Chapter 25: Xảo quyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay lúc này, tại hòn đảo Angel.

Amy, một cô nhím hồng xinh đẹp và lạc quan, đang trốn trong một bụi cây gần căn cứ mới xây của Eggman cùng Rouge, một cô dơi quyến rũ và bí ẩn. Rouge đã vô tình gặp Amy ở bến cảng phía dưới hòn đảo Angel trong lúc cô đang trên đường giấu số châu báu quý giá mà cô vừa kiếm được. Thấy Amy muốn theo cô lên đảo Angel nên Rouge cũng vui vẻ mang cô ấy cùng mình. Dự định sẽ tách nhau sau khi đặt chân lên đảo nhưng họ đã bị bắt gặp bởi đoàn quân robot của Eggman nên tạm thời phải trốn cùng nhau. Rouge vốn chẳng hề có ý định đấu đá với Eggman vì cô chẳng quan tâm hắn nhưng cô mau chóng thay đổi ý định vì chỗ chôn giấu châu báu của cô đã bị hắn xây đè lên thành căn cứ của hắn. Còn Amy thì muốn tìm tung tích Sonic nên tính lên đảo dò hỏi Knuckles cơ mà lại chẳng thấy cậu ta đâu. Amy bất ngờ khi nhìn thấy hòn đảo Angel bị tên tiến sĩ đầu trứng chiếm mất, đã thế hắn còn xây dựng một trung tâm điều khiển cùng vô số máy móc bao quanh viên đá Master Emerald. Rouge đã phát cáu lên, tính bay ra đá tung đít bọn robot, phá hủy hết mấy cái máy móc trông ngứa mắt kia thì bị Amy kéo lại.

Amy nói cho Rouge nghe về linh cảm của mình. Đồng thời cô cũng chứng minh cho Rouge thấy linh cảm của mình luôn đúng thông qua bộ bài Tarot. Rouge không tin lắm về bói toán nhưng cũng chịu ngồi nghe Amy kể hết sự tình. Amy bói rằng nhóm Sonic đang gặp nguy hiểm cận kề tử thần ở ngoài biển, để cứu được nhóm của Sonic thì họ phải giải quyết một phần nguyên nhân trên hòn đảo này. Amy cho rằng bên trong trung tâm điều khiển đang ẩn giấu món đồ gì đó nên nhờ Rouge lẻn vào. Ôi, lén lút đúng là chuyên môn của cô dơi Rouge rồi nhưng đời nào cô lại chịu lẻn vào một mình nếu trong đó không có món đồ mà cô muốn cơ chứ? Thế nên Rouge đã lôi Amy đi cùng mình.

Không biết là do Rouge di chuyển quá nhanh hay sao mà Amy thấy mây trên bầu trời đang di chuyển nhanh lắm. Sau một hồi lén la lén lút, ẩn nấp lăn lê bò trườn, Rouge và Amy thành công đột nhập vào trung tâm điều khiển. Như một thói quen, Rouge bay lên đá hỏng mấy chiếc camera gắn trên tường. Amy đi một vòng xung quanh trung tâm điều khiển. Cô ngó thử vô bảng điện tử nhỏ đang hiện lên dãy số đang đếm ngược. Rồi cô nhìn sang bảng điện tử lớn kế bên, nó đang hiển thị bản đồ theo dạng tọa độ. Ở đây có một chấm xanh và ở đây cũng có một chấm xanh, Rouge ngó sang và bảo với Amy rằng chúng cách xa nhau ước chừng gần một phần ba của một nửa vòng hành tinh.

- Cơ mà chấm xanh mà cô đang chỉ vào lại đang di chuyển, lạ nhỉ...?

Trí thông minh của Rouge đánh mạnh. Rouge đã nhận ra điều bất thường của chấm xanh mà Amy đang chỉ, tức là hòn đảo Angel. Hòn đảo Angel đang di chuyển?!

Đồng thời, tại hòn đảo Rosenthal.

- Sao hả Sonic? Chơi với bao cát vui chứ?

Spero nâng giọng mỉa mai cậu nhím xanh. Hai cái đèn trên đầu hắn nhấp nháy theo điệu cười thô bỉ khoái trá của Spero. Hắn uốn mình bơi quanh hòn đảo, dùng bàn tay còn lại búng nhẹ vào mái vòm làm nó nghiêng sang phải.

