Chapter 6: Tín hiệu ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng tinh mơ, Knuckles đang luyện tập ngoài bãi biển. Cậu ta đấm vào những tảng đá to bám đầy rêu khiến chúng tan thành từng mảnh vụn. Càng nghĩ đến hòn đảo Angel, Knuckles càng điên tiết hơn, cậu ta liền đập đầu mình vào phiến đá đang cầm trên tay để bình tĩnh lại. Knuckles tiếp tục kế hoạch luyện tập của mình, cậu tập đấm nhanh hơn vào các điểm được đánh dấu trên tảng đá to cao gấp ba lần cậu. Trong thoáng chốc, tảng đá vỡ vụn thành từng mảnh li ti. Knuckles hít một hơi thật sâu, cậu ta ném tảng đá khác lên trời cao. Trước khi nó kịp rơi xuống mặt đất, Knucklese dồn toàn lực đấm vào giữa hòn đá, tạo một lực mạnh khiến chúng vỡ ra rồi bắn đi như đạn.

- Ha, năng nổ quá ta?

Sonic vừa chạy tới, trên tay cậu ta đang cầm hai chiếc Chilidog ( Bánh kẹp xúc xích cay ) thơm lừng.

- Thật luôn? Chilidog cho bữa sáng?

- Ôi bạn tôi ơi – Sonic nhếch mép cười – Chilidog cho mọi bữa trong ngày!

Sonic nói xong liền dúi vào tay Knuckles một chiếc Chilidog. Chiếc còn lại chui tọt vào bụng cậu ta lúc nào không hay. Chilidog ngon đến mức Sonic phải mút hết nước sốt còn sót dính trên đầu ngón tay cái.

Knuckles ngồi xuống bãi cát. Thấy thế, Sonic cũng ngồi xuống theo. Cắn từng miếng Chilidog, Knuckles cũng hiểu tại sao nó lại là món khoái khẩu của cậu bạn nhím xanh.

Nhưng không thể nào đánh bại nho.

- Ăn nho không?

- Urg....Nho cho bữa sáng? Thật luôn?

Knuckles đẩy rổ nho qua cho Sonic. Miệng Sonic thì chê tới chê lui nhưng tay thì vẫn lấy hai ba quả để ăn. Nho ngon thật! Thịt quả mọng nước, giòn ngọt. Nhưng không thể nào đánh bại Chilidog.

- Này, Sonic – Knuckles nuốt ực quả nho rồi nói – Haria làm tôi nhớ đến một câu chuyện được lưu truyền trong bộ tộc.

- Ồ, nghe thú vị thế. Vậy nó nói về gì?

- Về một chiến binh mà tộc Echidna không thể đánh bại.

- Cậu còn nhớ tên chiến binh đó không? – Sonic tò mò hỏi

- Không có tên. Nhưng theo mô tả thì có vẻ khá trùng khớp với Haria

- Haha, không khéo đó là cô ấy cũng nên

- Sonic, làm gì có ai sống qua hàng ngàn năm được?

- Tôi biết, tôi biết. Chà, cậu nói xong làm tôi tò mò quá ta! Rốt cuộc thì Haria có xuất thân như thế nào nhỉ?

- Sonic! Anh Knuckles!

Tails la lớn, hớt hải chạy đến. Cậu bé vấp phải mấy viên đá vụn mà ban nãy Knuckles đập ra, ngã xõng xoài trên nền cát. Sonic thấy thế, tức tốc chạy lại đỡ cậu bé cáo dậy.

- Tails! Em ổn không??

- Em ổn, ổn!! – Tails lúi húi phủi cát – Quan trọng là mọi người nhìn vào chiếc trâm cài này đi!

Sonic bế Tails đến chỗ Knuckles đang ngồi. Cả ba cùng chăm chú nhìn vào chiếc trâm cài tròn vo màu đỏ. Hình như nó được làm bằng loại đá quý nào đấy.

- Ờm...Cái trâm cài này hợp với em lắm đó – Sonic tấm tắc khen – Mà sao tự dưng em muốn cài trâm vậy?

- Sonic! Không phải!! – Mặt Tails đỏ nhẹ, cậu bé phồng má – Anh nhìn kỹ đi!

- Của...A....Amy?? – Knuckles gãi đầu

- Tôi không nghĩ vậy, Knux. Amy đâu có xài cái trâm này... - Sonic lắc đầu – Cô ấy có nhiều phụ kiện đẹp hơn cái trâm này nhiều!

Tails và Knuckles trố mắt nhìn Sonic.

- Chả lẽ...Của Haria? – Knuckles nói - Ừ, đúng rồi!! Nó là của Haria mà?! Sao nó lại ở đây??

- Tails, em tìm nó ở đâu vậy?

- Big vừa đưa nó cho em đó, Sonic. Có vẻ cậu ấy vừa câu được nó.

- Từ từ, từ từ nào...Không lẽ nào, Haria lén lút tới đây theo dõi bọn mình á hả??

Sonic bất giác lùi lại, hoảng hồn.

- Ban đầu em cũng nghĩ vậy – Tails chống cằm suy nghĩ – Nhưng làm vậy không phải thừa thãi quá sao? Tiến sĩ Eggman có nhiều thiết bị theo dõi lắm mà. Sao lại để át chủ bài của mình làm việc này??

