tập 10: cầu anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mày ở đây từ khi nào?"

Cả sắc mặt của Cố Thịnh cũng đen như mực, Cố Ưu không để ý đến Cố Thịnh, hắn càn rỡ mà lại gần Cố Yêu đem camera dí sát vào mặt cậu, trải dài quan sát từng đường nét trên cơ thể cậu. Cuối cùng còn đem hướng náy quay chụp thẳng vào cái lồ chảy nước của cậu cho một cái đặc tả.

Cố Yêu muốn phảng kháng nhưng cơ thể bị điều giáo cùng với kiệt sức nào chiến thắng được hắn. Trái lại còn bị đè ra đất, hắn một tay cầm máy quay, một tay vạch lồn cậu ra, quay mép bướm hồng hào nhấp nháy ọp ẹp nước.

Lúc này Cố Thịnh mới làm ra vẻ lấy lại tinh thần mà kéo hắn ra, đánh cho hắn một cú.

"Mày đang làm cái gì vậy?"

"Anh nhìn mà không biết sai? Đương nhiên là quay lại cảnh tưởng hiếm có này, cảnh tượng ông anh cả chính trực của tôi lại làm ra những việc dâm đãng như vậy với em trai, các cổ đông trong công ty mà biết chắc là sẽ sốc lắm đây."

"Mày uy hiếp tao, mày muốn cái gì?"

"Tôi muốn một vài dự án..."

Cố Ưu đắc chí mà kể ra một số hạng mục mà hắn muốn, Cố Thịnh nghe mà nghiến răng nghiến lợi, Cố Yêu lại cảm thấy là mình hại anh cả.

"Anh cả chỉ đang dạy dỗ em."

"Vậy sao? Nhưng tôi không quan tâm, hơn nữa em nên lo cho bản thân mình đi kìa, dù sao trong đoạn video anh cả chỉ đơn giản là dùng roi đánh em, còn em mới là đứa cả người trần trụi, bị đánh mà phun nước phùn phụt, hẩy mông lắc đít đòi thêm."

"Không..."

"Em nghĩ xem nếu như tôi công bố đoạn video này ra bên ngoài, sẽ có mấy thằng tìm tới mà hiếp em đây, bạn bè sẽ như thế nào nhìn em, mọi người sẽ như thế nào phán xét em."

Hắn nói từ tốn, Cố Yêu lại có thể nghĩ đến những đôi mắt khinh thường phán xét nhìn chính mình.

"Cầu anh... không... không được."

"Em lấy cái gì cầu tôi."

"Em...em..."

Cố Yêu lắp bắp, cậu quả thực không biết mình nên dùng cái gì cầu hắn. Lúc này Cố Ưu nâng cằm cậu lên khe khẽ nói:

"Đúng vậy em chẳng có gì cầu tôi cả, nhưng tôi nhân từ rất có hứng thú với lồn em."

"Lồn em để tôi hiếp đi, hiếp đến lỏng tôi sẽ tha cho em, được không? Nếu đồng ý, nắm lấy tay tôi để vào lồn em đi."

Cố Yêu nghe, cậu nhìn Cố Thịnh, Cố Thịnh cũng khó xử, cậu nghĩ cũng đúng, Cố Thịnh cũng bị Cố Ưu nắm điểm yếu mà, hắn sao có thể giúp đỡ cậu.

Cậu lúc này đã không có đường trốn, dù cậu muốn rời khỏi đây, nhưng nếu đăng đoạn video đó lên, mọi người sẽ nhìn cậu ra sao, cậu lại có thể trốn đi đâu.

Mà hiện tại cậu thuần phục cố ưu, cậu biết hắn chóng chán, chỉ cần ngoan ngoãn để hắn chơi đùa một khoản thời gian là tốt rồi.

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng khi Cố Yêu nắm lấy bàn tay kia, chính tay cậu để tay hắn đặt lên lồn mình. Cậu chính thức sụp đổ.

"Mở miệng." Cố Ưu ra lệnh, Cố Yêu cúi đầu, cậu cảm thấy rất khó thở, nhưng cậu cũng đã mất tất cả rồi, bây giờ giữ lại thanh cao làm gì. Cậu mím môi lí nhí nói:

"Cầu anh hưởng dụng lồn em."

Cố Ưu cười hài lòng, hôm nay thế là đủ, hắn thả Cố Yêu ra khỏi phòng. Mà goài phòng sớm có Cố Thế chờ, gương mặt của hắn không một chút biểu cảm nào, chỉ là móc ra một cái khăn giấy lau lồn cậu.

"Anh tư... không cần."

Cố Thế không nói, hắn tựa như một người vệ sĩ vệ sinh cho cậu xong mặc lại quần áo cho cậu liền đưa cậu về phòng.

Mà Cố Ưu lúc này không nể nang gì bật cười. Hắn nhìn Cố Thịnh khinh bỉ:

"Anh cũng chịu bỏ vốn đóng vai người tốt quá ha?"

Cố Thịnh lạnh mặt nói:

"Chuyện này không cần nhắc lại, dự án mày muốn tao sẽ cho mày."

Cố Thịnh nói, hiển nhiên đây là một buổi giao dịch đã có dự mưu từ sớm. Cố Thịnh muốn Cố Yêu là hoàn toàn muốn cậu dâng hiến vì vậy trước tiên phải dạy dỗ hơn nữa phải để cậu biết cậu không còn đường nào trốn chỉ có thể dựa vào hắn.

Mà Cố Ưu thì không quan tâm đến cảm thụ của Cố Yêu nhưng dù sao hắn cũng không muốn mỗi ngày chơi trò cưỡng hiếp. Hơn nữa nhờ vụ này mà hắn nắm thóp được Cố Thịnh từ đó đoạt được vụ án, hắn cũng có lời.

Cả hai đoạt được cái mình muốn, Cố Thịnh có được sự tín nhiệm cùng tự trách của Cố Yêu, Cố Ưu có được dự án.

Hai bên nhìn nhau không vừa mắt, nhưng đối kết quả lại rất hài lòng.

...
Rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ kì thực tui viết truyện này không cầu có người đọc đâu, tại cái này gu tui mặn quá nên phải tự viết tự thẩm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net