Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Huyền sầm mặt đi trước, Sư Thanh Huyền ủ rũ cúi đầu theo sau, vẻ mặt hoang mang lo sợ, không rõ rốt cuộc y đang nghĩ gì.

"Lại đang ngơ ngẩn gì nữa?" Hạ Huyền đi trước vài bước, thấy y không theo kịp bèn dừng lại, cau mày hỏi.

Sư Thanh Huyền vốn dĩ đang lơ đãng như đi lạc vào cõi thần tiên, bị hắn gọi một tiếng như vậy, hồn phách mới trở về thân thể. Y nhẹ nhàng "a" một tiếng, vành mắt đỏ hồng.

Hạ Huyền cũng cảm thấy giọng nói của mình vừa rồi hình như có chút hung dữ. Hắn trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng thấp giọng hỏi: "Uống thuốc chưa?"

Hắn vừa tới gần, Sư Thanh Huyền liền không tự nhiên cúi đầu xuống, đôi mắt nhìn loạn khắp nơi: "Rồi."

"Ừ... Không phải ngươi nói muốn tìm Thái tử điện hạ sao, đi thôi." Hạ Huyền cố ý xem nhẹ hương thơm thanh ngọt như có như không lượn lờ xung quanh, lạnh lùng hạ quyết tâm, tiếp tục đi về phía trước.

-O-

Hạ Huyền rất phiền não, Sư Thanh Huyền cũng rất phiền não.

Nếu một ngày không cẩn thận say rượu loạn tính cùng với huynh đệ tốt, ngươi cũng sẽ có loạn buồn phiền tương tự.

Nhưng mà sự thật còn không chỉ có thế.

Sư Thanh Huyền là Khôn trạch, việc này vẫn luôn được Sư Vô Độ giấu giếm cẩn thận, ngay cả Hạ Huyền một lòng muốn báo thù cũng không biết được. Hắn chỉ biết Sư Thanh Huyền chiếm mệnh cách của hắn phi thăng thành tiên, chưa từng nghĩ đến y lại nằm trong số Khôn trạch hiếm hoi của Tiên giới.

Sư Vô Độ sắp nghênh đón lần độ kiếp thứ ba, đây là cơ hội báo thù duy nhất của hắn. Nếu Sư Vô Độ vượt qua lần độ kiếp này, thực lực lúc sau sẽ tăng gấp nhiều lần, việc báo thù sẽ lại càng khó khăn.

Hắn sớm đã vạch rõ mưu kế, Sư Thanh Huyền chính là khâu đột phá. Trước tiên thả Bạch thoại chân tiên ra để đe doạ Sư Thanh Huyền. Tiểu thiếu gia này vẫn luôn dựa vào bằng hữu, ỷ vào ca ca tất nhiên sẽ không chịu được mà nhờ ca ca giúp đỡ, lúc sau chắc chắn cũng sẽ tìm đến hắn. Đến lúc đó chỉ cần đưa Sư Vô Độ tới Hắc thủy quỷ vực là được. Nhưng ai ngờ...

Đầu óc Sư Thanh Huyền chắc chắn là có vấn đề! Hiện tại Hạ Huyền nhớ lại vẫn không nhịn được muốn chửi thề. Hắn không đi tìm ca ca cũng không đi tìm "Minh huynh" mình yêu thích nhất. Mơ mơ hồ hồ mà tới nhân gian tự tìm cách giải quyết. Còn thường xuyên hoá thành dạng nữ đi khắp nơi, kết quả bị yêu vật thèm thuồng, tính kế hạ xuân dược cực mạnh, thiếu chút nữa đã bị lừa lên giường.

Hạ Huyền vẫn luôn theo phía sau lúc đó mới phát hiện Sư Thanh Huyền là Khôn trạch.

Xuân dược khiến dược liệu che giấu tin tức tố của Sư Thanh Huyền mất đi hiệu lực, buộc y tiến vào kỳ phát tình trước thời hạn. Hạ Huyền ở một bên khoanh tay đứng nhìn, chứng kiến yêu vật cười dâm tà, tiến sát về phía người ở trên giường, sắp hôn y, dánh dấu y, rốt cuộc không nhịn được mà ra tay.

Một kích chết ngay.

Hắn không biết nên mang người tới chỗ Sư Vô Độ hay chỗ dược quan trên Thiên giới, hay cứ như vậy lạnh lùng nhìn y giãy giụa trên giường. Nhưng hắn đã xem nhẹ uy lực của tin tức tố. Ngay trong khoảnh khắc Hạ Huyền do dự, dục vọng vụn vặt từng chút từng chút len lỏi vào góc áo hắn, cuối cùng lại khiến hắn cúi mình, hoàn toàn trầm luân.

Hắn, đánh dấu Sư Thanh Huyền.

Sau khi tỉnh dậy hai người đều cảm thấy xấu hổ, cuối cùng vẫn là Sư Thanh Huyền phá vỡ trầm mặc, coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

Hạ Huyền gật đầu, hỏi y: "Chuyện này... Ta giúp ngươi đi tìm dược quan lấy loại dược kia."

Rốt cuộc Sư Thanh Huyền là Khôn trạch, tránh thai... là vấn đề lớn cần phải nghiêm túc suy xét.

Sư Thanh Huyền biết "Minh Nghi" không hề thân với dược quan, cũng không muốn khiến hắn bại hoại thanh danh. Y nói: "Để ta đi cho, dược trước kia cũng đều lấy từ chỗ hắn."

Đối với Sư Thanh Huyền mà nói, chuyện này phiền não ở chỗ: một, mơ màng hồ đồ làm chuyện kia với huynh đệ tốt; hai, thân phận Khôn trạch bị bại lộ.

