Chương 116 : Điều Gì Làm Cho Anh Ta tức giận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có vẻ như chiến trường đã thay đổi rất nhiều khi tôi bất tỉnh. Tôi khá hiểu nó khi tôi nhìn xung quanh tôi. Những người khác từ phe cầu bình cũng đã tham gia trận đánh.

Sarona-san, Yuyuna, và Ruruna tiếp tục thổi bay những người từ phe hardliner một lần nữa với sự phối hợp tuyệt vời.

Naminissa và Narellina cũng chiến đấu rất tinh tế và điêu luyện. Nhưng tất nhiên, tất cả mọi người không giết chết đối phương.

Khi tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy tình huống như vậy, tôi tiếp tục đấm những bán nhân chặn đường tôi.

Tôi đá một nhóm gần đó và đi tiếp. Tôi đang nhắm đến nơi diễn ra cuộc chiến căng thẳng nhất trong chiến trường đang diễn ra ngay bây giờ. Nơi mà Haosui và Grave-san cùng hợp tác chống lại Deizu.

Tôi biết rằng Haosui đã yếu đi một chút, nhưng thật bất thường khi hai người không thể tấn công Deizu một cách có hiệu quả. đá, đấm, và chém có hiệu quả, thậm chí không có lấy một vết sướt trên cơ thể của Deizu. Có vẻ như anh ta có một sức mạnh phòng thủ rất cao.

Tuy nhiên, Deizu cũng không thể thực hiện một cuộc tấn công có hiệu quả nào. Anh ta không thể theo kịp tốc độ của hai người này, cho dù anh ta đã tấn công thế nào đi nữa, mọi thứ đều vô nghĩa. Trận đấu này là một thứ kiểu như sự đối đầu của nhanh nhẹn và sự dẻo dai.

Tôi đến bên này và gọi Haosui và Grave-san.

[Hai người hãy đi giúp những người từ phe cầu bình và những người còn lại! Để nơi này lại cho tôi !!] (Wazu)

Trận chiến tạm thời gián đoạn khi hai người hướng sự chú ý vào tôi.

[.......... Vâng!] (Haosui)

[Cuối cùng cậu đã tỉnh dậy. Sau đó, tôi sẽ để anh ta lại cho cậu !!] (Grave)

Hai người gật đầu xác nhận trước khi chạy ngay đi để giúp những người khác từ phe cầu bình.

Một khoảng trống được tạo ra trên chiến trường chỉ có tôi và Deizu ở bên trong. Tôi quay mắt về phía Deizu sau khi xác nhận hai người kia đã đi mất. Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt tức giận như thường lệ của mình.

[Hình như mày đéo phải là người mặc dù mang hình dáng một con người nhỉ] (Deizu)

[Thật thô lỗ !!] (Wazu)

Ai là một con quái vật? Tôi chỉ là một con người bình thường ..... không, thật khó để gọi tôi là bình thường ngay bây giờ .....

[NHƯNG, KHÔNG MỘT TÊN CON NGƯỜI NÀO SẼ SỐNG MÀ RỜI KHỎI NƠI NÀY !!] (Deizu)

Tiếng nói của anh ta đột ngột to lên.

[VÌ LỢI ÍCH CỦA TOÀN THỂ BÁN NHÂN ..... CHO CÁC BÁN NHÂN ĐƯỢC SỐNG TRONG HOÀN BÌNH ..... CON NGƯỜI ..... KHÔNG CẦN THIẾT PHẢI TỒN TẠI !!] (Deizu)

Deizu ngay lập tức lao xuống trong khi hét lên với tôi bằng một giọng như tiếng gầm. Những móng vuốt dài có vẻ như có thể xé nát bất cứ thứ gì đang dài ra ở phần ngọn của các móng vuốt, và những móng vuốt đó đang tiếp cận tôi từ trên cao. Anh không thể giết chết tôi với thứ đó đâu.

Tôi lãnh cuộc tấn công từ các móng vuốt mà không làm bất cứ thứ gì đặc biệt. Cuộc tấn công không thể làm tôi tổn thương mà ngược lại thì những móng vuốt của anh ta đã vỡ tan khi đánh vào cơ thể tôi.

