huyng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

yeonjun đã tỉnh giấc

có lẽ đã khoảng ba giờ sáng và yeonjun không thể ngủ lại. nó làm anh tức giận vì chúa ơi, anh chỉ muốn ngủ một giấc thôi.

anh lăn qua một bên để đối mặt với người em trai của mình, soobin.

anh mỉm cười một mình, sự tức giận và thất vọng của anh nhanh chóng biến mất khi anh nghiên cứu các đặc điểm của người em trai này.

em trai này của anh cho đến nay là người con trai đẹp nhất mà anh từng thấy. với đôi môi chúm chím, màu anh đào, đôi mắt nhỏ, thanh tú, chiếc mũi thon nhỏ, đôi má ửng hồng, mái tóc gợn sóng màu xanh lam, làm sao yeonjun lại không phải lòng chàng trai này cơ chứ?

"yeonjun-ah," soobin lên tiếng, mở to mắt. "tại sao anh cứ nhìn chằm chằm vào em vậy?"

yeonjun, trong cơn hoảng loạn, nhắm nghiền mắt và lẩm bẩm, "anh không nhìn chằm chằm vào em đâu, soobin, anh đang ngủ."

cười khẽ, soobin cảm thấy mâu thuẫn, "nếu anh đang ngủ, vậy anh đang nói chuyện như thế nào?"

yeonjun vẫn không mở mắt và lo lắng nói, "bởi vì ... đang mơ ...?"

soobin bật ra một tràng cười thiên thần từ đôi môi hồng của cậu ấy, "anh thật là một bé dễ thương*, yeonjun."

*baby cute: ừm hửm, em bé dễ thương(?)

đỏ mặt và sờ soạng những ngón tay của mình, yeonjun lầm bầm, "anh không phải là bé."

"anh là bé của em," soobin cúi xuống, vòng tay qua yeonjun, ôm anh vào lòng mình. "bây giờ ngủ đi, em biết anh mệt."

"anh không buồn ngủ." yeonjun thì thầm, má anh nóng bừng lên vì cái chạm của người nhỏ hơn.

"ừm, được rồi" soobin trêu chọc, điều chỉnh đầu của yeonjun vào ngực của mình. "nhắm mắt lại, bé dễ thương."

yeonjun đã làm theo hướng dẫn của cậu và khi cảm thấy bản thân dễ chịu, anh nói nhẹ nhàng trong không khí êm dịu, "soo-soobin ... anh nghĩ là anh yêu em."

với đôi má ửng hồng và một chút ngạc nhiên, soobin cười toe toét đáp lại, "em cũng yêu anh, bé dễ thương."

_

không đùa nữa, nghiêm túc nè


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net