0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mori quyết định cử Soukoku thâm nhập vào UA.
(và cũng để cặp Ship của ông ấy đến với nhau)

Không hiếm khi Mori gọi họ vào văn phòng của mình. Trên thực tế, việc họ được gọi đến đây là điều khá bình thường. Vì vậy, Chuuya không hề lo lắng, anh mong Boss sẽ giao cho họ một nhiệm vụ như mọi khi.

Không có gì đặc biệt.

Khi Chuuya và cộng sự của mình bước tới phòng Mori, Dazai đã có vẻ mặt nghiêm túc, khác hẳn với hành vi trẻ con thường ngày của cậu.

Dazai đẩy cửa mà không xin phép, điều này không làm Chuuya ngạc nhiên. Dù sao thì anh cũng không bao giờ gõ cửa.

"Dazai-kun, Chuuya-kun, mời ngồi." Mori nói khi họ đi về phía bàn làm việc của anh ấy, Elise đang vẽ thứ gì đó ở góc. Cô nhóc chỉ liếc nhìn họ trước khi quay lại vẽ.
"Tại sao ngài lại gọi chúng tôi, Boss?" Chuuya hỏi, ngồi trên một chiếc ghế, Dazai ngồi ở chiếc ghế còn lại.

Mori mỉm cười trước câu hỏi của Chuuya, nụ cười đáng sợ của ông ta khiến họ rùng mình. Dazai sau đó chế giễu Mori.

"Cậu thấy đấy, Chuuya-kun, tôi cần hai cậu thâm nhập vào đâu đó."
Mori trả lời câu hỏi của Chuuya. Nụ cười của ông ấy vẫn còn.

"Và đó là đâu, Mori-san?"
Dazai nói, anh ấy trông có vẻ khó chịu.

"Trường trung học anh hùng được gọi là UA nằm ở Musutafu."

Chuuya mở to mắt trước lời nói của Mori, họ sắp đi ra ngoài Yokohama? Nhưng tại sao?

"Tại sao?" Dazai nói câu hỏi trong đầu Chuuya, cậu không ngạc nhiên như cộng sự của mình, nhưng có vẻ như Dazai cũng không thực sự mong đợi điều đó.

"Cậu thấy Dazai-kun, tôi nghe nói nhóm tội phạm, Liên minh tội phạm đang cố gắng vượt qua kết giới và xâm lược Yokohama."

"Tôi vẫn không hiểu, tôi chắc chắn chúng ta mạnh hơn họ rất nhiều. Hơn nữa tại sao chúng ta lại phải xâm nhập UA?" Chuuya bối rối hỏi.

"Tôi đang lên kế hoạch hạ gục từng người một và thu thập thông tin về thế hệ anh hùng mới." Mori trả lời rồi đẩy một tập hồ sơ về phía họ. Dazai cầm lấy và bắt đầu đọc, Chuuya đứng dậy và bước lại gần cậu để nhìn rõ.

"Hai người sẽ rời đi trong hai ngày kể từ hôm nay và tham gia kỳ thi tuyển sinh sẽ diễn ra một tuần tới."

"Tôi mong rằng cậu sẽ được vào lớp 1-A, Chuuya-kun. Dị năng của cậu khá thuận lợi cho kỳ thi năm nay." Ông ta nhìn Chuuya, đôi mắt sáng ngời.

"Và tôi mong cậu sẽ vào được lớp 1-B, Dazai-kun, vì dị năng của cậu sẽ không giúp được gì nhiều. Tôi có thể giao việc này cho hai cậu chứ?." Cả hai đều gật đầu.

"Được rồi, bây giờ các cậu có thể rời đi. Phần còn lại đã được ghi vào hồ sơ." Mori mỉm cười với họ một lần nữa, khiến Dazai lại chế nhạo anh.

Họ cùng nhau bước ra khỏi phòng Mori. Chuuya tiến lại gần Dazai để xem thêm hồ sơ khi họ bước đi.