Vâng, tôi nghĩ rằng nó sẽ như vậy vì vậy tôi đã không làm bất cứ điều gì đặc biệt. Nhưng nó khác với Deizu. Anh đang nhìn chằm chằm vào móng vuốt của anh với vẻ mặt kinh ngạc. Đôi mắt lẫn lộn với giận dữ và hận thù, đang hướng về tôi.

[MÀU ĐÃ LÀM GÌ ??] (Deizu)

[Không có gì đặc biệt, tôi chỉ đứng ở đây một cách vô cùng bình cmn thường] (Wazu)

[ĐIỀU NÀY KHÔNG THỂ SẢY RA. CON NGƯỜI, MẠNH HƠN CẢ BÁN NHÂN, TA KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN ĐIỀU NHƯ VẬY SẢY RA !!] (Deizu)

Nói vậy, anh ta nắm lấy tay tôi nhưng kết quả cũng vậy.

[Đó là vô ích] (Wazu)

[KHÔNG ĐỜI NÀO!! KHÔNG THỂ NÀO!! ĐIỀU NHƯ VẬY LÀ KHÔNG THỂ NÀO !!] (Deizu)

Deizu không thể chấp nhận sự thật này và đã bắt đầu run rẩy, anh ta bắt đầu cào cấu đầu mình. Anh ấy hét lên - [Gaara!] - và nhìn tôi với đôi mắt căm phẫn. Thời điểm đó, sự thù hận phản chiếu trong đôi mắt của Deizu còn kinh khủnh hơn trước.

[Ta sẽ không thua !! Ta KHÔNG THỂ thua !! Ta ĐƯỢC ĐỂ THẤT BẠI TRƯỚC CON NGƯỜI !! Ta phải thắng !! ĐỂ LẤY LẠI NHỮNG GÌ TỘC TA ĐÃ MẤT, TA SẼ KHÔNG THUA !!] (Deizu)

Lấy lại? Của cái gì? Tôi nghĩ thế nhưng ..... đôi mắt của tôi bị phân tâm bởi sự đổi màu của phép thuật của anh ta. Sức mạnh phép thuật màu đỏ-đen của anh đã trở nên đen tối.

Có một sự thay đổi trong cơ thể Deizu cùng một lúc. Dấu vết nứt trên cơ thể của anh trở nên sâu hơn, và toàn bộ cơ thể của anh trở nên đen như sức mạnh ma thuật của anh.

Móng mới đã mọc ra, màu đỏ nhạt. Tóc vàng của anh cũng chuyển sang màu đen trong khi lưng anh ta lớn hơn nhiều. Không còn màu đỏ trong mắt anh ta, mọi thứ chuyển sang màu đen.

[GIẾT ..... GIẾT ..... GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT .GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT .GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT .GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.GIẾT.KHÔNG.ĐỂ.ĐỨA.NÀO.ĐƯỢC.SỐNG .........] (Deizu)

Tiếng gầm của Deizu vang lên khắp nơi. Nó đủ lớn để làm cho mặt đất rung chuyển.

Deizu đang dân trào sức mạnh, sức mạnh ma thuật màu đen chảy vào móng tay khi hạ thấp tư thế để chuẩn bị một cuộc tấn công. Móng của anh đã hấp thụ sức mạnh ma thuật và đổi thành màu đen.

Khi tất cả chuyển sang màu đen, anh ta chạy nhanh đến tôi và xoay người để cắt tôi làm đôi. Tốc độ và sức mạnh của anh ta có vẻ đã mạnh hơn và nhanh hơn trước.

Tôi nhận đòn tấn công đó bằng cánh tay của tôi, và lần đầu tiên nó xảy ra.

Một phần của quần áo mà đã nhận trực tiếp cú đánh đó đã bị rách. Dĩ nhiên là không có vết xước nào trên tay tôi.(vậy là đòn này mạnh đủ để siên cả con quái cất S)

Tôi cảm thấy hơi buồn. Tôi đã tự may quần áo, bộ quần áo này đã đi cùng tôi trong khoảng thời gian tôi hạnh phúc và cả buồn bã. Tôi nghĩ ..... Tôi đoán tôi nên nghiêm túc một chút rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net