì? Lạc đề. Nói chung là đó, những bí ẩn thực sự vĩ đại đó, chứ mấy cái đơn phân A, T, G, C, nuôi cấy mô, con người có chung tổ tiên với vượn v.v giấu giấu giếm giếm làm cái !@#$ gì không biết? Chợt, ánh mắt trìu mến của El kéo nó ra khỏi bài văn tế thê lương trong đầu.

"Biểu cảm này của Belle... trông rất giống WyWy."

Cũng là mọt sinh học, "Wywy" nhà El lại đầu thai vào miền Darwin không "độ" được. Đáng thương. Rảnh rỗi nó sẽ tuồn tài liệu cho cậu chàng. Như hiểu được ý định của nó, El mỉm cười hạnh phúc. Ben thấy má mình nong nóng lên. Chắc nó lại đỏ mặt rồi. Ê khoan, có phải nó vừa trở thành... em trai?

"Wyvern hiền khô, giống gì con chihuahua này?" Jazz và Ben lia nhau cháy mắt.

"Đâu, có những việc nó mạnh dạn và dứt khoát đến mình sợ luôn ấy chứ." El bỗng chuyển từ mặt nghiêm trọng sang cười tủm tỉm. "Tưởng nó lù khù hả? Có bạn gái rồi đấy, mà còn là bạn gái lớn tuổi hơn."

"Bạn nói cậu ấy gần như chỉ qua lại từ nhà sang bệnh viện mà cũng tìm được người yêu sao?" Grian thắc mắc thật tình, nhìn sang Jazz bày tỏ quan ngại cũng thật tình làm Jazz thẹn quá làu bàu phản đối the thé.

"Bệnh nhân thì vớ mấy chị y tá học việc, chị nhỉ? Phải tranh thủ chứ."

Carina nói và El cười xác nhận. Cả đám cùng gật gù là Wyvern thật khá.

Thế... tại sao mình không tranh thủ? Ben trộm nghĩ.

Nó nghĩ gì thế này? Em nó còn đang gặp nguy hiểm. Nhưng mà... nếu mà, nếu mà... tình hình ổn ổn thì nó cũng muốn... Không, không, không. Nhất định là không có yêu đương gì hết đến khi Carina hoàn toàn bình phục!

***

"Tiêu ngữ của Amagog là gì?"

"Còn Hơi Thở thì còn Hy Vọng," Carina tự tin đáp lời anh Grian, nó tay nâng niu lấy từng quả trứng ra khỏi thùng hàng phủ đầy trấu, lấy mỏ thổi phù cho sạch.

Vẫn thoăn thoắt lặt mấy cọng rau gì xanh dương đậm lè hình trái tim có hoa văn như mắt công, từ bàn bên kia Grian hỏi tiếp, "Tiếng La-tinh là...?"

Carina liếc sang Jazz kế bên đang bào mấy củ gì như khoai đen thui, lông lá có ruột màu xanh ngọc dùng để làm bánh. Jazz nhép miệng nhắc bài nhưng Carina chưa kịp hiểu đã bị Grian phát hiện.

"Sao slogan, nhầm, tiêu ngữ của một nước ngoài Trái Đất lại bằng tiếng La-tinh chứ?" Carina phụng phịu nói, những ngón tay bé nhỏ bước đều trên đầu binh đoàn hột vịt sắp hàng trên khay giấy bồi tái chế. Nó kiểm quân đến lần thứ năm rồi, nhưng không bao giờ nhớ sĩ số. Kệ.

"Người Amagog có chung lịch sử với Mầm Địa Cầu đến tận thế kỷ mười hai, và vẫn học hỏi từ Trái Đất đến tận bây giờ. Thời cổ xưa thì tiếng La-tinh là ngôn ngữ của chính trị, văn hóa và..." Grian đang ôn tồn giảng giải bỗng như bừng tỉnh, "Mà này, em đang dụ anh nói để khỏi trả bài em nữa à?"

