Chương 28 : Đối Với Lần Đầu Tiên ....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi đã bị mê hoặc bởi một phụ nữ đang xuống từ tầng hai. Mái tóc màu xanh rõ ràng như mặt biển rũ xuống eo cô, đôi mắt xanh xám nhạt cho thấy sự dịu dàng. Ngoài ra, các tính duyên dáng không làm suy yếu mái tóc và màu mắt của cô, không quá mỏng và cũng không đè nặng. Đây là tỷ lệ cơ thể tốt nhất. Mặc dù nó được che phủ bởi một chiếc váy màu xanh nhạt có vẻ như trong suốt, nhưng ngực cô dường như tràn ngập bộ váy. Thật vậy, cô ấy đã đưa ra một aura người lớn trưởng thành ....(chú miêu tả mấy đứa trong trắng kiểu đó thì t còn quan tâm chứ miêu tả gái lầu xanh kiểu đó thì i don't care anymore)

[Chủ nhân, liệu người này có là người Anh hùng đã cứu thành phố của chúng ta?]

[Đúng vậy, khác với ngoại hình của cậu ta nhưng cậu ta là một con quái vật ở bên trong](Garret)(nghe như có nhiều ẩn ý trong câu nói này)

[Đó là khá thô lỗ để nói về người khác theo cách đó, phải không?]

Onee-san nhìn tôi với nụ cười nhẹ nhàng. Mặt tôi lúc đó tôi trở nên nóng bỏng. Tôi nhìn xuống để tránh ánh mắt của cô ấy.

[Oh dear]

[Gahhahha !! Ngungu ...... Puha !! Rõ ràng cậu không thể chịu được sự hấp dẫn tình dục của Tata] (Regan)

[..... Tata?] (Wazu)

[Đó là tên tôi. Tôi là Tata, thật vui khi gặp cậu] (Tata)

Cô tự giới thiệu mình như vậy

Onee-san này .... Tata-san dịu dàng cúi chào ---

[Vậy là tôi có thể gọi cậu là Hero-sama không?] (Tata)

Một lần nữa, nụ cười nhẹ nhàng của cô ấy đang đến gần tôi. Chỉ cần nhìn vào cô ấy làm cho trái tim của tôi đập loạn(ĐMM BAKA, hàng đã qua sử dụng mà chú làm cái éo gì thế hả?), tôi giới thiệu bản thân mình trong khi tránh tiếp xúc ánh mắt của chúng tôi.

[.... Wazu ~ .... Tôi tên là Wazu] (Wazu)

[Wazu-sama, cái tên đó thật đáng yêu] (Tata)

[C-cảm ơn rất nhiều] (Wazu)

Bằng cách nào đó tôi tập trung để giới thiệu bản thân mình đúng cách. Khi tôi chuyển hướng nhìn của tôi, Regan và Garret-san cười toe toét khi uống Sake của họ trong niềm hân hoan tuyệt vời. Tôi sẽ đánh họ sau. Cảm thấy cổ tay của tôi, hai người bọn họ co giật cơ thể của họ.

[Theo cách Tata, về những gì cậu vừa nói ở trên .... có sao không? Tôi sẽ để lại vấn đề này cho các cô gái khác ....] (Garret)

[Tôi không nhớ, tôi muốn là chính bản thân mình. Ngoài ra, tại sao lại ngần ngại vào những giờ cuối cùng này, đây không phải là lần đầu tiên của tôi] (Tata)(t biết ngay mà

[.... Được rồi, nếu cô nói như vậy] (Garret)

Lắng nghe tiếng trao đổi giữa Tata-san và Garret-san, bằng cách nào đó không khí cảm thấy nặng nề. Thỉnh thoảng Regan cũng nói chuyện với gương mặt nghiêm túc. Tôi không thể theo dõi các sự kiện một cách đầy đủ, bằng cách nào đó tôi đã bị bỏ lại một mình ....

Trong thời gian tôi sẽ đợi cho đến khi cuộc nói chuyện kết thúc.

Hmm ... chúng ta hãy uống Sake vì nó đã được phục vụ, đúng là tôi cảm thấy khát một chút nào đó.

Nhân tiện là có bất kỳ ý nghĩa gì không khi tôi ở đây?

