35.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yeonjun sau những ngày nghỉ ngơi kết hợp với một chế độ "tập thể dục" đều đặn và thường xuyên thì phải đi làm, Soobin cũng tương tự, thậm chí còn phải chạy ra tận ngoại thành.

Hắn đưa anh lên trên studio, vừa vào cửa đã gào ầm lên.

"Aaaaaaaaa! Đáng nhẽ bây giờ em và anh đang ôm nhau ngủ ở nhà rồi, công với chả việc, dẹp hết đi cho rồi." Soobin vắt cả chân lẫn tay qua người Yeonjun, ôm cứng lấy mà kêu ca.

"Thôi mà, chăm chỉ làm việc đi để kiếm tiền nuôi anh." Yeonjun xoa đầu hắn, đáp lại.

"Không cần lo, em thừa tiền nuôi anh. Em đã làm đủ nhiều để có thể dành tiền cho anh ăn chơi, vui đùa, đi khắp mọi nơi trên thế giới thậm chí tiêu xài đến 100 tuổi vẫn chưa hết rồi. Hay chúng ta nghỉ hưu sớm luôn được không anh?" Soobin cạ cạ má vào vai của anh, nói.

"Thôi đi ông tướng, lười biếng như thế là anh không yêu đâu." Anh khẽ cười trả lời.

"Hừ... Làm với chả việc. Mà anh đã đỡ đau chưa, chưa đỡ thì thôi không đi làm cũng được." Hắn lần xuống eo của anh xoa nắn nhẹ nhàng, sáng nay Yeonjun kêu đau hắn còn định không cho anh đi làm nữa luôn cơ.

"Đỡ rồi, anh đi được, em không cần lo lắng. Mà sắp đến giờ anh phải đi rồi, buông anh ra cho anh đi đi xem nào." Vỗ vào hai cái tay hai cái chân đang quấn lấy mình như bạch tuộc, Yeonjun nói.

"Chán thế, em còn định ôm anh thêm tí nữa cơ. Đi, xuống dưới em dặn dò quản lý của anh hôm nay một chút." Chán chường ca thán vài câu rồi đứng dậy, Soobin nắm tay anh đi xuống dưới tầng.

"Soobin, em sắp xếp quản lý hôm nay cho anh Yeonjun rồi, đây này." Taehyun nhìn thấy hai người đi xuống liền nói. Sau vụ đuổi việc hồi trước, Taehyun đã phải gọi toàn bộ những những chuyên làm nhiệm vụ quản lý tới để dặn dò cẩn thận, dọa dẫm vài câu để chuyện đó không xảy ra thêm bất kì lần nào nữa.

"Đâu?" Hắn đi lại, xem thử.

"Đây, anh ấy đã từng làm việc với anh Yeonjun 2 lần rồi, tên là Go Youngjae." Taehyun đưa người quản lý tới trước mắt hắn.

Soobin ngó qua lý lịch của người này một chút, là một Beta đã làm việc với Tomorrow X khá lâu rồi, xem chừng là ổn thỏa.

"Anh thấy có ổn không?" Hắn hỏi lại Yeonjun.

"Được, không có vấn đề gì." Anh gật đầu.

"Ừm, hôm nay anh là quản lý của Yeonjun. Nếu như anh ấy có bất kì chuyện gì xảy ra hoặc anh chỉ cần không để ý không để tâm tới anh ấy một giây phút nào thôi thì tự động lên phòng tôi nộp đơn xin nghỉ việc." Soobin nhìn sang người quản lý kia, nói.

"Vâng, tôi biết rồi." Go Youngjae gật đầu đáp. Anh đã nghe Taehyun nói về chuyện lần trước rồi, cũng tự hiểu hiện tại có một tí thái độ lồi lõm với Yeonjun thôi là một đi không trở lại, đi là thẳng một mạch về quê trồng cá và nuôi thêm rau chứ không có ở nổi trong thủ đô nữa.