Cả ba cùng im lặng, chìm vào suy nghĩ.

- Chả nhẽ...Cổ chạm mặt Shadow rồi cả hai lao vào tẩn nhau hả? – Sonic cười ngờ nghệch

- Sonic, Shadow đến đấm cậu sẽ hợp lý hơn đấy – Knuckles khoanh tay lại 

- À phải rồi ha – Sonic gật đầu – Không lẽ là....

- Haria gặp bất trắc gì rồi?

Cả ba cùng đồng thanh.

Tails nghĩ, dù Shadow là một chú nhím đen sở hữu tính cách luôn nghi ngờ mọi thứ thì cũng chẳng thể nào đi đánh người lạ mặt mới gặp lần đầu. Ngoại trừ Sonic, vì Shadow có lý do.

Nếu có gặp Haria, Shadow chắc chắn sẽ nghĩ rằng Haria là một cô gái có ngoại hình lạ kỳ, hết. 

Tails nói rằng cậu bé vừa suýt bị bắn hạ khi cố bay quanh hòn đảo Angel để do thám. Trước khi Tails bay về thì cậu nhìn thấy bọn robot đang xây dựng công trình gì đó nhìn như nắp ấm. Ngoài ra cậu bé còn kịp thấy cảnh bọn chúng ngang nhiên xả đống kim loại hỏng hóc và đổ nước thải xuống biển. Knuckles nghe xong mặt tối sầm, tay nắm chặt bắp vai, răng khẽ nghiến lại.

- Em chưa đoán được ý định của tiến sĩ Eggman - Tails chống cằm - Bình thường thì ổng sẽ lấy mất viên đá Master Emerald và phá hủy hòn đảo Angel. Nhưng nay ổng lại xây dựng thứ gì đó ở trên đấy. Rốt cuộc thì ổng tính làm gì nhỉ?

Tails rơi vào trầm tư. Cậu bé nhắm mắt, thả mình vào dòng suy nghĩ để sắp xếp lại các dữ kiện hiện có. 

- Tại sao chúng ta không tấn công ngược lại? Ngay bây giờ chẳng hạn? - Knuckles đề xuất - Khỏi phải suy đoán chi cho mệt hết! Cứ bay thẳng lên đó sút Haria lẫn tiến sĩ Eggman là xong!

- Vết thương của anh còn chưa lành hẳn mà!! - Tails cau mày đáp lại - Anh liều lĩnh quá đó!!

Knuckles bất giác lùi lại một bước. Tails hiếm khi nào giận ai, nhưng một khi Tails giận thì dường như xung quanh cậu bé tỏa ra một luồng năng lượng đáng sợ, nó khiến cho Knuckles phải giật mình.

- Không, Knuckles có ý đúng đó - Sonic vỗ vai Knuckles - Chúng ta sẽ lẻn lên đó thay vì trực tiếp giáp mặt với bọn họ.

Knuckles gật đầu đồng ý. Cậu ta tính hồ hởi xung phong lẻn lên đấy trước thì đã bị Sonic chặn miệng:

- Nhưng chỉ có tôi và Tails lẻn lên thôi, còn cậu thì ở nhà Tails tịnh dưỡng đi!

Mặt Knuckles xìu đi trông thấy.

Ngay buổi chiều hôm ấy, Sonic và Tails cùng nhau leo lên chiếc phi cơ Tornado màu đỏ để bay lên hòn đảo Angel. Tuyến phòng thủ của hòn đảo bây giờ đã dày đặc hơn, Tails phải tập trung hết cỡ mới có thể lách xuyên qua làn mưa đạn dày hạt. Họ khó khăn lắm mới có thể tiếp cận được hòn đảo một chút. Tails tận dụng thời cơ ném một con búp bê mang hình dáng của cậu xuống bìa rừng gần bệ thờ Master Emerald. Cùng lúc đó, Sonic trông thấy Haria đang đứng trên đỉnh công trình nắp ấm, cô ấy đang dương đôi mắt chết chóc nhìn bọn họ. Đột nhiên có dự cảm chẳng lành, Sonic vội vã đập vai Tails để cảnh báo. Ngay lúc Tails nâng độ cao bay thì một tảng đá to ngang ngửa máy bay của họ phi sượt qua gầm làm gãy hết hai bánh xe máy bay.

Tails gấp rút đảo chiếc phi cơ Tornado tàn tạ về sân nhà mình. Tails liều lĩnh đáp chiếc Tornado xuống bãi cỏ khiến cho cậu bé và Sonic xây xát người đôi chút. Vì có Knuckles oằn mình chặn chiếc máy bay lại nên Tails mới dám làm vậy.

Khuya hôm ấy, cơ bắp của Knuckles đau nhức nhối không thể tả khiến cậu ta mất ngủ. Vì muốn uống chút nước ép nho cho dễ ngủ, Knuckles lọ mọ tìm đến phòng Tails thì nhìn thấy cậu bé đang chăm chú theo dõi màn hình cỡ lớn được treo trên tường. Knuckles vừa bước vào phòng một bước liền được Tails hỏi chuyện:

- Có chuyện gì vậy anh Knuckles?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net