- Thanh gươm Skylight đâu rồi!

- Ồ, ngươi nghĩ ta sẽ nói cho ngươi nghe sao? – Spero khúc khích cười – Ngươi ngây thơ quá, Sonic à!

Rồi hắn bơi lại gần về phía Aegis, chui đầu vào trong mái vòm. Hắn dí sát cặp đèn pha sáng trưng xuống đỉnh đầu Aegis, mỉa mai nói:

- Aegis thân yêu, cô đã giúp ta một việc rất lớn đấy!

Thấy Aegis không đáp, hắn tặc lưỡi nói tiếp:

- Chắc ngươi cũng biết phía dưới đảo Rosenthal từng có mạch dung nham ngầm, nhỉ?

- Ta biết. Nhưng nó đã ngưng hoạt động lâu rồi, ngươi....

Bàn tay của Aegis vô thức giơ lên bụm miệng lại.

- Không thể nào...

- ĐÚNG RỒI ĐÓ, AEGIS! NGƯƠI NHẬN RA RỒI SAO!!

Tức thì, cơ thể của Sonic trùng xuống đất. Vầng hào quang màu vàng chói chang của cậu biến mất. Lần lượt Tails, Aegis rồi tới Knuckles quỳ xuống, chống tay lên mặt đất nóng ran. Spero cười ha hả, cái đầu robot của hắn xoay 180 độ. Hắn không ngừng vỗ đùi đen đét vì phấn khích.

- Nhờ mấy rễ cây của ngươi và đứa con thất bại của ta vun trồng đấy! Chúng men theo mạch ngầm để cắm rễ sâu vào lòng đảo Rosenthal!

Sức sống của bốn người bị bòn rút nhanh chóng. Họ cảm nhận được một áp lực nặng nề ngàn cân đang đè xuống cơ thể họ. Knuckles gắng gượng nhấc lưng lên nhưng bất thành, cậu hoàn toàn bị đè bẹp. Bảy viên Chaos Emerald nằm la liệt trên nền đất, dần mất đi màu sắc vốn có của chúng. Lúc này, Sonic mới nhận ra Spero là một gã mưu mô tồi tệ thích chơi đùa với nạn nhân tội nghiệp ra sao. Hắn chực chờ khoảnh khắc Sonic toàn tâm toàn lực tự tin rằng cậu ấy có thể đánh bại hắn để rồi đánh bại cậu bằng sự tự tin của chính cậu.

Tails vươn từng ngón tay, chạm vào các nút điều khiển trên máy dò. Cậu bé nhất quyết phải tìm ra vị trí mà Spero cất giấu thanh gươm Skylight. Tails hướng máy dò xuống mặt đất và phát hiện ra nó không được giấu bên trong lòng đảo Rosenthal. Vậy thì nó chắc chắn sẽ được giấu bên trong con robot Death Egg!

- SONIC! SAO MÀ NÓNG QUÁ VẬY?!

Tiến sĩ Eggman gào ầm ĩ lên. Bất ngờ là tiếng gào của hắn lại khiến tinh thần mọi người vực dậy đôi chút. Hắn vừa đẩy món quà từ trong đền ra vừa thở ì ạch. Mặt hắn đỏ tía màu trái gấc, sắp chuyển sang màu xanh của trái việt quất do thở hụt hơi. Thật kỳ lạ, món quà dần phát sáng rực rỡ khi được đẩy ra gần chỗ bốn người đang nằm bẹp dúm như miếng bánh mì gối.

Spero trố mắt. Hắn không thể tin nổi vào mắt mình. Cái gã mà hắn xem thường lại đang bình an một cách vô thường, cơ thể không hề mất một chút sức sống nào dưới sự tác động của thanh gươm Skylight. Vẫn là cơ thể béo ú đấy, vẫn là bộ râu sáng bóng mượt mà óng ả thấy mà ghét. Thứ hắn đang đẩy là một khối đá tròn vo được đặt vừa vặn trên một bệ đá hình chữ nhật...

