Part 8: Tôi cũng là người, cũng biết yêu, và tôi làm tất cả chỉ vì yêu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

- Bây giờ là đến những tiết mục đặc sắc do 7a⁴ chúng tôi thể hiện, ai muốn đăng ký thì cứ việc lên báo với tôi một tiếng, và tiết mục đầu tiên là của bạn Anh Thi với ca khúc "Mưa rơi vào phòng" của ca sĩ Khởi My, chắc là fan My rồi - Long đứng lên làm MC, nhìn khá dí dỏm
Tiếng vỗ tay vang lên và im lặng để nhường chỗ cho âm thanh nhẹ nhàng của bài hát cùng giọng ca của Anh Thi

....Tua qua 10 người...

- Vừa rồi là bài hát Swag Girl của bạn Kỳ Băng và Minh Tuấn, và bây giờ là bài hát "Em yêu anh hơn em nghĩ" với sự thể hiện bởi giọng hát của cô bạn học sinh mới - Ánh Vân!!! - MC hô to và tiếng vỗ tay hò hét lần nữa vang lên

Ánh Vân nhẹ nhàng bước lên sân khấu, gương mặt cô không còn sự xảo quyệt thường ngày, mà là nỗi buồn đọng trên đôi mắt, giọng hát trong trẻo cất lên:

"Vẫn biết là em
Với anh giờ đây chẳng là gì
Mà sao vẫn đau khi thấy
Anh đi bên người khác
Vẫn biết từ lâu
Tất cả cũng đã phai nhạt màu
Nhưng chưa khi nào em quên
Những giây phút ban đầu
Những lúc gặp nhau
Nói em giờ đây ổn rồi mà
Mà anh biết không
Em cố che đi nỗi buồn đó
Muốn xóa sạch đi
Để bước tiếp để yêu một người
Nhưng em không thể
Bởi vì em vẫn còn yêu anh

Phải chi ta có thể một lần thôi anh hỡi
Hoán đổi cho nhau
Để anh biết em yêu anh thế nào
Để cho anh sẽ biết
Niềm đau em phải gánh
Khi cứ yêu anh dẫu biết
Tim anh nay đã nguội lạnh
Phải đâu em yếu đuối
Tại vì yêu anh thôi
Nước mắt em rơi giữa đêm khuya vắng
Em điên mất rồi
Ngày qua em vẫn sống
Nụ cười em vẫn hé
Nhưng anh biết không
Em chưa bao giờ thấy lòng bình yên

Những lúc gặp nhau
Nói em giờ đây ổn rồi mà
Mà anh biết không
Em cố che đi nỗi buồn đó
Muốn xóa sạch đi
Để bước tiếp để yêu một người
Nhưng em không thể
Bởi vì em vẫn còn yêu anh

Phải chi ta có thể một lần thôi anh hỡi
Hoán đổi cho nhau
Để anh biết em yêu anh thế nào
Để cho anh sẽ biết
Niềm đau em phải gánh
Khi cứ yêu anh dẫu biết
Tim anh nay đã nguội lạnh
Phải đâu em yếu đuối
Tại vì yêu anh thôi
Nước mắt em rơi giữa đêm khuya vắng
Em điên mất rồi
Ngày qua em vẫn sống
Nụ cười em vẫn hé
Nhưng anh biết không
Em chưa bao giờ thấy lòng bình yên
Phải chi ta có thể một lần thôi anh hỡi
Hoán đổi cho nhau
Để anh biết em yêu anh thế nào
Để cho anh sẽ biết
Niềm đau em phải gánh
Khi cứ yêu anh dẫu biết
Tim anh nay đã nguội lạnh
Phải đâu em yếu đuối
Tại vì yêu anh thôi
Nước mắt em rơi giữa đêm khuya vắng
Em điên mất rồi
Ngày qua em vẫn sống
Nụ cười em vẫn hé
Nhưng anh biết không
Em chưa bao giờ thấy lòng bình yên

..." - Bài hát kết thúc, Ánh Vân cúi chào rồi đi xuống. Nó vẫn lặng im nghe, trong giọng hát đó, có chút xót xa và đau khổ, đôi mắt của Vân đã nói lên tất cả...

...

- Ánh Vân... - Nó nói, từng bước tiến về phía thân ảnh kia

- Cô ra... - Không! Vân à... - Nó chặn họng Vân lại

- Sao cô phải như vậy? - Nó hỏi

- Như vậy? Cô đang định đổ thừa gì cho tôi nữa đây? - Vân nhếch mép

- Sao cô lại phải thủ đoạn như vậy? Vì một người con trai? Đáng sao? - Nó nói có chút trách móc

- Tôi cũng là người, cũng biết yêu, và tôi làm tất cả chỉ vì yêu! - Vân nói với chất giọng kiêu ngạo và quả quyết

- Vân à... - Nó kéo tay Vân, xoay người Vân lại cho cô nhìn mình

- Nè! Làm gì vậy? Đừng động vào tôi! - Vân tức giận giằng tay mình lại

- Vân! Cô đâu phải là người như vậy? - Nó vẫn giữ chặt tay Vân

- ...

- Cô không hề xảo trá, không hề giả tạo, càng không hề độc ác! Cô chỉ cố làm cho bản thân mình như vậy thôi!

-... - Vân cúi mặt, thả lỏng tay

- Tôi biết... Cô cũng chỉ vì người cô yêu, tôi hiểu! - Nó cầm tay kia của Vân, nhẹ nhàng nói - Nhưng yêu không phải là sự tranh giành, chỉ cần Khánh là của cô, mãi mãi vẫn là như vậy

- Thật.... Chứ? - Vân ngẩng mặt lên nhìn nó, gạt bỏ sự giả tạo mọi khi, đây là sự ngây thơ thật sự, họ vì yêu, mà đánh mất chính mình...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net