chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Vậy hứa nhé, sau này khi em trở thành người nổi tiếng rồi thì chị phải gả cho em đấy. Nếu chị dám theo tên đẹp trai nhiều tiền kia em sẽ bắt chị về nuôi luôn "

Tích... Tích

Tôi với tay tắt đồng hồ báo thức, vì vẫn còn luyến tiếc chiếc giường thân thương và giấc ngủ vẫn đang kéo tôi lại khiến tôi sắp chìm đắm vào giấc ngủ. Nhưng chợt nhớ sáng hôm nay mình có một buổi thuyết trình quan trọng trước tổng giám đốc liền bật dậy chạy ngay vào nhà tắm để làm vệ sinh cá nhân

Trong lúc mơ màng, tôi chợt nhớ lại câu nói trong giấc mơ ban nãy. Cũng đã lâu lắm rồi tôi mới nghe lại câu nói này, chắc gần mười năm hơn rồi. Có lẽ giờ người ấy đã có cuộc sống mới và có lẽ vì thời gian đã trôi qua quá lâu khiến người đó đã dần quên đi những câu nói ngây thơ mà vui tươi thời xưa, quên đi những kỉ niệm đẹp của cả hai và quên đi cô chị ngày thơ ấu ấy

Tôi vẫn còn chìm đắm trong hoài niệm cho đến khi có một tiếng la thất thanh từ dưới nhà vọng lên" Thiên Bình, con có mau dậy không thì bảo. Đã lớn rồi mà vẫn còn cái tật dậy trễ à, nếu không muốn tháng này bị trừ tiền lương thì mau dậy đi "

Tôi bị giọng nói của mama đại nhân làm thoát khỏi dòng hồi ức. Có lẽ dạo này do phải chạy deadline nhiều, gặp nhiều căng thẳng nên mới có giấc mơ như vậy. Thôi thì chuyện đã qua lâu rồi tôi cũng nên dẹp nó sang một bên để tiếp tục cuộc sống của mình. Nghĩ sao thì làm vậy, tôi liền cất nó vào một góc khuất trong kí ức rồi chạy vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân

À, tôi quên giới thiệu với mọi người. Tôi là Hạ Thiên Bình năm nay đã tròn hai mươi tám xuân xanh nhưng vẫn chẳng có ma nào thèm ngó nên tôi vẫn còn độc thân . Hiện tại tôi đang làm trưởng phòng design của công ty Z - công ty chuyên về tổ chức các sự kiện trong và ngoài nước, đặc biệt là những sự kiện liên quan tới những người nổi tiếng . Còn "người ấy " mà tôi nói ban nãy chính là cậu bạn thân của em trai tôi hồi xưa, vì hai đứa nó thân thiết với nhau và cũng vì cả hai gia đình là hàng xóm nên nghiễm nhiên tôi lại có thêm một đứa em trai. Theo tuổi tác thì nó nhỏ hơn tôi tận mười tuổi, nhưng vào thời điểm mười ba năm trước nó lại tỏ vẻ "người lớn "và nhiều lần thả thính khiến tôi không biết từ lúc nào đã đổ nó. Mọi người thấy có thật hài hước không? Ai mà ngờ một đứa như tôi lại để bị một đứa nhỏ như nó dắt mũi chứ!!

Nói luyên thuyên nãy giờ tôi lại quên giới thiệu, em ấy tên là Vương Song Tử, nếu theo hiện tại thì cũng đã được mười tám tuổi rồi còn có đang độc thân hay làm công việc gì thì tôi không biết bởi vì hai năm sau đó Song Tử đã cùng ba mẹ chuyển đi nơi khác sinh sống và chúng tôi cũng mất liên lạc từ đó

" Làm gì mà đờ người ra vậy bà chị? " Thấy tôi ngẩn ngơ, thằng em trai quái đản ngồi kế bên khều khều hỏi

Thiên Yết - em trai của tôi, nó sinh sau tôi tận mười năm nên hiện tại nó đang học lớp mười hai, mười tám tuổi. Nó và tôi cách nhau tận mười tuổi nên nhiều khi khó hòa hợp và hiểu suy nghĩ của nhau nên vẫn thường hay gây gỗ nhưng sau đó lại huề như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Thiên Yết chính là học sinh ưu tú nhưng nó lại là đứa lười học, có thể là do thông minh bẩm sinh nên mới được xếp cho cái danh hiệu ấy. Nó cực kì thích chơi bóng rổ, dù là học sinh ưu tú nhưng ước mơ của nó không phải là làm về tài chính, kinh tế, chính trị,.... Mà là muốn làm về thể thao, nó vẫn luôn muốn bản thân là một vận động viên bóng rổ chuyên nghiệp nhưng điều đó lại đi ngược với ước muốn của bố mẹ tôi nên giữa họ vẫn thường xảy ra tranh cãi. Tới đây thôi, chúng ta trở lại truyện để theo dõi xem những tình tiết tiếp theo sẽ như thế nào nhé!!