- Ha..ha...ha!! – Dù đang mệt bở hơi tai nhưng Eggman vẫn cố trưng điệu cười khả ố - Ngươi...Ngươi nghĩ là...là...Ha...ha! Bộ óc trí tuệ của ta...mà kém cỏi sao? Ngươi nhầm rồi...!! Ngươi mới là...kẻ kém cỏi nhất trong đây...còn kém cỏi hơn cả con cáo vàng hai đuôi đáng ghét nữa...!

Tails nghe xong ngại ngùng úp mặt xuống đất, tủm tỉm cười. Trí thông minh của Spero nhảy số, hắn muốn kéo đầu hắn ra khỏi chiếc lồng nhưng nó lại bị kẹt. Hắn cố xoay chiếc đầu sắt của hắn 360 độ để lách và kéo nó ra dễ dàng hơn cũng không được.

- Không...Làm thế nào...

Eggman đẩy món quà ra tận nơi. Lão nhẹ tay hốt hết bảy viên Chaos Emerald rồi ung dung đặt chúng lên bảy cái rãnh tròn nhỏ trên bệ đá. Spero thấy vậy liền ra sức dùng tay và chân đập mạnh vào mái vòm. Không biết từ bao giờ, mái vòm đã cứng cáp hơn. Mái vòm giờ đây đủ sức chống chịu từng cú đấm và cú đạp của Spero. Eggman vô tư sạc lại năng lượng cho bảy viên Chaos Emerald đến nỗi mỗi viên đều phát ra ánh sáng trắng pha lẫn chút màu cầu vồng. Sau đó, lão nhấc từng cái thây nặng nề đứng dậy, ép tay họ chạm vào khối đá tròn. Sắc mặt của bốn người tươi tỉnh trở lại, cơ thể cũng cảm thấy khỏe khoắn hơn một cách diệu kỳ.

- Eggman, cảm-

- Đừng cảm ơn ta, ta không muốn nghe – Eggman bịt tai lại

Sonic muốn cảm ơn lão tiến sĩ đầu trứng nhưng hắn chối từ. Tails vô cùng tò mò với khối đá tròn trĩnh trước mặt nên không ngừng hỏi Eggman. Mũi tiến sĩ Eggman phổng lên, lão tự hào giới thiệu cho mọi người về món quà độc nhất mà hắn vừa chế tạo. Nó chính là chiếc đèn Bluelight, loại đèn được người dân Halestial dùng để khắc chế viên đá Skylight độc hại. Vốn dĩ chiếc đèn Bluelight chỉ dùng năng lượng mà nó hấp thụ từ viên đá Skylight để chiếu sáng nhưng hắn đã cải tiến một chút. Một chút của Eggman chính là biến chiếc đèn Bluelight trở thành thiết bị chuyển hóa và chiết xuất năng lượng, thiết bị nạp năng lượng cho Chaos Emerald. Bốn người nghe xong ai nấy đều trầm trồ khen ngợi tiến sĩ đầu trứng khiến cho tâm trạng hắn vô cùng vui vẻ.

- Đừng nghĩ mỗi mình ngươi biết dùng trường lực, Peppo! – Tiến sĩ Eggman chỉ thẳng mặt Spero mà mắng hắn – Có nằm thêm mấy chục năm nữa ngươi cũng chẳng chiêm nghiệm được đâu, đồ gà mờ!

Hóa ra bộ đồ mà tiến sĩ Eggman đang mặc có sẵn một lớp trường lực. Trong lúc cải tiến đèn Bluelight thì lão tiện thể nạp thêm chút năng lượng cho lớp trường lực của mình. Sau đó lão thấy Spero cứ tấn công vào mái vòm nên lão tức tối, không ngại tay điều chỉnh lại thông số rồi nạp thêm năng lượng cho mái vòm. Vì thế mà mái vòm có thêm hai lớp trường lực và khiến cho cái đầu sắt của Spero bị kẹt

- Ngươi thích món quà của ta chứ?

Tiến sĩ Eggman vừa nói dứt lời thì cả hòn đảo chao đảo. Từ dưới đất truyền lên âm thanh của các khe hở giữa các tầng đất đập vào nhau cùng thứ tiếng gì đó đang phun lên.

- Cái gì vậy!!! – Knuckles phát hoảng, la lớn 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net