#4. Trễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm đó, Ngô Lỗi, cậu ấy yêu tha thiết một người .

Cậu ấy lãng mạn gấp 1000 con hạc giấy làm quà tặng người yêu .

Lúc ấy , cậu chỉ là một nhân viên quèn , tương lai không quá sáng sủa , nhưng cậu và người ấy , họ đã rất hạnh phúc .

Cho tới một ngày ... Người cậu yêu nói với cậu rằng anh ấy sẽ đi Paris du học, rồi định cư . Không bao giờ trở lại .

Anh còn nói không thể tưởng tượng được một tương lai nào cho cả hai người .

Vì vậy , hãy đường ai nấy đi , ngay lúc này ... Trái tim tan nát , cậu đồng ý . Sau chuyện đó cậu rất buồn nhưng tự nhủ với lòng không được gục ngã

Khi đã lấy lại được tự tin , cậu làm việc hăng say ngày đêm , không quản mệt nhọc cả thể xác lẫn tinh thần chỉ để làm một điều gì đó cho bản thân .

Cuối cùng với những nỗ lực phi thường và sự giúp đỡ của bạn bè , cậu thành lập được công ty của riêng mình .

Cậu luôn tự nói với bản thân - " Tôi phải thành công, tôi sẽ không bao giờ thất bại nếu cố gắng "

Một ngày mưa , khi đang lái xe , cậu nhìn thấy đôi vợ chồng già đang đi dưới mưa cùng chia sẻ với nhau một chiếc ô mà vẫn ướt sũng . Chẳng mất nhiều thời gian để anh nhận ra đó là bố mẹ người yêu cũ của mình .

Trái tim khao khát trả thù mách bảo cậu lái xe chầm chậm bên cạnh đôi vợ chồng để họ nhìn thấy mình trong chiếc ô tô mui kín sang trọng .

Cậu muốn họ biết rằng cậu không còn như trước , cậu đã có công ty riêng , ôtô riêng , nhà riêng ... Cậu đã thành đạt !

Trước khi cậu có thể nhận ra , đôi vợ chồng già kia đã bước tới một nghĩa trang .

Cậu bước ra khỏi xe , đi theo họ ... Và anh nhìn thấy người yêu cũ của mình , một tấm hình anh đang mỉm cười ngọt ngào như đã từng cười với cậu, từ trên tấm bia mộ .

Bố mẹ anh nhìn cậu . Cậu bước tới và hỏi họ tại sao lại xảy ra chuyện này . Họ giải thích rằng năm đó anh chẳng hề tới pháp làm gì cả . Anh bị ốm nặng vì ung thư . Trong trái tim , anh đã tin rằng một ngày nào đó cậu sẽ thành đạt , nhưng anh không muốn bệnh tật của mình cản trở cậu ... Vì vậy anh chọn cách chia tay .

Anh đã muốn bố mẹ đặt những con hạc giấy cậu tặng bên cạnh anh , bởi nếu một ngày số phận mang cậu về , anh muốn cậu có thể lấy lại một vài con hạc giấy .

Cậu khóc ... Cách tồi tệ nhất để nhớ một ai đó là ngồi ngay bên cạnh họ nhưng biết rằng bạn không thể nào có được họ và sẽ không bao giờ được nhìn thấy họ nữa .

Tiền là tiền còn tình yêu thì thiêng liêng .

Trong cuộc tìm kiếm sự giàu có vật chất , chúng ta hãy dành thời gian để tìm kiếm khoảnh khắc bên những người yêu thương .

Bởi biết đâu , một ngày nào đó , tất cả chỉ còn là hoài niệm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net