Chương 1;

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Sự thật hay thử thách?

-Sự thật.

-Ngươi đã lấy cắp chai Petrus của ta, đúng chứ?

-Haha...

---

Chuuya và Dazai thường có một trò chơi tiêu khiển mỗi khi rảnh rỗi. 

Sự thật hay thử thách?

Nực cười biết bao khi bảo kẻ như Chuuya chịu ngồi lại với gã, nhưng cũng kì lạ làm sao khi đó lại là sự thật. Chẳng những thế, Chuuya trông còn rất hứng thú với thứ trò chơi ấy.

Bởi lẽ, từ thứ trò chơi nhảm nhí ấy mà Chuuya có thể moi móc ra bao nhiêu vấn đề mà cậu muốn hỏi Dazai mà chẳng thể. Ví dụ như việc chai rượu đắt kinh người cậu vừa mua hôm qua đột nhiên biến mất.

-Ai da, Chuu-ya bình tĩnh đi. Ta sẽ mua lại cho ngươi chai khác mà, bây giờ tới lượt của ngươi đấy!

Chuuya khó chịu ngồi xuống bàn rượu, cậu khoanh tay, bắt đầu đoán xem tên khốn trước mặt sắp sửa đưa ra thử thách hay những câu hỏi kỳ quặc gì cho cậu.

-Chuu-ya, sự thật hay thử thách đây?

-Thử thách.

Gã Dazai đầy hứng thú, huýt sáo một cái và gã bắt đầu nhìn quanh quán rượu. Lupin hôm nay không đông lắm, hoặc nói đúng hơn, chỉ có cậu và gã là những vị khách của ngày hôm nay. Nhưng chỉ ngay khi gã Dazai thở dài vì không tìm được người phù hợp thì cửa tiệm đột nhiên mở ra. Một cô gái trông khá trưởng thành bước vào, em tìm một góc khuất rồi ngồi xuống, gương mặt ủ rũ cùng đôi mắt đỏ hoen nhanh chóng báo hiệu với gã rằng cô nàng trông có vẻ vừa kết thúc một mối quan hệ nào đó.

-Vậy, thử thách của ngươi là, đi lại chỗ cô nàng kia và xin số điện thoại của cô ấy!

Chuuya ngẩn người, cậu nhíu mày tóm lấy cổ áo của kẻ ngồi đối diện. Thái độ ngả ngớn như thể gã đã đạt được những gì mình mong muốn, Dazai nhoẻn miệng và Chuuya biết bản thân sắp sửa rơi vào trò lừa của gã. Trước khi đến đây, cả hai đã có giao kèo rằng kẻ nào chịu thua trước sẽ là người thanh toán chỗ rượu ngày hôm nay.

-Tên khốn, như vậy là quấy rối đấy!

-Không không, chỉ xin số thôi mà, ta đâu bắt Chuuya làm gì quá đáng đâu.

Gã Dazai bật cười, và ngay sau đó, Chuuya buông tay. Cậu rủa thầm trong miệng trước khi đứng dậy, muốn moi móc thêm nhiều thứ về tên khốn quấn băng gạc này thì Chuuya bắt buộc phải tuân thủ luật chơi rồi. Vả lại, cũng không thể để gã dễ dàng đạt được mục đích của mình như vậy, cậu còn chưa tính sổ gã chuyện chai Petrus của mình hôm trước.

Dazai hứng thú dõi theo từng chuyển động của Chuuya, nhưng nằm ngoài những gì dự đoán. Cô nàng kia trông rất hứng thú với cậu, không chỉ cho số mà còn liên tục lôi kéo cậu ngồi xuống cạnh mình. Để thể hiện bản thân là người đàn ông lịch lãm, Chuuya không ngần ngại cùng cô nàng tiếp chuyện, còn cười đùa trông đến khó nhìn.

Gì đây, mới chia tay mà đã tìm con mồi mới à?

Chủ quán nhìn một màn, vừa lau dọn quầy rượu vừa quay sang bắt chuyện với gã Dazai, người với gương mặt sớm đã tối sầm lại.

-Phụ nữ bây giờ có vẻ thích trai trẻ nhỉ?

Nghe đối phương nói, Dazai cảm thấy có chút khó chịu, như thể có gì đó gãi trúng trái tim gã. Dazai đứng dậy, tiến về phía đôi nam nữ trước mặt. Rồi chẳng rằng, gã ta kéo Chuuya dậy, một phát bao bọc cậu trong lòng mình. Nụ cười trên môi tóc cam chợt tắt, cậu bối rối quay sang nhìn kẻ bên cạnh mình, lại quơ tay muốn giải thích với cô nàng kia.

-Làm phiền quá, sắp tới giờ ngủ của bạn trai tôi rồi, sẽ ổn nếu tôi đưa cậu ấy về nhà đúng chứ, thưa quý cô?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC