Chương 92:Giấc Mơ To Lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Meru và tôi đang chạy trở lại thị trấn Onsen. Vâng, thực sự nhóc ấy chỉ bám vào đầu tôi. Meru dường như hạnh phúc khi thấy cha mẹ và bà ngoại của nhóc sau một thời gian dài. Tôi đang giữ chặt lấy Meru để nhóc ấy không bị rơi khi tôi đang chạy.

Trên đường đi, chúng tôi nghỉ ngơi ở nơi khác trước. Đó là bởi vì đã có nhiều kẻ nhắm vào tôi nếu tôi đi theo đường cũ vì nơi đó rất vắng vẻ.

Tôi tự hỏi nếu tôi có cái gì đó thu hút họ.

Khi chúng tôi đang tận hưởng thời gian của chúng tôi trong khi ngồi dưới ánh mặt trời, họ (phụ nữ) xuất hiện.

[Nào!! Anh ta đang ở một mình, đi lấy anh ta trong khi anh ta đang ngủ]

[Bu-Nhưng, anh ta có con rồng, nếu anh ta tỉnh dậy và có đánh nhau thì sao?

[Ổn thôi! Nhìn vào mặt anh ta, đó chỉ là một anh chàng bình thường mà cậu có thể tìm thấy ở bất cứ đâu. Ngay cả khi chiến đấu, nó sẽ không phải là một việc lớn !!]

Thật thô lỗ!! Nhưng nó cũng giống như cô ấy nói. Tôi không thể phủ nhận rằng khuôn mặt của tôi là rất tầm thường. Có vẻ như tôi sẽ không bao giờ trở nên nổi tiếng bởi vì khuôn mặt của tôi.

Không, đó là sai, đánh giá một người đàn ông là về tính cách, tôi nên nhẹ nhàng với phụ nữ.

Vì vậy, trước hết chúng ta hãy cho họ thấy rằng tôi đang tỉnh táo. Hãy giả vờ rằng tôi không nhận ra họ và rời khỏi nơi này một cách nhanh chóng.

Tôi thức dậy ~! Tôi căng cơ thể của tôi tại chỗ ~! Tôi đặt Meru lên đầu tôi ~!

Tôi cố gắng rời khỏi nơi này, nhưng hai người phụ nữ ra khỏi rừng ngăn cản tôi.

Xin vui lòng cho tôi đi vì đó là tốt cho các cô thôi ~~!

[Anh, chờ đã !!]

[Pl-Xin chờ chútttt ~ it !!]

Trong hai người phụ nữ xuất hiện trước mặt tôi, người đầu tiên đưa ra một giọng điệu cao quý là một phụ nữ có mái tóc dài ngang vai, đôi mắt mạnh mẽ.

Cô mặc chiếc áo khoác nhỏ mà không che đủ diện tích xung quanh thắt lưng, quần ngắn và ủng, nhấn mạnh đôi đùi thon của cô, rất phù hợp với vẻ ngoài của cô. Tôi cảm thấy một vẻ đẹp khỏe mạnh từ cô ấy. Tuy nhiên, cô cầm một thanh kiếm dài trong tay.

Mặt khác, người phụ nữ với mái tóc dài và lông màu tím có đôi mắt và nét mặt nhẹ nhàng. Trái ngược với bạn của cô ấy, cô mặc một bộ váy khá dài mà không có nhiều da lộ ra ngoài. Cô ấy chỉ mang một con dao với tay run rẩy về phía tôi. Cô ấy trông rất dễ thương khiến tôi muốn bảo vệ cô ấy. Cả hai đều trẻ, tôi nghĩ rằng họ đang cùng độ tuổi với tôi.

[Thôi nào, trước hết hãy nói với anh ấy yêu cầu của cậu đi chứ]

[Ye-Yess !! Umm ..... Tôi là một tên cướp! Hãy đưa tiền của anh ra đây ~! xin vui lòng.....!!](tui có nghe nhầm không)

[Từ "xin vui lòng" là không đúng. 1 điểm khấu trừ]

[Uu ~ ..... tôi xin lỗi !!]

[Đừng xin lỗi !!]

Cái gì thế này.....? Eh? Tôi nên làm gì?

[Được rồi, một lần nữa !!]

[Tôi là một kẻ cướp! Hãy đưa tiền của anh ra đây ~!]

[...................]

Thực sự, tôi nên làm gì ở đây? Khi tôi gặp rắc rối với cách trả lời, người phụ nữ tóc vàng nói chuyện với tôi.

[Xin lỗi ~ !! Ngay bây giờ, cô gái này đang ở giữa thử thách trở thành kẻ cướp thứ 5 của cô ấy. Xin lỗi vì sự cố, nhưng anh có thể đi cùng cô ấy không?]

[Xin lỗi, tôi đang cần làm việc này ~ !!]

