Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho xin ít thời gian, bạn nào có gửi cái bài truyện cho mình thì làm phiền cho mình xin lại nội dung truyện nha, tại mình phải lọc thể loại ra, với lại tên nhân vật khá dài và giống nhau, nội dung thì tương tựa các truyện khác nên mình lấy vài truyện mới thôi, bạn nào có gửi bìa truyện thì cho mình xin lại nha.....thanks
------------
Trên xe chị ko ngồi ghế sau với nó, mà lên thẳng ghế đầu ngồi với anh, để nó bơ vơ một mình
Nó cũng đoán được một phần là chị giận nó
---------Về tới nhà----------
Anh và chị đi lên phòng, nó cũng đi theo
Tại phòng anh
"Ai cho phép đi mà tự ý đi hả, có biết ở nhà lo lắm ko, bộ muốn chết hay sao mà lại đi lang than vào buổi tối, có biết cướp bây giờ lộng hành lắm ko"- Chị tuôn một hơi khi nó vừa mở cửa bước vào
"Thôi bỏ đi, là anh vu oan nó mà"
"Đấy, chị thấy chưa, em đã bảo ko lấy rồi, chị có biết em buồn lắm ko"
"Chị ko nói việc này, nhưng việc em bỏ đi là sai, ko lấy thì thôi, tại sao lại bỏ đi, em ko sợ bị bắt cóc sao"
Nó đứng im lặng ko nói gì,nghe chị mắng thôi
"Nó bắt em rồi bán sang Trung Quốc rồi sao"- (Quê hương tác giả)

"Thôi được rồi, dù gì nó cũng biết sai, bỏ qua đi, bây giờ lo cô Kim mới là việc quan trọng- Anh nói
Đối với chị khá bình thường, nhưng nó thì khác, nó vẫn chưa hiểu gì, mắt mở to, ngây thơ
"Ý anh là...."- Suy ngẫm một hồi nó mới đoán ra
"Đúng vậy, anh và chị đã xem camera rồi"- Anh nói
"Haizz....ko hiểu sao có loại ng như vậy lun"- Nó nằm xuống giường, tay đặt ngang trán
"Gọi công an đi"- Nó bảo
"Để chị gọi, anh và Nguyên xuống nói chuyện với cô ấy đi"
"Dạ"- Nó nói rồi chạy xuống, anh cũng đi theo
-----Dưới nhà----
"Tôi nói rồi, từ khi bà bước vào nhà này là tôi thấy bà ko được bình thường rồi"- Nó đứng khoanh tay dựa vào thành ghế sofa
"Em ăn nói cho đàng hoàng, dù gì thì cô Kim cũng lớn hơn em"- Anh khẽ nhắc nhở nó
"Bà nha, vì bà mà tôi bị mắng ko ra gì, còn phải dọn ra khỏi nhà 2 ngày, bà cảm thấy bà có lương tâm ko, bà có phải là con người ko"- Nó mở miệng trách móc
Bà ta thì chỉ cuối đầu, hai tay chà xát vào nhau
"Con hỏi dì, chị lấy của con bao nhiêu thì trả lại hết cho con đi, dì dùng bao nhiêu, còn bao nhiêu thì đưa lại cho con"- Anh cố nhịn bảo
"Tôi ko có làm gì hết, tôi ko biết gì cả"- Bà ta lắc đầu chối
"Camera chiếu đây, bà đuôi hay sao mà ko thấy, mặt của bà đây, rõ là gian ác mà, bà còn đụng cả tôi đây"- Nó chỉ tay vào màn hình latop
"Cô đừng nói vậy, rõ là tôi ko biết gì cả, sáng giờ tôi làm việc mà"
"Bằng chứng sần sần đây mà bà còn cãi'
"Tôi yêu cầu chị hợp tác với tôi, tôi có thể gọi công an và bà có thể ngồi tù đấy"- Chị cầm điện thoại từ trên lầu đi xuống
"Cho bà ngồi mà bốc lịch"- Nó chen vào, giọng kiêu cực chảnh
"Em liệu hồn với anh đó"- Anh thấy cách nói chuyện của nó ngày càng hỗn
"Dì Linh à"- Chị ngồi xuống sofa gọi
"Dạ"- Dì Linh đang dọn nhà ở phía sau
"Dì vào phòng cô Kim tiềm tất cả các chỗ, lấy tiền ra giúp con"- Chị nói
"Dạ"
"Để em vào tìm phụ"- Nó nói rồi chạy vào phòng cô Kim
Chị và anh cũng đang nói chuyện với bà ta, nó và dì Linh lục lội cả căn phòng lên
Cuối cùng nó cũng thấy tiền, nó và dì Linh đếm lại, đủ còn 20 triệu, được giấu sau bức tranh treo trong phòng
"Em thấy rồi"- Nó đem tiền chạy ra
Thế là cuộc nói chuyện càng trở nên gay cấn, cuối cùng thì bả ta cũng nhận tội mình, anh và chị vốn có lòng tốt, ko báo công an mà cho bà ta 1 cơ hội, anh đuổi bà ta ra khỏi nhà, ko trả tiền lương
Nó thì nhoi nhói lên, đòi báo công an, gì này nọ,.........
Thế là cuộc sống trở lại bình thường, họ lại bắt đầu một chuyến sang Mỹ
-------------END--------------
SORRY, TẠI MÌNH VIẾT TRUYỆN, BẤM NHANH NHƯNG KO CÓ ĐỌC LẠI, NÊN CÓ MỘT VÀI LỖI CHÍNH TẢ
VỚI LẠI CÁC BẠN ĐỪNG THẤY MÌNH VIẾT TRUYỆN MÀ TƯỞNG MÌNH HIỂU NHA, ĐỐI VỚI CÁC BẠN VIỆC NÀY RẤT DỄ, NHƯNG MÌNH PHẢI DÙNG ĐẾN CẢ TỪ ĐIỂN ĐẤY
CÁC BẠN ĐỪNG CÓ HỐI MÌNH, MỖI LẦN VIẾT MÌNH PHẢI CHI THỜI GIAN KHÁ NHIỀU, LÚC LÀM VIỆC THỜI GIAN RẢNH RẤT ÍT MÌNH CŨNG PHẢI TRANH THỦ VIẾT ẤY
MÌNH NHẮC LẠI, BẠN NÀO ĐƯA BÌA TRUYỆN THÌ CHO MÌNH XIN LẠI NỘI DUNG, MÌNH CÓ IB CÁC BẠN MÀ KO THẤY REP NÊN MỚI VIẾT THẲNG LÊN ĐÂY
SẴN BẠN NÀO RẢNH IB, MÌNH NHỜ VIỆC NÀY TÍ NHA, MÌNH NÓI LÀ CÓ THỜI GIAN RẢNH NHA, TẠI MÌNH LÀM KO ĐƯỢC NÊN MỚI NHỜ, VIỆC NHỎ GỌN À, BẠN NÀO LÀM ĐƯỢC THÌ XIN IB, KO ĐƯỢC THÌ THÔI
MÌNH CẢM ƠN
--------------THANKS------------------g


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net