Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mang theo nụ cười gian tà, anh tiến đến chỗ Chan.

Mắt cậu mang một tầng nước mỏng mờ đục, đủ làm Lee Chan cảm thấy trước mắt là một mảng bị xáo trộn bởi nước mắt dần ứa đến. Hơi thở dồn dập không dứt, đôi tay khó chịu bấu lấy drap giường đến nhăn nhúm.

Chan liên tục gọi tên anh trong biển khỏi dục vọng, chất giọng thều thào, vài tiếng rên bị cậu làm cho nghẹn ở cổ họng, chỉ có thể ưm ư khó chịu.

SoonYoung nhìn cảnh xuân trước mắt, lại thêm chất giọng yêu kiều dụ hoặc của cậu, hận không thể lập tức mang cậu nuốt vào bụng, Lee Chan...quá đỗi kiều diễm, khiến hắn chỉ nhìn cũng là chịu không nổi.

- SoonYoung ah~ em...ư...nóng! Giúp...giúp em...~

- Ha, được, bảo bối, em gấp quá làm gì, sẽ còn nhiều thời gian cho em, cưng à! - SoonYoung gian xảo liếm liếm môi, mang từ trong hộp dài ra một dương vật giả.

Chan trợn to mắt. Anh ta là đang muốn là cái gì vậy chứ!? Hơn nữa, dương vật giả trước mắt, thực nó rất dài, không khỏi tạo cho cậu một trận kinh hãi đến run người.

- Bảo bối, em sợ sao? Yên tâm, nó sẽ làm em sung sướng đến cực độ! Đến lúc đó, em thích còn không hết! Tiểu dâm đãng!

Thực không ngờ đến hắn có thể dùng lời lẽ này mà nói với cậu, Lee Chan cả kinh, chính tai cũng không tin vào lời bản thân vừa nghe được từ anh - Người cậu luôn ngưỡng mộ.

Vô lại! Kwon SoonYoung là tên vô lại!

Nhận thấy sự kinh hãi từ cậu, SoonYoung bày ra khuôn mặt trấn an, nhẹ giọng nói.

- Không cần sợ, tôi sẽ nhẹ nhàng, không làm em đau, bảo bối đừng kinh hãi như thế!

Nghe lời anh nói, cậu cũng phần nào dịu đi sợ hãi, thoáng gật đầu.

SoonYoung hài lòng tiến đến, dùng răng giúp cậu cởi bỏ khoá quần, hơi thở nóng hổi đầy nam tính theo khoảng cách đó đều thả trên cơ thể nhạy cảm của Lee Chan, làm cậu không khỏi một đợt run người, khuôn mặt đã đỏ nay lại đỏ hơn.

- Ah~ SoonYoung ah~

Anh cởi bỏ chiếc quần đầy vướng víu của cậu, trầm giọng:

- Chan, tiếp tục gọi tên của tôi, tôi muốn nghe!

Chất giọng đầy quyền lực nọ không khó làm cậu ngoan ngoãn nghe theo, khuôn miệng nhỏ vô thức gọi tên hắn cùng hơi thở gấp gáp khó chịu.

SoonYoung hài lòng, cúi xuống, nhìn hậu huyệt co thắt của cậu, không khỏi một đợt thích thú.

- Xem này, phía dưới của em, xem ra vô cùng cần tôi đấy! Tiểu dâm đãng!

Cậu lúc này dường như nghe tiếng được tiếng không, trời đất tựa như xoay cuồng, mang cậu vào biển dục vọng không đáy.

Anh chậm rãi cho ngón trỏ vào bên trong thăm dò, Chan nhất thời không quen mà thở dồn dập, gấp gáp, chưa kịp nói tiếng nào, ngón thứ hai, rồi ngón thứ ba đều được an vị bên trong hậu huyệt nóng ấm.

- Ah, đau...SoonYoung ah, đau...em đau ưm~

- Ngoan nào, chỉ là dạo đầu thôi mà, bảo bối đừng kích động!

Dần dần, khi thấy cậu đã quen với cảm giác bên trong, anh mới hài lòng động đậy, nhìn hậu huyệt co thắt, chặt đến mức như muốn giữ ngón tay của anh lại, SoonYoung không khỏi hừ nhẹ một tiếng, không cách nào giúp "tiểu đệ" bên dưới càng lúc càng trướng đau.

SoonYoung nhẹ nhàng ra vào, động tác không nhanh không chậm, chỉ muốn Chan thoải mái nhất có thể.

- Ưm...SoonYoung ah~

Vầng trán anh mang theo những hạt mồ hôi chảy dọc gương mặt thanh tú vì nhịn, nếu người trên giường không phải là cậu, SoonYoung đã sớm không thương không tiếc.

Cảm thấy Chan dần thoả mãn, SoonYoung gian tà thoáng nhìn cậu đang ngửa đầu trong biển thoải mái, cuối cùng, lại cúi xuống, ngậm phân thân của Lee Chan vào miệng.

- Aaa!? SoonYoung ah~ anh...?

SoonYoung không đáp, tiếp tục công việc của mình, theo nhịp điệu mà mút lấy nó tựa như một que kem ngon lành. Thỉnh thoáng dùng răng cựa vào đỉnh đầu của cậu, bên trong, nội bích nóng ẩm được tay hắn ma sát, khoái cảm không ngừng ập đến với Lee Chan.

- Ah~ SoonYoung, em...ưm...em chịu không nổi rồi...ah, ư~

Nghe đến đây, hắn không dừng lại, mà cơ hồ động tác cũng nhanh hơn, mãnh liệt hơn.

- Ahhh~

Cuối cùng, cậu vì chịu không nổi mà bắn ra, tất thảy đều được SoonYoung ngậm lấy.

Lee Chan cả kinh.

- SoonYoung à...mau, nhả ra, rất bẩn!

Anh không đáp, một mực nuốt tất cả vào bên trong, lại còn liếm láp khoé môi, xem chừng rất thích.

- Chan à, của em, thực ngon, thực ngọt, tôi nghiện mất!

Cậu kinh hãi nhìn hắn, đây là SoonYoung mà cậu ái mộ đây sao? Thật không thể tin!

- SoonYoung...rất bẩn...!

- Không hề, bảo bối, của em rất ngon, không hề bẩn, tất cả của em, tôi đều thích!

Kèm một nụ cười gian xảo đi theo sau. Đối với Chan miễn chiều lòng được anh thì cậu việc gì cũng làm.

-End-
Mấy chap này nên viết ít ít thôi. Nhiều quá hết vui. Thôi phạch nhiêu đủ rồi nhỉ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net