" Không có gì. Chị chưa già nên ăn nói cho cẩn thận vào kẻo người ta nghe thấy lại bảo gia đình mình không biết dạy để em hỗn như vậy và đừng có gọi chị là 'bà' chị không già đến mức như thế đâu " Tôi dùng vài lời lẽ của một người chín chắn để chỉnh sửa lại đứa em trai ngỗ nghịch này

" Chọc chị một xíu cho với nào ngờ lại phải nghe chị giảng đạo lý. Thôi đi, đừng tỏ vẻ người chín chắn ở đây chẳng có ma nào thèm ngó chị đâu. Thoát vai đi ! " Thiên Yết không những không chịu sửa đổi mà còn dùng ánh mắt như kiểu' bà chị đóng tròn vai quá rồi đấy '

Haizz! Tôi là đứa đã sinh trước mười năm vậy mà lại dễ dàng bị nó bắt thóp như vậy thật là nhục nhã quá đi mà. Vì tức giận khi bị nó lột tẩy tôi liền cốc vào đầu nó rõ to bảo " Chị mày nói không đúng à? Sắp trưởng thành rồi thì phải ra dáng người lớn một chút chứ, đừng...."

Chưa nói được hết câu nó đã lập tức nhảy vào miệng tôi " Dừng, dừng lại đi. Em biết rồi đừng suốt ngày nói về mấy cái đó nữa em nghe chán hết cả rồi này "

Tôi đang chuẩn bị cho nó ăn cú đá thần chưởng thì mẹ tôi từ trong bếp ra quát " Con gái lớn rồi thì ý tứ một chút. Suốt ngày dữ tợn như thế thì ai dám rước hả? "

Thiên Yết cười ha hả vào mặt tôi, ai bảo tôi vừa giảng đạo lý với nó làm gì để bây giờ bị mẹ giảng lại cơ chứ. Tôi tức giận đùng đùng nhưng chẳng làm được gì đành ngậm ngùi uống nước hạ hỏa

Xong xuôi bữa sáng ồn ào, tôi lái xe đưa Thiên Yết đến trường vì trường của nó thuận đường tôi đi làm nên tôi cho nó quá giang đỡ phải chen lấn trên xe buýt. Đến nơi, tôi bảo " Đến rồi, mau xuống đi cho chị còn đi làm, trễ giờ rồi này "

Nó nhìn tôi bảo " Vâng xuống ngay đây, chị đâu cần phải đuổi em như thế, em bị tổn thương đấy " Thiên Yết làm ra bộ dạng đáng thương ôm trái tim bé bỏng bị tôi làm "tổn thương "

Tôi phát ngấy với mấy trò con bò của nó liền lườm cho một cái rồi quát " Bây giờ có xuống không thì bảo ,đừng để chị phải đá em xuống xe, lúc đó có xấu mặt cũng đừng có trách chị không nói trước "

Thiên Yết " Xí " Tôi rồi nhanh chóng chuồn ra khỏi xe. Vừa nhìn thấy đứa bạn thân của mình là quên luôn tôi, nhìn hai đứa nó tôi lại nhớ đến hình ảnh của Song Tử, ngày xưa cả hai cũng rất thân thiết với nhau như thế, cả hai cứ như hình với bóng đi đâu làm gì cũng có nhau nhưng bây giờ mỗi đứa một nơi, còn chẳng biết người kia có đang sống tốt hay không? Chắc hiện giờ em ấy cũng đang ở một nơi nào đó sống rất hạnh phúc như là tôi và Thiên Yết vậy

Mãi suy nghĩ miên man mà tôi quên mất giờ đi làm. Thế là tháng này tôi lại bị trừ lương và bị làm gương xấu trước mặt nhân viên của mình

_8:00 p.m_

Làm việc cả một ngày trời khiến tôi đã quên dần đi cơn đói, trong người chỉ còn những mệt mỏi do phải ngồi quá lâu trên bàn vi tính. Nếu không nhờ cô bạn thân Xử Nữ kéo tôi ra khỏi phòng làm việc thì tôi đã chẳng còn biết đói là gì

"Cậu đấy, ăn uống cho nhiều vào. Đừng suốt ngày chỉ mải mê cho công việc, kẻo lại mang bệnh vào cho bản thân" - Xử Nữ gắp thêm vài miếng thịt vào chén cho tôi. Đây là cô bạn thân thời đại học của tôi, cô ấy 28 tuổi hiện đang là trưởng phòng kế toán của công ty chúng tôi. Xử Nữ là một người rất thông minh và nhạy bén trong công việc còn bên ngoài là một cô nàng tỉ mỉ và tinh tế luôn lo được chu toàn mọi thứ. Ở bên cạnh cô ấy tôi không cần chuẩn bị gì cả chỉ cần thư giãn là được