"Tránh ra một chút đi Chibi. Ngươi đang thở vào cổ ta như một con chó đấy." Dazai kéo tập hồ sơ ra, làm bộ mặt khó chịu.

"Ta sẽ đá ngươi Dazai khốn khiếp! Chỉ cần cho tôi xem cái hồ sơ chết tiệt đó đi!" Chuuya hét lên, như thường lệ, cơn giận của anh dâng cao trước sự trêu chọc của Dazai.

"Ồ, bây giờ ngươi cũng sủa như chó, và ngươi nói mình không phải là chó." Dazai tiếp tục, từng lời đều khiến Chuuya tức giận hơn.

Chuuya định tung một cú đấm vào Dazai, nhưng cậu đã trốn thoát vào phút cuối, khiến anh vung nắm đấm lên không trung. Sau đó, người tóc nâu, có vẻ đã chịu đựng đủ sự tức giận của Chuuya, dúi tập hồ sơ vào tay anh.

Chuuya chế giễu và mở tập tài liệu ra, đọc nội dung bên trong rồi tiếp tục bước đi.

Họ sẽ phải gọi dị năng của mình là Quirk và tìm những cái tên mới ít hào nhoáng hơn cho chúng. Theo quan điểm của Chuuya thì nó khá là ngu ngốc.

Có gì sai với 'Nỗi buồn ô uế' sao?

Anh cũng sẽ phải là bạn cùng phòng, hay đúng hơn là bạn cùng nhà với Dazai, để dễ dàng liên lạc hơn, dù điều đó có nghĩa là gì.

"Ta không thể tin được là ta phải sống với ngươi." Chuuya nói với vẻ chế giễu. Bây giờ đã xong việc đọc tài liệu.

"Không thể nói là ta vui vì điều đó được, Sên trần."

Họ liên tục lăng mạ nhau khi bước ra khỏi tòa nhà, cho đến khi phải tách ra để đi theo con đường khác. Chuuya đi về phía căn hộ của amh trong khi Dazai đi đến container vận chuyển nhỏ của mình.

Khi Chuuya về đến căn hộ của mình, anh bắt đầu thu dọn đồ đạc. Hồ sơ cũng liệt kê những thứ họ nên mang theo.

Hai người được yêu cầu không mang nhiều quần áo vì họ phải mua chúng từ đó để hòa nhập với những người khác. Chuuya chỉ hy vọng mình sẽ không phải mặc một trong những chiếc áo phông có những logo ngu ngốc đó. Đó thực sự không phải phong cách của anh ấy.

Khi Chuuya thu dọn đồ đạc, tâm trí anh bắt đầu lang thang. Anh bắt đầu về nhiệm vụ của họ. Tự hỏi mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào. Họ có gặp phải sự phân biệt đối xử không? Không.. lẽ ra không ai được biết họ đến từ Yokohama...

Nhưng nếu họ biết thì sao? Họ có bị phân biệt đối xử không? Bị bắt nạt? (nếu họ có thể, Chuuya sẽ bẻ gãy họ. Như một cây gậy.) Liệu họ có bị gắn mác "tội phạm" không?

Tội phạm.. thật là ngu ngốc khi gắn mác ai đó là... điều gì khiến họ đó trở thành "tội phạm"? Ăn trộm? Giết chóc?

Những điều đó có thể dễ dàng bị loại bỏ tùy thuộc vào động cơ của mỗi người.
Dazai có thể sẽ bị coi là tội phạm ngay cả khi không ai biết cậu đến từ Yokohama. Rốt cuộc, dị năng của Dazai là 'nhân gian thất cách'... như người ta vẫn nói.