"Dum Spiro Spero chứ gì," Carina hất cằm nói, nó và Jazz cười tủm tỉm với nhau. "Em thuộc hết chứ, em chỉ thắc mắc vì sao Eusperia thì lại dùng một từ thuần Galyx là 'Groyssart!', nghe ngắn gọn mà lại hùng."

Chị Elindwyrm xách rổ khăn ăn vừa giặt xong đi ngang, bẹo má Carina, cười. "Đó chỉ là câu chào và tiếng hô xung phong thôi. Tiêu ngữ là 'Phụng sự phái nữ và những người yếu thế' nhé..."

Vừa tỉ mẩn lau lại bàn ăn lần nữa, El vừa nói. Giọng chị vốn trong vắt mà thấp, nhưng cứ nói về "Tổ quốc" lại trở nên líu lo lạ lùng.

"... Đàn ông có tuyên ngôn riêng, 'Danh dự từ hành động'. Nhưng đúng vậy, hành chính của Eusperia dùng thuần tiếng Galyx, có lẽ vì Eusperia trẻ hơn, và muốn mình khác hẳn với Amagog."

Sắp khăn ăn xong, chị đi ra khỏi bếp.

"Vậy sao Yviam hình thành mới ba trăm năm nay nhưng vẫn dùng... cụm gì anh nhỉ?"

"Inveniam aut faciam*," Grian nhanh nhảu nói, nhưng nhận ra ngay đã bị đôi mắt lúng liếng của Carina gài bẫy.

"Tìm đường hoặc tự tạo con đường, đúng hơm? Em biết mà." Carina nháy mắt, phản ứng ngay trước khi Grian kịp bất bình. "Mà tại sao lại là tiếng La-tinh rồi?"

Anh Ben của nó dừng tay cắt thịt, quay sang nhún vai, ngán ngẩm nói, "Anh đoán nha, tại vì tới lượt Yviam không muốn giống Eusperia?"

"Đường nào cũng về La Mã là có thật," Jazz gãi cằm, gật gật đầu giả trân.

Cả bọn cười ồ.

"Bạn cứ bắt con nhỏ học kiểu đó nó lú mất."

Chị El đã quay lại, đặt xuống trước mặt nó một hộp chứa rất nhiều các mảnh bìa nho nhỏ. "Đây, một bộ tên quốc gia, màu sắc, ký hiệu, tiêu ngữ cho em, cứ xào lên rồi ghép lại vài lần là thuộc hết thôi."

"Woa," Carina đẩy uỵch thùng trứng xém rớt khỏi bàn, thích thú cầm các mảnh bìa ghép luôn thử một quốc gia.

"Đây anh Grian xem này: xứ tiên cá, Louponidad." Nó giơ lên một mảnh bìa hình một mũi tên hướng xuống làm từ hai tam giác ghép lại. "Nước thiêng ban phước được thì lấy lại được. Màu: đỏ chuyển vàng cam. Học thế này có dễ hơn hông?"

Grian có vẻ tẽn tò, liếc cuốn sách dày cui đã bắt Carina cày mà nó đang dùng làm bục phát biểu của Thống soái Ung Dung. Cũng như Đại Úy Noobin đang nằm ngủ trong cái rổ kế bên nó, Thống soái Ung Dung không hề có thành tích quân sự, mà lên được cái ghế đó (thật ra là cái chung trứng) nhờ thân hình đặc biệt tròn trịa - đó là dấu hiệu của kẻ được chọn. El dịu dàng hạ bệ ngài Thống soái, cầm sách lên, lật đến một trang và nói.

"Còn về cờ từng quốc gia, chắc em tự vẽ được theo hình, còn vẽ đẹp nữa đấy. Học xong em lấy tất cả ra tập ếm bùa hít cho chúng dính lên tường phòng ngủ để trang trí cũng hay nữa."