Yeonjun đi rồi, Taehyun đang bên cạnh Soobin, rảnh rỗi ngó theo Soobin nhìn cánh cửa của studio mở ra đóng vào nãy giờ.

"Hyung làm cái trò gì đấy?" Cậu tò mò hỏi.

"Nhìn vợ đi làm." Hắn đáp.

"Đã vợ chồng cái gì thế hả?"

"Yeonjunie từ giờ sẽ là anh dâu của mày đấy em, lo mà thái độ cho cẩn thận. Đi, anh em mình sang quán bồ mày ăn chực." Soobin cười, kẹp cổ Taehyun lôi cậu đi sang bên quán cà phê của Beomgyu chỉ cách có 10 bước chân.

"Em trai xinh đẹp ê, cho anh hai cốc nước chè đi." Soobin sang Together vừa vào cửa đã chọc điên Beomgyu đứng ở quầy.

Cậu nghe thấy, quay ra nhìn và không đến một giây sau, mặc kệ trong quán đang có khách, Beomgyu cần cái cán của đồ hốt rác phi một phát về phía hắn, không trúng Soobin mà lại trúng ngay Taehyun đằng sau đi vào.

"Arg!" Cậu kêu lên, ôm cái đầu bị trúng cán hốt rác.

"Ôi thôi chết, Taehyunie, em có làm sao không?" Beomgyu vội vã chạy ra đỡ người thương nhà mình.

"Không, em không sao. Anh làm gì mà tức giận vậy?" Taehyun lắc đầu, đáp.

"Vì cái tên thần kinh này này, tự dưng vào chọc điên anh làm gì không biết." Beomgyu lườm cho ông anh mình một cái.

"Anh chọc Beomie làm cái gì nữa vậy? Một ngày không chọc phải anh ấy là anh không chịu được hay sao á?" Taehyun theo phe bồ nói với Soobin.

"Khiếp không, anh định sang đây chia sẻ niềm vui với mày mà mày lại làm thế với anh đấy." Hắn bĩu môi nói.

"Lại vui vẻ gì? Hyung sang đây chỉ có phá thôi."

"Ơ thật mà, anh mày uy tín thế này mà mày không tin anh. Nhanh đi tối anh đãi mày một bữa ra trò."

"Thật á? Uầy, nay anh trai em tốt thế, nếu uống nhầm thuốc thì uống thêm một liều nữa để điên dài dài, đãi em dài dài nha anh trai. Bê bánh ra bàn số 4 cho em đê." Beomgyu quay lại vào trong quầy, đặt đĩa bánh lên bục nói với Soobin.

Hắn mang bánh ra chỗ bàn số 4 cho khách rồi ngựa quen đường cũ đi thẳng vào trong quầy mở tủ kính ra lấy bánh rồi đi lên trên tầng. Taehyun ở lại phụ người yêu mấy việc vặt, Beomgyu giao lại quán cho đứa nhân viên trông rồi mới đi lên trên.

"Rồi làm sao? Diu sang đây để diu đu cái what?" Beomgyu ngồi dựa vào Taehyun nhìn Soobin, hỏi.

"Sang đây trân trọng gửi lời cảm ơn sâu con mẹ nó sắc với mẹ đó em trai." Bỏ qua việc hai đứa em đang thả cẩu lương trước mặt mình, hắn nói.

"Ủa gì mà trịnh trọng quá vậy hyung?" Cậu khó hiểu.

"Anh phải cảm ơn mày rất rất là nhiều vì đã giúp anh có thể tỏ tình thành công Yeonjunie. Nói đi, tối này mày muốn ăn gì, anh đãi mày một bữa." Soobin đáp.

"Àaaaaaa, thế là hyung tỏ tình thành công rồi hả? Đấy mà, em đã bảo là em rất thông minh mà." Beomgyu vỗ đùi một cái, cậu híp mắt cười vui vẻ.