Gulp! Gulp! ---

Ugh, vì vậy đây là Sake ---

Vâng, đây là lần đầu tiên tôi uống nó ---

Nhưng không có vấn đề vì tôi là một người lớn --- ( lại nghịch ngu rồi)

Gulp! Gulp! ---

Whoa ~ cổ họng tôi nóng quá

[.... Wazu .... .... cậu ....??] (Regan)

Huh? Ông đang nói về cái gì Tôi không thể nghe thấy ông? Ahaha cái gì với khuôn mặt của cô, thật là vui ---

Điều gì xảy ra? Có một số con quái vật xuất hiện? Yosh, tôi sẽ đá mông của chúng ---

Chỉ cần đợi một lúc Baldie ---

Gulp! Gulp! ---

[Ah .... đó là .... useles ....] (Regan)

Cái gì thế này .... ông nói gì về màu xanh, Baldie? Đừng cho tôi cái nhìn lo lắng đó! Chỉ cần ở lại và nó sẽ kết thúc ngay lập tức ....

[Gu ~ u .......... Zzz ..........] (Wazu)

Huh!!!

Nó đâu rồi? Hay đúng hơn, tại sao tôi lại nằm đây? Umm ... đau !!! Đầu của tôi đau quá !!! Wh-Điều này là gì? Có ai đó tấn công tôi bằng ma thuật hay gì đó?(yên tâm ma thuật éo có tác dụng với cái óc c hó của chú đâu) Uu ....

Kể từ khi một ly nước có thể nhìn thấy trong tầm nhìn của tôi, tôi uống nó trong một hơi bởi vì cổ họng tôi đang rất khát. Delish !! Nước thật tuyệt !!!

Sau khi uống nước, tôi nhìn xung quanh để xác nhận nơi này .... Yup, đây là phòng của tôi tại quán trọ. Meru đang ngủ cạnh tôi.

Vâng, tôi tự hỏi tại sao tôi lại ngủ ở đây. Tôi không thể nhớ gì cả. Khi tôi cố nhớ lại những gì đã xảy ra với tôi trước đây, Keyla mở cửa và bước vào.

[Oh cậu đã tỉnh dậy, cậu cảm thấy thế nào?] (Keyla)

[Đầu của tôi bị tổn thương phần nào nhưng không phải là một việc lớn, có lẽ. Bởi sao tôi lại ngủ ở đây?] (Wazu)

[Cậu không nhớ à?] (Keyla)

[....tệ là, tôi hoàn toàn không nhớ chút nào] (Wazu)

[Cậu có nhớ đi đến cửa hàng của Garret không?] (Keyla)

Garret .....? Garret ..... Aah !!

[Ah, chắc chắn tôi đã đến đó. Nhưng tôi không nhớ đã trở về lại đây] (Wazu)

[Tôi chỉ nghe nó từ chồng tôi, dường như cậu đã bỏ ra sau khi uống rượu tại cửa hàng của Garret để ông ta đưa cậu trở lại] (Keyla)

Say? Nghĩ đến nó tôi đã uống gì đó ở đó .... đúng vậy, Garret-san đưa ra một cái chai rượu và rồi .... Yup, tôi đã uống Sake ở đó. Điều đó nhắc nhở tôi, trong mô tả về kỹ năng Nullification State Abnormal State của tôi có một ngoại lệ. Vào thời điểm đó chỉ có rượu mà đến với tâm trí của tôi .... vì vậy nó thực sự khá tệ. Tôi cần phải tự nhủ là không uống nữa ....

[Vâng, hãy hỏi chồng tôi nếu cậu muốn biết chi tiết] (keyla)

Sau khi xác nhận tình trạng của tôi, Keyla-san rót lại ly nước và đi ra khỏi phòng. Tôi uống nước và xuống khỏi giường. Bởi vì nó có mùi như rượu, tôi thay quần áo và lau cơ thể tôi.

Sau khi dọn dẹp quần áo, tôi đặt Meru đang nằm ngủ lên trên đầu và hướng về phía hội mạo hiểm giả.

Tôi đã gặp Regan tại guild và đã nghe về sự kiện ngày hôm qua. Không có gì đặc biệt quan trọng bởi tôi chỉ uống và ngay lập tức ra ngoài, sau đó ông ta đưa tôi trở lại quán trọ. Tôi đã làm ông ấy gặp rắc rối vì vậy tôi xin lỗi và bày tỏ lòng biết ơn của tôi.

Tôi đã hoàn thành công việc của mình. Ngay khi tôi sắp rời khỏi phòng, Regan nói cái gì và đó quan sát tôi với khuôn mặt cười toe toét.

[Điều đó nhắc nhở tôi, Tata đã để lại một lời nhắn cho cậu] (Regan)

Tata? .... Ah thật đáng kinh ngạc một Onee-san mà lại.

["Tôi sẽ đợi lần tiếp theo cậu tới", cô nói thế. cậu nên đi gặp cô ấy đi] (Regan)

Với gương mặt đỏ, tôi nhanh chóng đóng cửa lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net