Chương 94:Cận Chiến Với Haosui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

dora : định ra 5 chương cơ mà thôi vì lười =))

Haosui xoa cánh tay cô ấy bị đá. Cô siết chặt và không ngớt lòng bàn tay của mình nhiều lần để kiểm tra tình trạng của nó. Trong khi tôi lặng lẽ quan sát tình huống của cô ấy, khán giả trên sân khấu bắt đầu gây tiếng ồn.

[O ~ o ~ !! Người đàn ông đó, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Haosui bị choáng ngợp trước cuộc tấn công của đối thủ!]

[Cố lên ~ !! hãy đối mặt với người đàn ông đó ~ !! ]

[Wazu-sama ~ !! Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng cậu là một người đàn ông mà có thể đá một cô gái nhỏ ~ !!] (Freud)(hình như có thành phần đâm chọt đâu đây)

[Haosui-chan ~ !! Hôm nay bạn rất dễ thương ~ !!]

Ngay bây giờ, tôi chắc chắn là tôi đã nghe thấy tiếng Freud trộn lẫn với khán giả. Tôi thu hẹp mắt và nhìn xung quanh nhưng tôi không thể tìm thấy Freud dưới rất nhiều người xem ở nơi này.

Tôi sẽ nhớ điều này !!

Có vẻ như Haosui đã hoàn thành việc xác nhận tình trạng cánh tay của mình trong khi tôi đang tìm kiếm Freud một cách căng thẳng. Cô gọi cho tôi một lần nữa.

[Tôi thấy ..... Anh thực sự khá mạnh mẽ như những gì đứa trẻ nói ..... nhưng tôi mạnh hơn nhiều] (Haosui)

Sau khi nói, như thể nó đã được định trước từ trước, lần này Haosui lại tấn công tôi. Cô ấy tiếp cận tôi với tốc độ cao, cô ấy ném nắm đấm lên mặt tôi một cách bình thường.

Tôi theo bản năng tránh nó, nhưng sau đó cô ta mở nắm tay đó và nắm lấy quần áo của tôi. Cô kéo tôi xuống trong khi đầu gối của cô đang tiếp cận mặt tôi từ dưới.

Tôi băng qua cánh tay của tôi để nhận nó, nhưng Haosui không dừng lại ở đó, cô ấy tung đầu gối của mình vào tôi rất nhiều lần.

Tôi nghĩ rằng bàn tay cô vẫn nắm lấy quần áo của tôi khi tôi nhận được đầu gối đá của cô ấy, nhưng có một cảm giác của một cái gì đó đánh vào lưng tôi, tôi đoán đó là khuỷu tay của cô ấy.

Tôi ngã xuống như thể. Cưỡi trên đà, tôi cố đá Haosui với bàn chân của tôi nhưng cô ấy bắt nó và ném tôi ra bằng sức mạnh của mình.

Tôi sắp xếp lại tư thế của tôi trong không trung. Tôi đứng dậy và nhìn thẳng vào Haosui. Khuôn mặt cô có vẻ hơi ngạc nhiên.

[..... Đó là một chút vui vẻ. Tuy nhiên, anh không thể giành chiến thắng với tôi với điều đó] (Haosui)

Haosui biến mất khỏi tầm nhìn của tôi và tôi sẽ không bị thổi bay sau đó. Tôi nhìn vào nơi mà tôi đã ở trước đây, có Haosui trong ở đó đang đá trên đó nhưng ngay sau đó cô biến mất một lần nữa.

Cơ thể của tôi được thổi lên trong không trung ngay sau đó. Haosui trong tư thế đá như trước, nhưng hình bóng của cô nhanh chóng biến mất.

Cô ấy xuất hiện phía trên tôi người vẫn còn trong không trung, tôi vượt qua cánh tay của tôi để nhận được cú đá của cô và cơ thể của tôi nhận được cú đá và đâm xuống sàn của sân khấu phía dưới.

Do bụi tác động lên sân khấu và một phần của sàn cũng có những vết nứt. Khán giả đưa ra tiếng nói của họ gần như tức thời, họ hoan nghênh Haosui.

Xin lỗi, tôi vẫn chưa thua đấy mọi người à ~ !!

Trong khi tôi đang phủi bụi quần áo của tôi từ bụi và mảnh vụn bị mắc kẹt trên đó, tôi nghe thấy tiếng Haosui hạ cánh trên sân khấu, cô ấy không rời khỏi chỗ đó.

[Tôi đã rất ngạc nhiên ... Tôi không nghĩ rằng anh vẫn đang đứng sau khi nhận được những đòn tấn công của tôi. Có vẻ như anh cứng rắn hơn tôi nghĩ] (Haosui)

Vâng, bởi vì có vẻ như ngay cả thanh gươm của thần cũng không làm tôi đau .....