"Ủa? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Beomie, giải thích cho em đi." Taehyun ngơ ngác không hiểu chuyện gì cả, đáng thương hỏi Beomgyu.

Beomgyu quay sang kể một lèo cho Taehyun về chiếc dRaMa siêu to khổng lồ.

"Ồ... Hóa ra là vậy. Thế hyung đãi Beomie có đãi luôn em không?" Taehyun chuyển hướng sang Soobin.

"Khiếp hai cái mắt sáng như đèn ông sao. Có, đãi hết, tí nữa gọi cả thằng bé Kai nữa, dạo này nó nhiều việc đi suốt, chẳng gặp được mấy. Mà để anh hỏi Yeonjunie đã, hỏi xem anh ấy có thích ăn gì không để tối đi." Soobin gật đầu, nói.

"Hả? Chứ không phải hyung nên hỏi ý của em hả? Nãy vừa mới nói xong." Beomgyu hỏi.

"Tất nhiên là không rồi. Yeonjunie cũng sẽ đi nữa nên là anh mặc xác mày." Hắn nhún vai.

"Eo ơi, chưa gì đã thê nô. Ừ thì hỏi đi, em ăn tạp mà, cái gì chả ăn được." Cậu phẩy phẩy tay. Beomgyu tự biết là không cần nói thêm làm gì, tại vì cái nết của Soobin y hệt cái nết của Kangta Ehyun nhà cậu, không có khác cái gì cả luôn. Có người yêu có vợ là người còn lại không quan trọng luôn.

Buổi chiều Yeonjun làm việc xong trở về studio, Soobin có lịch trình vào buổi chiều nên về muộn hơn anh một chút xíu và Kai sang bao nhiêu ngày làm việc quần quật kiếm miếng bánh pizza, mỳ ý, hải sản, cá hồi, cá ngừ, trứng cá muối, thịt bò Kobe, vân vân vân thì cuối cùng cũng đã có được 1 kỳ nghỉ 1 tháng đúng nghĩa.

"Huhuhuhu, Choi Soobin! Hyung đối xử với thằng em của hyung như thế đấy à? Em làm ăn quần quật bao nhiêu lâu cuối cùng chỉ được nghỉ có 1 tháng, hyung cảm thấy có quá đáng lắm không hả?" Kai về studio thấy Soobin lập tức lao đến lắc vai hắn kịch liệt.

"Chứ mày muốn mấy ngày nữa em? 1 tháng là nhiều rồi á." Hắn đáp.

"Nhiều cái gì, em muốn nghỉ thêm 1 tháng nữa. Hyung nỡ lòng nào để một đứa bé vẫn đang còn độ tuổi lớn như em phải làm việc cật lực như thế? Hyung nỡ sao?" Kai liều mạng lắc đầu, cố gắng giành thêm kì nghỉ cho mình.

"Hơn 20 tuổi đầu, cao to lớn tướng như thế này mà mày còn dám kêu mày còn bé hả em? Nói nữa là anh giảm còn 15 ngày."

"Khồng đâu, tăng thêm cho em 15 ngày đi, đi mà hyunggggg" Kai lay lay tay của hắn bắt đầu làm nũng.

"... Rồi thì 15 ngày. Thôi tốt bụng ngày lành tháng tốt cho mày nghỉ thêm một tháng nữa đi vậy." Hắn nhìn không nổi thằng em mình, đau đầu đồng ý cho xong chuyện.

"Yeeeeee lớp diu." Kai sung sưỡng nhảy cẫng lên, tung tăng chạy nhảy quanh studio.

Beomgyu và Taehyun đã quá quen thuộc với khung cảnh đó, Yeonjun cũng đang dần làm quen với việc một con người rất là khổng lồ như Huening Kai lại có thể có một tâm hồn em bé tới như vậy.