Nó cười nheo nheo mắt thật duyên với chị El. Sư phụ SinoJ và chị El là hai giáo viên yêu thích của nó, nhưng nó đặc biệt muốn tiếp cận chị El vì anh Ben. Nó liếc nhìn anh nó: mặt lại u mê nữa rồi. Mỗi khi El bước vào một căn phòng là anh sẽ dán mắt vào chị. Nói chuyện, dù là trao đổi nhanh chuyện tầm thường hay tầm phào nhất, với El anh sẽ không thể kìm được những nụ cười phấn khích khiến cái miệng anh cứ chúm chím như bị ngáo. "Eileen, Eileen" luôn mồm, vừa ngọt vừa ngân. Anh nó trước giờ "bật" tất cả mọi người tỉnh bơ, nhưng luôn dáo dác để ý sắc mặt và phản ứng của El. Còn nói chuyện với người khác về chị thì ôi mẹ ơi, đôi môi cong của anh nó uốn chữ '-wyrm' cứ như đó là một nụ hôn. Nó lo việc "đẩy thuyền" hai người này còn hơn việc tìm lại Sinh lực cho chính nó nữa. Mới mười tuổi, thật ra nó nào biết cái chết là gì. Nó chỉ biết anh nó chưa bao giờ để ý chị gái nào chứ đừng nói là đổ đứ đừ tới vầy, và nó cảm thấy có nghĩa vụ phải giúp anh tán chị chứ anh nó kém quá.

***

Ngoài những buổi học chính thức do người giỏi nhất lĩnh vực nào đó hướng dẫn, chúng nó vẫn hay củng cố cho nhau lịch sử, văn hóa, đời sống và phong tục tập quán của Galyx và Địa Cầu mọi lúc mọi nơi như vậy – nếu không biết vụ tìm Sinh lực hẳn người ta sẽ tưởng đây là cái tàu thanh thiếu niên trong chương trình giao lưu trao đổi. Ngay cả một thứ Ben không bao giờ nghĩ mình sẽ dạy là tiếng Anh, nó cũng rất vui lòng "đẻ" ra một lớp. Tuy nhiên, dù Ben đã hơi vất vả để làm cho Grian chấp nhận là nó không cần cậu hỗ trợ về các mặt ngôn ngữ học lịch sử hay từ nguyên hay mấy cái chuyên sâu gì gì đó, nó chỉ cần được ở một mình với học trò duy nhất là Elindwyrm, thành công vẫn không trọn vẹn: Cứ học xong El lại chạy ngay đi tìm SinoJ để thực hành.

Có lần, nó đã hỏi dò.

"Tiếng Anh của anh Sino mượt lắm. Nhưng anh học làm gì đấy ạ?"

Mỉm cười dịu dàng, SinoJ nói bâng quơ, "Có những thứ ở Trái Đất rộng rãi hơn toàn cõi Galyx."

Lúc đó, Ben nhìn anh Tu sĩ chăm chú. SinoJ có biết bản thân quyến rũ thế nào không? Nếu anh biết, có khi nào... Nó đập ngay ý nghĩ đó văng ra khỏi đầu.

Ben không có lí do gì để khó chịu với SinoJ, anh lúc nào cũng mẫu mực, nghiêm trang. Không hổ danh là thần tượng của Fernando. Ngay cả việc dạy riêng cho Carina anh cũng tế nhị: anh kiên trì làm mẫu thay vì trực tiếp đụng chạm chỉnh động tác cho con bé, và lúc nào cũng là ở phòng khách nơi mọi người có thể nhìn thấy. Rất mắc cỡ, nhưng nó phải công nhận là nhiều khi nó mừng vì lão khọm Burwer của El đóng vai ác. Trong khi lão gần như bỏ mặc, có lúc còn chạy đi kiếm ăn khi El ở một mình với Grian và/hoặc Jazz, ngày nào lão cũng bay sát rạt và gầm ghè SinoJ như thể anh là một phần tử cực kỳ nguy hiểm. Riêng với Ben, Quentin vẫn xéo xắt nhưng nhìn chung tương đối dễ chịu, lại vừa có sự kiêng dè nhất định - chắc là do cái danh quý G0.

Thế... là lý tưởng rồi.

"Nghĩ gì mà nhìn ngu ra luôn vậy nhóc?"