Tuy nhiên, Chuuya không nghĩ vậy.. đối với anh, 'nhân gian thất cách' thật đẹp đẽ và êm dịu. Nó mang lại cho anh cảm giác an toàn, một cảm giác thoải mái mà nếu vị thần bị mắc kẹt trong cơ thể anh phản ứng quá nhiều thì Chuuya luôn có thể tìm được sự an ủi. Kể cả khi nó đến từ Dazai, người mà anh vừa yêu vừa ghét. Chuuya ghét Dazai vô cùng.

Tên ngốc đó thật khó chịu. Dazai cứ quên ăn! Từ chối ngủ! Nếu Chuuya không chăm sóc thì hắn có lẽ đã chết rồi. Ôi, anh chỉ muốn đấm vào khuôn mặt xinh đẹp đó của hắn.. chờ đã cái gì.. anh đang nghĩ gì vậy? Dazai? Đẹp? Đúng vậy, như thể đôi mắt cậu(hay đúng hơn là một mắt, vì một bên mắt của cậu ta luôn được băng bó.) vô hồn như một con cá chết, quá nâu và sâu đến nỗi Chuuya có thể lạc lối khi nhìn vào chúng, anh ấy có thể chìm đắm trong chúng ..

Tóc Dazai mềm đến mức chỉ muốn đặt tay lên.. môi cậu nữa, ngạc nhiên thay, chúng rất mềm mại, muốn hôn quá..

Đôi mắt Chuuya mở to khi anh nhận ra mình vừa nghĩ gì. Anh ném chiếc túi của mình xuống đất, anh ta có hai ngày. dù sao cũng phải chuẩn bị sẵn sàng,

"Cái quái gì vậy..." Chuuya lẩm bẩm, bước vào phòng tắm và rửa mặt. Cố gắng khiến đôi má đỏ bừng của anh ngừng làm điều đó.

Tên khốn đó không dễ hôn, hắn cũng không có đôi mắt đẹp hay mái tóc mềm mại, hắn chỉ là một kẻ điên muốn tự tử với đôi mắt cá thu khó chịu. Không có gì mềm mại, xinh đẹp hay đáng hôn ở hắn cả! Anh thực sự cần phải giải tỏa tâm trí của mình, việc ở cạnh Dazai quá nhiều đang bắt đầu gây ảnh hương cho Chuuya...

-

Dazai mỉm cười khi bước về phía ngôi nhà ( container ) của mình. Cậu thậm chí còn bắt đầu nhảy chân sáo* một chút, không ai biết tại sao Dazai lại vui vẻ như vậy, kể cả chính mình.

Cậu mở cửa container và bước vào, đóng cửa lại sau lưng. Dazai có thể đang sống trong một container vận chuyển nhưng vẫn muốn có sự riêng tư, cảm ơn.

Cậu nhìn quanh một lúc trước khi đặt mình lên tấm nệm (nó không thoải mái chút nào nhưng Dazai đã quen rồi) và nhìn lên trần của thùng container. Cậu có thể nghe thấy tiếng biển vì 'ngôi nhà' này khá gần cảng.

Dazai nghĩ đến việc đến căn hộ của Chuuya nhưng hắn có thể sẽ mắng cậu vì chưa sẵn sàng cho 'chuyến đi' tới Musutafu và đóng sầm cửa lại. Cậu cười nhẹ, nghĩ đến điều đó.

Dazai quay sang một bên, còn chưa thay quần áo, nhưng áo khoác lại làm cậu khó chịu, nên Dazai ngồi dậy một lúc, cởi áo khoác ra rồi lại nằm nghiêng. Cậu sẽ không ngủ, dù thế nào đi nữa cậu cũng không thể ngủ được.

Cậu chỉ nghĩ, nghĩ xem việc sống cùng Chuuya sẽ như thế nào. Ngay cả khi họ đã ở bên nhau hầu hết thời gian và Dazai gần như luôn ở trong căn hộ của Chuuya thì ý nghĩ đó vẫn khiến má anh đỏ bừng.