" Chị ấy nói đúng đấy. Cả một ngày trời chị chẳng ăn uống gì cả, chỉ ở trong phòng làm việc. Em biết chị như vậy là làm gương cho nhân viên nhưng phải chú trọng sức khỏe một chút "- Cự Giải rót bia vào trong ly giúp tôi. Đây là cô em thân thiết nhất của hai chúng tôi, cô bé chỉ là sinh viên vừa mới tốt nghiệp ra trường thôi nhưng mà rất linh hoạt trong công việc. Cự Giải làm ở bộ phận tiếp tân nên cô ấy là một người hoạt bát và lanh lợi. Tuy chỉ mới 22 tuổi như nhìn cô bé chững chạc hơn rất nhiều so với những người đồng trang lứa. Ở bên cô bé này tôi luôn cảm thấy thoải mái vì Cự Giải rất vui tính và hài hước luôn biết chọc tôi cười mỗi khi tôi buồn bực chuyện gì đó

Tôi buồn cười nhìn cả hai, tôi không biết đây là bạn hay là mẹ của tôi nữa hết cằn nhằn lại chăm sóc y như tôi là đứa con bé bỏng của hai người vậy. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tuy hay cằn nhằn như thế nhưng nếu không có họ chắc tôi chán đến chết mất

"Được rồi mà, cả hai đừng suốt ngày ca bài ca con cá bên tai tôi nữa được không đây? À mà Xử Nữ, cậu ở đây cùng tớ nhậu thế này Ma Kết không nói gì sao ? "- Tôi vừa gắp một miếng thịt cho vào miệng vừa hỏi Xử Nữ. Anh chàng Ma Kết mà tôi nhắc ở đây đó là bạn trai của Xử Nữ, tôi đã từng gặp qua anh ta vài lần rồi nên có thể nhìn ra được tình cảm thật lòng dành cho Xử Nữ

Xử Nữ làm vẻ mặt không mấy bận tâm về Ma Kết huơ huơ đôi đũa nói " Cậu đừng để ý đến anh ấy , mấy chuyện này Ma Kết chẳng để tâm đâu cùng lắm là về nhà làm bừa vài trận là qua thôi ấy mà "

Tôi biết cái chữ 'làm bừa' của Xử Nữ là có ý gì, chắc cả hai lại gây nhau chuyện gì đó nữa rồi. Nghĩ về chuyện của Xử Nữ tôi lại chợt thở dài, không biết tương lai ra sao nhưng hiện tại nhìn vào tình cảnh của Xử Nữ tôi càng không muốn yêu. Nếu yêu vào mà khổ như thế thì tôi thà ế tới già chứ không muốn vì ai mà phải làm khổ chính mình như vậy

Thấy tôi thở dài, Cự Giải bèn hỏi " Chị sao thế "

"Không sao, chỉ là nghĩ linh tinh vài chuyện thôi ấy mà. À mà cũng hơi tối rồi nên về thôi kẻo tối quá lại gặp nguy hiểm " Thấy đã gần 10h nên tôi kêu về, cả ba đều đã uống say nên nếu về trễ e là sẽ gặp nguy hiểm mà đặc biệt chúng tôi lại còn là con gái nên lại càng nguy hiểm hơn

Cự Giải chỉ là hơi say nhưng vấn đề là Xử Nữ đã say bí tỉ chẳng còn biết gì nữa, tôi và cô ấy không cùng đường với cả một mình tôi làm sao có thể đưa cả hai cùng về trong khi bản thân tôi cũng đã chẳng còn tỉnh táo được bao nhiêu

" Ấy, Xử Nữ ... "- Mãi tìm cách mà tôi đã lỡ để Xử Nữ tuột tay khỏi mình khiến cô ấy chạy nhảy lung tung, cười như một đứa dở hơi, ai đi ngang qua cũng nhìn chúng tôi với ánh mắt "kì thị"

Chợt lúc này tôi mới nhận ra rằng cô ấy đang không ổn . Xử Nữ rất khi uống say, cô ấy chỉ uống khi có tiệc tùng nhưng cũng chẳng say đến mức này, chỉ khi nào thật sự có chuyện buồn, khó nói bằng lời cô mới dùng tới rượu bia để khiến nó biến mất và cũng giúp cho bản thân được thoải mái hơn . E rằng lần này đã cãi nhau một trận rất lớn với Ma Kết rồi. Chuyện này làm tôi nhớ lại một câu chuyện của Xử Nữ cách đây 10 năm về trước vào đầu tháng 9, khi chúng tôi đang là những sinh viên mới của đại học Y


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#12chomsao
Ẩn QC