Tiếng Camlynk làm Ben hết hồn, nhận ra chân nó đã tự động đến thao trường, nơi có lịch luyện võ Jiu-Jitsu với anh. Sau khi học được kha khá và ăn đòn còn kha khá hơn, nó ngập ngừng không biết có nên...

"Nói thẳng tâm tư ra luôn đi, anh mày còn có hẹn gọi về thăm Salfielle."

"Anh, anh tin vụ... 'Lăng Kính' đó sao?"

"Đ*."

Đó là điều Ben muốn nghe đó, nhưng câu trả lời ngay tắp lự và đầy nhân văn của Camlynk cũng làm nó bất ngờ.

"Anh được đào tạo ở Trái Đất nhóc ơi, anh cũng biết cái gì hợp lý, cái gì ảo tung chảo chứ. Marketing thôi."

"Thế... anh có nói thẳng với Sino không?"

"Ôi xời, Mày không thấy anh tận dụng mọi cơ hội chọc quê hắn về vụ đó hả, anh nói mười lăm năm rồi đó."

Ben gật gật đầu.

"Dễ gì thuyết phục một người buông bỏ một niềm tin nếu tất cả địa vị và danh tính của người ta và những người họ yêu thương đều phụ thuộc vào đó."

"Ô..."

Hiểu rồi. Hôm giờ nó cứ nghĩ theo hướng trắng hay đen thôi, nhưng câu cần hỏi là: nên hay không?

"Quyền lực và của cải của ông Quốc sư, dễ gì ổng nhả ra. Còn Sino hắn ngoan mà, cha nói gì nghe răm rắp."

"Thế anh tính để Sino sợ phụ nữ như sợ tà tới hết đời sao?" Trừ ba người phụ nữ của nó ra, anh SinoJ phải đừng ngán ai hết.

"Thật ra cũng có sao đâu, đa số dân Amagog không bao giờ lấy vợ mà. Nhưng giờ thì vui rồi, Carina chạy rầm rầm khắp tàu. Thế nào cũng có ngày đụng trúng Sino. Hắn sẽ la làng, nhưng rồi thấy chả sứt mẻ gì hết thì sẽ nhận ra thôi, khỏi nói nhiều. À, còn El nữa chứ."

Ben sựng lại, nghĩ tới một kịch bản không thể ngôn tình chợ trời hơn.

"Nhưng ít nhất tới bây giờ Sino đang tin hắn là Lăng Kính, tin bằng chính mạng sống của hắn nên mày khỏi lo, nhé."

Camlynk nháy mắt, còn Ben giật nảy, đỏ mặt. Từ lúc đó, nó đã biết chả gì có thể giấu được ông bác sĩ tâm thần trên tàu.

***

1 giờ 29 phút 13 giây sáng, giờ Trái Đất. Ben thao láo ngó cái đồng hồ hình con chồn màu be, cái kim dài co giật tiến về số mười hai. Nó đã đợi quá lâu rồi. Ngày mai, bọn chúng sẽ đến đảo trời Zeredayne tìm mảnh Sinh lực đầu tiên. RiScy trong tay, nó đứng bật dậy mà tiến về dãy hành lang, đứng trước căn phòng xinh xắn nhất Alisdair. Cửa khóa trái, điều Carina chưa từng làm khi ở nhà. Ben thở dài, nắm chặt cây chổi - đúng là lấy dao mổ trâu đi cắt cổ gà. Trồi dần từ dưới nền nhà lên trong bóng tối, khi nó kịp nhìn thấy gì đó phản chiếu le lói ánh sáng tràn qua từ khe rèm công chúa thì cũng là lúc RiScy bị vướng vào một mớ dây nhợ. Những tiếng leng keng rổn rẻng vang lên khắp xung quanh nó, và khi nó rối rít cố gỡ ra thì lại càng tạo ra nhiều tiếng động hơn.

Roẹt.