Điều đó nói, người phụ nữ tóc vàng nháy mắt với tôi và đưa tay lên trong cử chỉ xin lỗi, trong khi người phụ nữ tóc tím tuyệt vọng hạ thấp đầu cô. Tôi đoán tôi sẽ đi cùng với họ, nhưng .....

[Không còn cách nào khác ~! Tôi sẽ là đối thủ của cô nếu cô muốn] (Wazu)

Tôi nghĩ rằng có một cái gì đó mà một người đàn ông nên tránh, không bị lung lay chỉ vì bên kia là dễ thương. Nhưng bài kiểm tra lĩnh vực này là gì?

Vì vậy tôi phải làm gì? (Wazu)

[Anh có thể làm như thường lệ]

[Vâng, như thường lệ huh ..... tôi không có tiền để giao cho kẻ cướp !!] (Wazu)

Khi tôi thẳng thừng từ chối, người phụ nữ tóc tím đã ngạc nhiên và co người lại.

Không không không!! Tôi không có ý làm cô sợ hãi!!

[Được thôi, nó chỉ là tự nhiên khi anh ta đã từ chối cậu, không cần phải sợ chỉ vì điều này]

[Tôi xin lỗi ~]

[Cậu sẽ không vượt nếu cứ thế này, cậu biết không?]

[Tớ sẽ cố hết sức ~ !!]

Người phụ nữ tóc tím tự kéo mình lại và quay dao lại với tôi trong lúc hành động dẻo dai, nhưng bàn tay cô vẫn run rẩy.

[Nào, chỉ cho tớ thất những gì cậu đã học nào. Cậu nên làm gì khi đối thủ từ chối?]

[Umm ..... th-sau đó, tôi sẽ không tha mạng cho ngươi !! Xin vui lòng ~]

[Cậu đã thêm "xin vui lòng" một lần nữa ..... thêm 1 điểm khấu trừ]

[Haa ~ u .....]

Eh, cái này là gì? Cô ấy rất dễ thương ..... không, không phải vậy !! Có lẽ đây là lỗi của tôi? Tôi xin lỗi ~ Tôi đã không có kế hoạch để làm điều đó !!

[Chúng tôi chưa kết thúc]

[Ye-Có !! Sau đó, đây là trận chiến từ bây giờ. Tôi đến đây ~]

Cô ấy nói như vậy và người phụ nữ tóc tím tấn công tôi bằng con dao của cô ấy. Đôi mắt cô ấy đóng lại.

[Whoa ~ Xem ra!] (Wazu)

Tôi theo bản năng tránh dao. Nó nguy hiểm. Đừng nhắm mắt bởi vì cô quá sợ hãi. Ý tôi là, hãy dừng những việc nguy hiểm này lại đi.

[Dừng tại đó!! Có vẻ như thói quen xấu của cậu nhắm mắt lại khi sợ không được chữa khỏi rồi]

[Tớ xin lỗi ~ tớ nghĩ nó, nó rất đáng sợ ~]

Tôi cũng sợ những vấn đề khác nhau. Hay đúng hơn, tôi nghĩ cô ấy không thích hợp để trở thành kẻ cướp bằng bất cứ cách nào.

[Cậu chưa sẵn sàng, có vẻ như vẫn còn quá sớm cho cậu. Cậu nên học lại ở nơi đào tạo đi]

[Fuee ~ Bu-Nhưng tớ sẽ không từ bỏ dù có chuyện gì xảy ra, vậy xin đừng bỏ rơi tớ ~]

Không, mọi người có nghĩ là việc này có cần phải quyết tâm như vậy không, và tôi nghĩ rằng người phụ nữ tóc tím không thích hợp để trở thành kẻ cướp.

[Chúng tôi sẽ trở về nhà ngày hôm nay. Tôi xin lỗi vì bắt anh phải ở chung với chúng tôi nãy giờ .....]

[Không, tôi không phiền đâu. Umm, chúc may mắn] (Wazu)

Tôi nhìn vào người phụ nữ tóc tím và cười vui vẻ.

[Ye-Có !! Tôi sẽ làm việc chăm chỉ!! Tôi sẽ cố hết sức để trở thành một tên cướp nữ mạnh nhất trên thế giới! Cảm ơn sự hỗ trợ của anh!!]

Điều đó hoàn toàn không thể. Tôi nghĩ rằng vai trò mà cô ấy là nên được bảo vệ bởi người khác sẽ phù hợp với cô ấy hơn.

Sau đó, người phụ nữ tóc vàng và người phụ nữ tóc tím đi vào rừng. Người phụ nữ tóc tím cứ nhìn tôi lần theo thời gian trước khi hai người hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của tôi.

Tôi nghĩ rằng cô ấy nên bỏ cuộc để trở thành kẻ cướp bởi vì nó có vẻ không thể đối với cô ấy.

Sau đó, không có vấn đề gì đặc biệt và chúng tôi đến thành phố Osen vào ban đêm.(ông tác giả biết cách câu giờ thật)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net