Năm người tới một quán mì Jjamppong - mì hải sản cay để ăn. Đáng nhẽ ra Soobin sẽ đãi mấy đứa nhóc một bữa hoàng tránh ra trò nhưng mà Yeonjun bảo ăn gì cũng được, Beomgyu tương tự và Taehyun theo bồ nên quyền được giao lại cho Huening Kai, cậu bé chọn mì hải sản.

"Hyuka, cưng không muốn ăn sạt nghiệp Soobin hyung hả?" Beomgyu hỏi Kai.

"Không đâu, mình có ăn mấy cũng không sạt nghiệp nổi, với cả ông í mà sạt nghiệp là em với chồng anh mất lương đấy." Cậu bé lắc đầu.

"À ừ nhể, nhưng mà cũng ngon, trời lạnh ăn mì hải sản là chuẩn nhất." Bòm gấu và Kai cánh cụt ngồi thủ thỉ với nhau, hai đứa nhóc gật gù đồng tình với nhau.

Taehyun tính ra cũng là em nhỏ trong nhóm nhưng tại vì anh người yêu còn trẻ con hơn cả cậu nữa thế nên Taehyun miễn cưỡng bị đẩy lên hội anh lớn, ngồi trầm ngâm đợi mì ra để ăn. Soobin và Yeonjun thì chẳng phải nói rồi, yên lặng âm thầm chim chuột nhau dưới gầm bàn.

"Kai, chuyện của chị gái mày sao rồi? Lea với công ty đấy ổn không?" Nhớ đến chị gái của Kai, hắn liền nói.

"À, noona với công ty đó không ổn lắm, còn 1 tháng nữa là hết hợp đồng rồi, chắc không ký thêm đâu." Kai nhanh nhảu trả lời.

"Hỏi Lea xem nếu không có ý định ký hợp đồng thì có muốn về Tomorrow X làm việc không, hồi trước hyung bảo Taehyun nói với cậu ấy rồi mà lúc đó vẫn còn hợp đồng dài nên không được gì cả."

"Em biết rồi, để em bảo chị ấy. Chắc là đồng ý thôi vì em thấy chị í muốn rời công ty đó lắm rồi."

"Ừm, Beom, tuần sau hyung có concept mới, mày sang làm mẫu ảnh cho hyung." Nhắc đến công việc, hắn tiện thể nói luôn với Beomgyu.

"Ủa? Sao lại là em?" Beomgyu ngớ người.

"Chứ không là mày thì là ai? Concept công chúa bong bóng ôm gấu bông ngây thơ ngọt ngào hợp mày nhất." Soobin nói.

"Ơ Beomgyu cũng là một mẫu ảnh hả?" Yeonjun im lặng nãy giờ nghe nói liền hỏi.

"Một nửa thôi, thằng bé lười không chịu làm nhưng thỉnh thoảng có vài bộ thì Beomgyu vẫn sẽ chụp. Nó không chịu làm nên mới flop không ai biết đó." Hắn đáp lại lời của Yeonjun.

"Hyung làm concept lúc nào mà em không biết thế?" Taehyun là người của studio trực tiếp quản lý kế hoạch của cả một studio mà cũng không biết gì cả.

"Concept trong đầu anh chẳng nhẽ mày moi ra được? Mới nghĩ ra hôm qua nên chưa thêm vào trong kế hoạch. Mày không từ chối được đâu em trai, số trời đã định, không làm thì Taehyun tăng ca tìm người phù hợp nhé." Nở một nụ cười thật hiền hòa và nhân hậu, Soobin - con người chuyên chia rẽ đôi lứa, nói.

"Ơ, anh em kiểu gì đấy hả? Anh Yeonjun, anh đấm ông í cho em đi, ông í bắt nạt em kìa." Beomgyu bĩu môi nhìn sang Yeonjun để mách.

"Anh vô can, không thì em cứ làm đi, chứ không anh sợ Taehyun không chỉ phải tăng ca đi tìm người phù hợp đâu mà cả anh lẫn em đều phải đau đầu đấy." Yeonjun mặc dù thương em nó lắm mà không làm gì được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net