Carina vừa mở cái chụp đèn vi sinh, và giờ đang dựa người vào đầu giường, khoanh tay. Con nhỏ không có vẻ gì ngạc nhiên khi Ben xuất hiện ở trong phòng mình, còn thằng anh thì trố mắt, há hốc mồm nhìn quang cảnh được ánh sáng soi đủ rõ: Trên mặt đất là những dây nối với nhau lỏng lẻo, mỗi dây cột vài vỏ lon nước ngọt, và RiScy đã vì vướng vào một mối nối mà kích hoạt "mạng lưới" báo động công nghệ tối tân của Thời kỳ Đồ Nhôm. Hai đứa nhìn nhau trân trối cả phút mà Ben vẫn không thể thốt nên lời nào. Cuối cùng, con em bình thản nói.

"Em đợi anh đợi em lơi là cảnh giác cũng lâu rồi. Anh thấy đó, em không cần tới bùa chú gì cả đã phá được kế hoạch của anh rồi."

"Carina à...," Nó thều thào.

"Em đang tiến bộ phép thuật rất nhanh. Từ đây game này chỉ có thể ngày càng khó hơn thôi. Anh bỏ cuộc đi."

Tuy nhiên, vẻ tự đắc mà Carina cố giấu dường như héo đi nhiều với biểu cảm của Ben - một nét mặt chẳng phải tức giận như con nhỏ mong đợi, mà là bại trận. Con nhỏ không những không cười mà còn gọi vói theo khi Ben vấp dây một lần nữa trên đường nó thiểu não đi ra. Nó không ngại em gái thắng nó. Nó vốn đã thua trắng từ lúc để Nữ Vương cướp đi cơ hội lớn lên của con nhỏ. Nó không ngại em gái ranh mãnh láu cá. Nó chỉ sợ một ngày con nhỏ không còn có thể là một Carina như thế.

Một tuần vừa qua, em nó đã mất hồn đến năm lần. Bốn lần khá đều đặn là sau bữa tối, nhưng có một lần ngay giữa lúc học. Có khi chỉ mười phút, nhưng thường là một tiếng hơn. Giờ Ben không còn hốt hoảng nữa, nó chỉ gượng một nụ cười với mọi người rồi lặng lẽ bế em về phòng. Mọi người noi gương nó, dần xem điều đó là bình thường. Chỉ có nó biết: ố ô, đây sẽ không bao giờ là điều bình thường, mà là một dịp đặc biệt. Nó sẽ bật nhạc ru ngủ em bé, đốt tinh dầu êm dịu, trùm mền thật kín, thật ấm cho hai đứa. Nằm ấp lấy đứa trẻ vô tri, nó sẽ cầm một cuốn truyện lúc nhỏ Carina yêu thích, đọc chậm rãi như hồi nó còn phải ghép vần và hồi con nhỏ cứ cắt ngang mà hỏi ở mỗi chữ khó, hoặc đương không huyên thuyên về điều gì đó vừa xẹt qua đầu. Lâu lâu, nó sẽ bình luận vài câu, hỏi em nó nghĩ gì, và khi những câu trả lời không đến, nó hôn lên trán con nhỏ trừ.

Khi Ben nhắm quãng thời gian nửa Địa Ngục, nửa Thiên Đường ấy sắp qua đi, nó sẽ đổi một cuốn truyện khác, vì cuốn đang đọc thường đã đẫm nước mắt rồi.

ThuộcCHƯƠNG 6. PHI HÀNH ĐOÀN ALISDAIRTập 6.3. Nỗi lo của anh em nhà Pfeiffer*Nếu không nhớ Men-đen là ai thì bạn có thể ngừng đọc Song Giới. Đùa thôi. Gregor Mendel là cha đẻ của di truyền học với những thí nghiệm tiên phong trên đậu Hà Lan.*Ấu trùng Y: Facetotecta là một phân lớp giáp xác mà đến tận ngày nay người ta chỉ biết tới dạng ấu trùng chứ chưa từng tìm thấy con trưởng thành.*'Aut viam inveniam aut faciam', được cho là của Hannibal, nhà quân sự lỗi lạc người Carthage của thế giới cổ đại. Từ 'aut' đầu có thể được lược bỏ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net