Đối với chuyện thứ nhất, ban đầu y cảm thấy có chút thẹn thùng, nhưng nghĩ lại Minh huynh cũng không có thái độ gì rõ ràng, chỉ cứ mập mờ như thế. Còn chuyện thứ hai, y tin tưởng với nhân phẩm của Minh huynh, hắn sẽ tuyệt đối sẽ không nói ra bên ngoài.

Chuyện thật sự làm y phiền não và mất mát là vô số điều thứ ba, thứ tư khác nối tiếp nhau.

Y cảm giác tuy rằng ngoài mặt hắn không nói ra nhưng Minh huynh đối với chuyện này rất kháng cự, rất bực mình. Y nghĩ ra rất nhiều lý do khiến Minh huynh tức giận: khi y gặp Bạch thoại chân tiên trước tiên lại không tìm bằng hữu giúp đỡ, chán ghét y, bất đắc dĩ mới phải cùng y làm chuyện đó còn trong lòng lại cảm thấy rất ghê tởm...

Bỏ đi, không nghĩ nữa, chẳng phải hai người đã giao ước coi như chưa có gì xảy ra sao.

Sư Thanh Huyền dùng sức xoa xoa mặt, tự bắt bản thân lấy lại tinh thần, nở một nụ cười rạng rỡ.

Y lại trở về làm Phong sư đại nhân phấn chấn bồng bột, hoạt bát hào phóng kia.

-O-

Bên kia, phiền não của Hạ Huyền còn nhiều hơn so với y.

Lý trí nói với hắn, kế hoạch này không thể bị gián đoạn, chuyện này không được phép ảnh hưởng đến đại cục. Cơ hội giết Sư Vô Độ chỉ có lúc này, hắn nhất định phải làm được.

Nhưng hắn đã đánh dấu Sư Thanh Huyền.

Nhưng đánh dấu Sư Thanh Huyền thì sao. Sư Thanh Huyền mới là người hại cả nhà hắn chết thảm, là đầu sỏ khiến vận mệnh hắn đổi thay, cả đời chìm nổi. Việc hắn làm nhục Sư Thanh Huyền, theo lẽ thường là đúng đắn.

Nhưng hắn đánh dấu Sư Thanh Huyền, đánh dấu Sư Thanh Huyền, hắn đánh dấu...

Hạ Huyền lắc đầu, cố gắng xóa bỏ hết thảy mọi ý nghĩ khỏi trí óc. Bây giờ tên đã lên dây, không thể không bắn.

Hơn nữa, Sư Thanh Huyền đã uống thuốc, sẽ không để lại hậu quả gì. Chuyện này chỉ là một việc ngoài ý muốn trong kế hoạch của hắn.

Nhưng có một việc hắn trăm triệu lần không ngờ tới, Sư Thanh Huyền nào có gan đi tìm dược quan để lấy thuốc tại thời điểm này. Dược quan biết chẳng khác nào ca ca y cũng biết. Y không muốn ca ca còn chưa độ kiếp đã bị mình làm cho tức chết rồi.

Hơn nữa, Sư Thanh Huyền từ nhỏ đến lớn đều được bảo vệ quá tốt, không có nhiều hiểu biết về chuyện Khôn trạch mang thai gì đó. Nói chung đều cùng một giới tính, y liền tới nhân gian, mua dược từ một lang trung, uống bừa.

-O-

Tất thảy đều diễn ra đâu vào đấy.

Điều khiến Hạ Huyền tức giận là Sư Thanh Huyền nhiều lần phá vỡ kế hoạch của hắn, sống chết cũng phải bảo vệ vị ca ca không có lương tâm kia. Hắn không kìm được mà nghĩ: "Tốt! Rất tốt! Vậy ngươi và ca ca cùng nhau xuống địa ngục đi!"

Thời điểm vẽ ra trận pháp rút ngàn dặm đất, hắn đã không đưa Sư Thanh Huyền đi.

Rạch vài nhát trên thân thể chính mình để tìm Sư Vô Độ chỉ là vì không muốn mùi tin tức tố của Sư Thanh Huyền lộ ra mà thôi. Hắn tự nhủ như vậy.

Kế hoạch báo thù vô cùng thuận lợi, Sư Vô Độ chết, Sư Thanh Huyền gần như phát điên.

Về sau lại có người của thiên giới truy bắt hắn, hắn tạm thời không biết nên xử trí Sư Thanh Huyền như thế nào, đành trước hết mang theo bên mình.

Sư Thanh Huyền sau khi bị hắn rút cạn pháp lực liền biến thành phàm nhân, lại gặp đại biến, sốt cao vài hôm. Hạ Huyền không đủ kiên nhẫn chăm sóc y, lại không muốn để y chết dễ dàng như vậy, liền để y cho một lang trung chữa trị. Vất vả bảy tám hôm, sốt cao giảm, y lại bắt đầu chán ăn, không ngừng nôn mửa. Sau lại liên tục mệt mỏi không dậy nổi, bắt đầu sốt nhẹ.

Hạ Huyền lạnh lùng nhìn lang trung: "Lại làm sao nữa? Có phải lần trước dạy dỗ chưa đủ nên ngươi vẫn không biết tốt xấu?"

Lang trung nơm nớp lo sợ nói: "Chuyện này... Thật sự không ngờ tới, vị công tử này thực ra lại là Khôn trạch!"

Trong lòng Hạ Huyền dần dâng lên dự cảm chẳng lành, còn chưa kịp hiểu rõ đã trách mắng: "Y là Khôn trạch thì liên quan gì?"

Lang trung chắp tay: "Y... Y mang thai rồi!"

Hạ Huyền sửng sốt, hắn không dám tin tưởng mà cúi đầu, đột nhiên nắm lấy tay của người đang hôn mê trên giường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#abo #hahuyen