-

Hai ngày trôi qua nhanh chóng và đã đến lúc Chuuya và Dazai phải đến Musutafu. Chuuya và Hirotsu là người lái xe vì Mori muốn họ đến Musutafu mà không phạm phải vô số luật trên đường. Họ đang đợi Dazai đến, đồ ngốc đó vẫn trễ như mọi khi.

"Ta thề là ta sẽ đá tên ngốc đó khi hắn đến đây." Chuuya lẩm bẩm, nhưng nó vẫn không thoát khỏi tai Hirotsu, người vừa nhìn anh.

Khoảng hai phút sau, Dazai cuối cùng cũng đến với một chiếc túi sau lưng, trên đầu anh là một chiếc kẹp tóc có ngôi sao nhỏ.

"Ngươi đã ở đâu vậy, đồ ngốc?! Và tóc của ngươi bị sao vậy?" Chuuya hét vào mặt anh, anh chỉ mỉm cười đáp lại.

"Awe~ con chó của tôi đang lo lắng cho tôi à~?" Dazai nói, trêu chọc Chuuya, người vừa đá vào chân anh.

"Chúng ta nên đi ngay bây giờ, Dazai-san, Chuuya-san." Hirotsu nói với họ, mở cửa ghế sau rồi họ lên xe, cả hai ngồi ở góc riêng.

"Ngươi đã ở đâu?" Chuuya hỏi Dazai lần nữa khi Hirotsu khởi động xe để lái đến khu trọ nằm tách biệt Yokohama với phần còn lại của Nhật Bản.

"Ở cùng với Elise và Q." Dazai nói, nhìn Chuuya một lúc trước khi quay người nhìn ra ngoài cửa sổ.

Chuuya ậm ừ trước khi nhìn vào chiếc kẹp tóc trên tóc Dazai, "Họ đã cài nó lên tóc ngươi phải không?" anh ấy hỏi.

"Trông ta đẹp lắm phải không~" Dazai trả lời, quay lại nhìn Chuuya và mỉm cười táo bạo.

"Nó khiến ta muốn đấm vào mặt ngươi nhiều hơn." Chuuya nói, rời mắt khỏi Dazai, cố gắng lờ đi vết đỏ gần như 'không thể' nhận ra đang lan dần trên má anh.

"Chuuya đúng là một con chó hung bạo." Dazai bĩu môi, hành động như thể điều đó thực sự khiến cậu tổn thương.

"Ta không phải là chó, đồ cá thu quái đản!" Chuuya hét vào mặt cậu, quay lại nhìn Dazai lần nữa.

"Ngươi đang sủa nói với ta điều khác." Dazai cười toe toét, nụ cười ngu ngốc đó khiến Chuuya khó chịu vô cùng. Anh chỉ muốn nắm lấy cổ áo và kéo cậu lại gần mình sau đó 'hôn' nụ cười toe toét của cậu bằng nắm đấm của mình! Chuẩn rồi. Chắc chắn, anh muốn đấm thẳng vào mặt Dazai.

"AHHGG TA SẼ ĐÁNH NGƯƠI !!"

Cuộc cãi vã của họ kết thúc khi Hirotsu hắng giọng. Anh nhìn hai cậu bé qua gương chiếu hậu.

"Xin lỗi Hirotsu-san." Chuuya xin lỗi, Hirotsu gật đầu với anh rồi tiếp tục lái xe.

-

Sau một chuyến lái xe không - quá - dài nhưng đầy bực tức với Dazai làm Chuuya khó chịu cho đến khi cả hai ngủ thiếp đi, (rất ngạc nhiên đối với Dazai.) họ đến Musutafu và Hirotsu đưa cả hai về căn hộ mới của họ. Cách UA không xa lắm.

Chuuya mở khóa cửa, để lộ ra một nơi trông nhỏ nhưng tiện nghi.

Dazai nhìn quanh, cởi giày và bước vào trong.