Khi bụi bốc lên, cô ấy nhìn tôi chằm chằm như thể cô ấy đã biết tôi đang ở đó. Đôi mắt của Haosui đang trở nên sốt hơn trước đây như thể nhiệt độ xung quanh cô ấy tăng lên. Tôi có thể nhìn thấy sức mạnh tỏa lên từ đôi mắt của cô ấy.

Tuy nhiên, tôi đang mất mát ở đây. Tôi tự hỏi kĩ năng nào làm cô ấy biến mất khỏi lần cuối cùng. Ở mép tầm nhìn của tôi, có vẻ như cô đang làm gì đó với đôi chân của cô.

Có lẽ ..... Tôi đoán rằng kĩ năng là có thể bởi vì kỹ năng của cô là tối đa cho mục đích chiến đấu. Tôi thấy thật ghen tị.

Nhưng bây giờ, tôi phải để qua một bên cảm giác đó. Mặc dù tôi không nhận được bất kỳ thiệt hại nào cho dù cô ấy tấn công tôi, nó không có ý nghĩa trừ khi các cuộc tấn công của tôi đến được cô ấy.(thấy quen quen)

Bên cạnh đó, Haosui là một anh hùng, vì vậy có lẽ có thể có cách này hay cách khác để gây thiệt hại cho tôi.

Không, cô ấy là một chúa tể quỷ bây giờ. Trong thời gian này, chúng ta hãy ưu tiên bắt kịp kĩ năng của cô ấy.

[..... Sau đó, chúng ta hãy tiếp tục] (Haosui)

Haosui lại tiếp cận tôi với cách mà tôi không thể nhìn thấy.

Tôi đánh một trận phòng thủ chống lại cuộc tấn công của Haosui giống như một làn sóng tăng vọt. Không, đó không phải là đúng.

Đấm, đá, ném, tôi chỉ là một trong những cách tấn công từ từ một cách ổn định. Tất nhiên tôi vẫn còn nguyên vẹn.

Tuy nhiên, nó khá có giá để ăn hành nãy giờ khi mà giờ tôi có thể nhìn thấy những chuyển động mà từ đầu tôi không nhìn thấy.

Tôi đã quen với nó? Tôi hiểu rằng Haosui trông giống như biến mất vì có các kĩ năng chiến đấu đặc biệt. Điều này làm cho cô ấy có thể thu hẹp khoảng cách với tôi.

Hiểu rằng, cơ thể của tôi có thể phản ứng riêng của mình sau đó. Có thể tránh được các cuộc tấn công của Haosui từng chút một. Nó cũng trở nên có thể làm theo những cử động của cô ấy bằng đôi mắt của tôi.

Tôi tự hỏi rằng. Tôi cảm thấy rằng kỹ năng chiến đấu của tôi đang tăng lên đều đặn. Có lẽ, tôi cảm thấy như mình có thể làm lại kĩ năng như Haosui nếu tôi muốn làm điều đó.

Nhận thấy phong cách chiến đấu của tôi đã thay đổi, tôi có thể thấy khuôn mặt của Haosui cho thấy một biểu hiện thiếu kiên nhẫn một chút.

Haosui và tôi đứng và nhìn nhau trong cùng vị trí như khi chúng tôi bắt đầu.

[Tại sao nó không hoạt động .....? Tại sao.....? Bởi vì tôi yếu .....?] (Haosui)

Haosui thì thầm điều gì đó như hỏi bản thân hơn là hỏi tôi.

[Vô dụng ..... kẻ yếu là vô ích ..... tại sao ..... tôi không hiểu.....] (Haosui)

Tôi cảm thấy bầu không khí của cô trở nên kỳ lạ. Tôi nghĩ đôi mắt của tôi đang phản ánh những điều tôi chưa bao giờ thấy trước đây.

Lúc đầu, Haosui bị bao phủ bởi một cái gì đó giống như sương mù màu xanh lá cây sẫm màu, nhưng bây giờ nó liên tục chuyển sang màu đỏ và đen. Trung tâm của sự thay đổi là từ khu vực xung quanh dạ dày của cô.

[Người yếu không thể bảo vệ ..... những gì ..... người ..... Tôi KHÔNG KHÔNG B-I-Ế-T N-Ữ-A] (Haosui)

Khi tất cả sương mù xung quanh cô đổi thành màu đen đỏ, hai chiếc sừng nhỏ thực sự nảy ra từ đầu cô. Móng của cô ấy cũng sắc nét và căng ra một chút.

Tuy nhiên, cơ thể của cô ấy không bị nứt và không có đôi cánh phát triển từ lưng, nó khác với tất cả những người nuốt quả xích cầu cho đến nay. Haosui mắt đang nhìn tôi, tỏa sáng một cách mơ hồ.

[Kẻ yếu là vô dụng !! NHƯNG ..... Tôi KHÔNG THÍCH THẾ NÀY !!] (Haosui)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net