Chuuya đặt túi xuống sàn, đi theo Dazai để nhìn sâu hơn vào bên trong ngôi nhà mới của họ.

"Chết tiệt, nơi này thật khập khiễng~" Dazai nói, nhìn vào căn bếp được kết hợp với phòng khách.

"Ngươi nói như thể ngươi không sống trong một container vận chuyển theo đúng nghĩa đen vậy."

Dazai phớt lờ Chuuya và mở chiếc tủ lạnh nhỏ ra, anh bĩu môi nhìn vào trong. "Chúng ta cần đi mua sắm sớm thôi, Chuuya~" Dazai rên rỉ.

"Ta biết. Chúng ta cũng phải mua quần áo nữa."

"Ewwww! Ta không muốn phải thử hàng ngàn bộ quần áo, chỉ để Chuuya thích cái đầu tiên ta thử đâu!"

"Im đi." Chuuya nói rồi bước ra khỏi bếp và để Dazai một mình trong bếp.
Anh nhìn vào hành lang và cau mày, chỉ có hai phòng. Và một trong số đó phải là phòng tắm..

Một phòng còn lại...

Họ cũng phải ở chung phòng sao!?
Anh mở một trong những cánh cửa, để lộ đó là phòng tắm. Anh quay sang cánh cửa khác và cũng mở nó ra.

Chuuya cau mày. Họ thực sự phải chia sẻ một căn phòng. Sau đó mắt anh bắt gặp một vấn đề lớn hơn.

Chỉ có một chiếc giường.

Chỉ có một chiếc giường.

Chỉ một. Họ định ngủ cùng nhau à?! Song song? Rất gần? Không không đời nào! Không phải trước đây họ không ngủ cạnh nhau, họ đã làm vậy. Nhưng trước đây họ chưa bao giờ ngủ chung giường. Dù sao thì Dazai cũng hiếm khi ngủ chứ đừng nói đến việc ngủ trên giường.

Dazai cũng đi vào phòng theo sau anh, cậu nhìn vào trong một lúc rồi cau mày lại.

"Tôi đoán chúng ta sẽ ngủ chung giường, Chibi." Dazai nói, trông không thực sự lo lắng về vấn đề này.

Chuuya chỉ rên rỉ, phớt lờ cảm giác khó chịu trong bụng.

-

Ngay khi Hirotsu quay lại Yokohama, anh đã đến văn phòng của Mori.

"Boss." Ông ấy nói khi bước vào.

Mori nhìn ông, Elise đang đánh Mori
"Rintarou thật là ngu ngốc khi đuổi Dazai ra ngoài và giờ em không thể thay đồ cho anh ấy được!"

"Đây, tôi nghĩ ngài sẽ muốn xem cái này."
Hirotsu vừa nói vừa đưa điện thoại cho Mori, một bức ảnh đã được mở.

Đôi mắt Mori sáng lên khi nhìn vào nó.
Dazai và Chuuya đang ngủ, ở phía sau xe, đầu Chuuya tựa vào vai Dazai và đầu Dazai tựa vào đầu Chuuya. Trông chúng thật yên bình, thực ra chúng trông có vẻ lớn và không giống những đứa trẻ cho lắm.

Mori chưa kịp nói gì thì Elise đã giật lấy điện thoại khỏi tay anh và cười khúc khích như phát điên.

"Rintarou! Em muốn cái này được in ra!"
Hirotsu không thể làm gì khác ngoài thở dài đau khổ trước sự kỳ lạ đáng sợ của họ.

-

Chương đầu tiên thật nhàm chán với sự hoảng loạn của người đồng tính Chuuya cần phải kiềm chế bản thân. (Mong đợi Chuuya kiểu yandere và chiếm hữu <3)

Ngoài ra còn có Dazai chuyển giới. Và cả ký tự OOC nếu bạn không phân biệt được vì tôi không biết viết và tôi dở tệ <3

Dù sao cũng cảm ơn vì đã đọc <3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net